Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 517-518




Chương 517

Cô không dẫn theo đứa bé kia, chắc chắn vẫn còn ở trong phòng khám.

Còn cậu ta thì nhanh chân đi đến chiếc xe đậu ở một bên, lái xe chạy theo.

Cùng lúc này, bên Chử Chấn Phong đã nhận được tin tức Hàn Lệ Thu đến nhà họ Chử.

Anh thực sự không yên tâm với Hàn Lệ Thu này, sau khi nhíu đôi chân mày đen rậm của mình suy nghĩ một lúc, liền lái xe rời khỏi biệt thự, chạy về nơi ở của nhà họ Chử.

Bên ngoài cửa lớn của nhà họ Chử.

Tài xế dừng xe lại, nói với Hàn Lệ Thu: “Cô hai, chúng ta tới rồi, ở đây đợi Tân Hoài An trước hay là..”

“Chúng ta đi vào” Trên mặt của Hàn Lệ Thu mang nét cười thâm sau khó lường, nói.

Tài xế trình giấy tờ chứng minh thân phận với bảo vệ canh gác cửa, sau khi được cho qua, thì mới lái xe vào trong sân xa hoa rộng lớn của nhà họ Chử.

Hàn Lệ Thu xuống xe, ngồi lên chiếc xe lăn do trợ lý đẩy cô ta, chậm rãi đi về phía đại sảnh tiếp khách của nhà họ Chử. . Truyện Đam Mỹ

Còn chưa đến đại sảnh, đã có một bóng dáng vội vã bước nhanh đi đến trước mặt.

“Cô Chử, đã lâu không gặp, cô đến đón tiếp tôi nhiệt tình như vậy, thật là khiến cho người ta được yêu thương mà lo sợ” Hàn Lệ Thu cười nhìn người đang đi đến.

Chử Gia Mỹ bước trên đôi giày cao gót, dừng lại trước mặt Hàn Lệ Thu.

Nét mặt cô ta bồn chồn đánh giá người phụ nữ ngồi trên xe lăn, cắn môi, hạ thấp giọng thăm dò: “Cô đến đây để làm gì?”

Hàn Lệ Thu cong môi, nở nụ cười hiền lành, trong mắt lại ẩn giấu sự xảo quyệt: “Huyết thống của nhà họ Chử lưu lạc ở bên ngoài, tôi giúp đỡ tìm về, cho nên đặc biệt đến đây nói chuyện này với bà cụ Chử”

Chử Gia Mỹ như có điều suy tư, chuyện anh trai của cô ta có con riêng, cô ta cũng có theo dõi.

Mà nghe Hàn Lệ Thu nói, thì phía sau những chuyện này không tránh khỏi liên quan tới cô ta?

Chử Gia Mỹ cau mày lại, miệng khẽ hừ một tiếng: “Cô trắng trợn ngang nhiên đến đây, thật đúng là không sợ lớn chuyện!

Hàn Lệ Thu cười, hàm ý sâu xa nhìn cô ta: “Tôi còn gọi thêm một người bạn quan trọng đến đây, một lát nữa cần cô Chử giúp đỡ, cô Chử Chử Gia Mỹ đối ới cô ta, nghĩ đến lời hứa trước đây của cô ta với mình, mím môi nói: “Tôi sẽ cố gắng”

Cô và Hàn Lệ Thu cùng nhau đi vào đại sảnh tiếp khách.

Bên trong đại sảnh, người của nhà họ Chử đều ở đây.

Hàn Lệ Thu thân là người nhà họ Hàn, lại là vợ của người hiện đang nắm quyền tập đoàn Hàn Thị Hàn Âu Dương, thân phận đặc biệt.

Cô ta vừa xuất hiện, không khí bên trong đại sảnh liền khác đi.

Chử Gia Mỹ âm thầm kéo dài khoảng cách với cô ta, tự giác ngồi xuống chỗ bên cạnh Liễu Giai Tâm.

Tống Cẩn Dung đánh giá Hàn Lệ Thu một phen, bày ra dáng vẻ của một người chủ gia đình, lộ ra một chút uy nghiêm, chậm rãi nói: “Cô hai nhà họ Hàn, hôm nay nổi lên gió gì vậy, thổi cô đến đây?”

Hai vợ chồng Chử Hoài Sơn cũng ung dung thản nhiên nhìn cô ta.

Ánh mắt của Hàn Lệ Thu nhìn thoáng qua người nhà họ Chử trong đại sảnh, đặc biệt chú ý đến người đàn ông ngồi ở một bên, sắc mặt lộ ra nét cứng rắn.

Người này hơi lạ mặt, trong một lúc cô ta không thể nhớ ra là ai.

Nhưng mà cũng không quan trọng.

Hàn Lệ Thu khẽ cười thu ánh mắt lại, đối mắt với bà cụ Chử, nói: “Bà Chử, liên quan đến chuyện đứa bé kia, không biết cậu Chử đã nói cho mọi người biết những gì rồi Tống Cẩn Dung run lên một cái, đôi mắt từng trải xẹt qua một tia sáng: “Cô biết được những gì?”

Nét cười trên khuôn mặt của Hàn Lệ Thu không giảm bớt đi, sâu xa nói: “Tôi có thể chắc chắn nói rằng, đứa bé kia đúng thực là huyết thống của nhà họ Chử”

Giọng điệu chắc nịch của cô ta, khiến cho sắc mặt của người nhà họ Chử đột nhiên trở nên kỳ dị.

Chương 518

Ngay cả người đàn ông lạ mặt kia cũng nhướng mắt lên, ánh mắt phức tạp nhìn cô ta.

Hàn Lệ Thu không để ý đến phản ứng của bọn họ, vẫn một mình nói: “Đáng tiếc là, cậu Chử không chịu tin tôi, cũng không chịu hợp tác với tôi, chỉ sợ rằng đứa bé số khổ này sắp chết rồi”

Lời nói vừa dứt, trong đại sảnh yên tĩnh không một tiếng động, ai nấy cũng đều chìm trong suy nghĩ.

Tống Cẩn Dung mở miệng trước, trên khuôn mặt đã đầy dấu vết của năm tháng hiện ra nét không vui.

“Cô nói đứa bé đó là của Chấn Phong, lại nói nó sắp chết rồi, vậy rốt cuộc cô có ý gì? Cô hai nhà họ Hàn, chẳng lẽ cô đặc biệt chạy đến nhà họ Chử tôi, trêu chọc bà già tôi ư?”

“Nào dám chứ?” Hàn Lệ Thu vẫn cười tươi như hoa, đẩy chiếc xe lăn đến gần bà hơn một chút.

Chử Hoài Sơn và Liêu Giai Tâm ở một bên nhìn chằm chằm mọi cử động của cô ta đề phòng.

May là, Hàn Lệ Thu không tiến tới nữa.

Cô ta dừng chiếc xe lăn lại, cất cao giọng lên, giọng nói rõ ràn: của tôi là… cậu chủ nhỏ của nhà họ Chử các người sắp chết rồi, bây giờ chỉ có một người có thể cứu nó”

“Ai?” Tống Cẩn Dung vô thức nói ra.

Trong lòng đã lựa chọn tin lời của Hàn Lệ Thu rồi.

Hàn Lệ Thu dám một mình đến nhà họ Chử, không đến nỗi đặc biệt đến lừa bọn họ.

Điều này thì Tống Cẩn Dung nhìn rất rõ.

Hàn Lệ Thu đang định trả lời theo lời của bà, thì người làm ở bên ngoài vội vã bước vào.

“Bà chủ, ông chủ, bà chủ, Tân Hoài An cô ấy, cô ấy…..”

Chưa nói hết câu, thì một bóng dáng đã nhanh như gió rảo bước vào trong đại sảnh tiếp khách lộng lẫy sang trọng.

Hàn Lệ Thu khẽ cười híp mắt lại, giọng điệu sâu xa: “Người mà tôi nói, đến rồi”

Trong chớp mắt, Tân Hoài An đã đứng trước mặt của người nhà họ Chử.

Ba năm không gặp, trong một lúc, người nhà họ Chử bất ngờ sửng sốt.

“Tân Hoài An?!” Chử Gia Mỹ ngạc nhiên kêu lên, phá vỡ sự yên tĩnh của đại sảnh.

Người vừa nãy Hàn Lệ Thu nói, vậy mà lại là…… cô.

Ánh mắt của cô ta tối đi, nhìn chăm chằm vào Tần Hoài An, sắc mặt phức tạp.

Trong đại sảnh, người nhà họ Chử từ từ hoàn hồn, bình tĩnh lại.

Chỉ có người đàn ông ngồi ở ghế bên kia, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Tân Hoài An, lông mày càng ngày càng nhíu chặt.

Cô ta đến đây để làm gì……

Sau khi Tống Cẩn Dung đáng giá xong Tân Hoài An, ánh mắt lại nhìn về phía Hàn Lệ Thu, ngờ vực nói: “Cô nói người có thể cứu đứa bé đó, là cô ta ư?”

“Không sai”

Nét cười của Hàn Lệ Thu sâu xa, cố ý kéo dài giọng điệu, chậm rãi Dù sao thì, cô ta cũng là mẹ của đứa bé”

Chử Chấn Phong vừa chạy đến đây, đang định bước vào đại sảnh, đúng lúc nghe thấy câu này.

Người còn chưa bước vào, thì giọng nói lạnh lùng đã vang lên trước: “Hàn Lệ Thu, tốt nhất là cô có thể chứng minh cho lời nói của mình!”

Người nhà họ Chử còn chưa kịp tiếp thu tin tức động trời mà Hàn Lệ Thu nói, thì đã thấy Chử Chấn Phong sải bước đi vào.

Khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của anh lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ, đôi chân dài bước đi mạnh mẽ, cả người tỏa ra khí thế mạnh mẽ ép người!

Chử Chấn Phong bước vào trong đại sảnh lớn, tâm mắt không hề nhìn về phía Hàn Lệ Thu đến nhà họ Chử gây chuyện, mà ánh mắt không làm chủ được bị một bóng dáng đứng bên cạnh cô ta thu hút.

Đôi mắt hẹp dài lạnh lùng của anh bỗng chốc híp lại.

Là Tân Hoài An nghe thấy giọng nói vang lên, vô thức quay đầu lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.