Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện

Chương 45: Thiên Phú Độc Cô Kiếm Thần




Nghe Tiểu loli giải thích, Vũ Thiên đã hiểu thêm phần nào về kỹ năng mới, cũng không khỏi ngỡ ngàng trước kỹ năng khá bá đạo này.

Nghỉ ngơi hồi phục một tí, sau khi vừa mới giác tỉnh kỹ năng, hắn lúc này mới ngồi dây, rời khỏi mật thất.

Chưa kịp đi được vài bước, khi hắn vừa mới bước ra cửa mật thất, không gian trước mắt đã xuất hiện một vết nứt, từ trong đó bước ra là một trong hai vị cường giả đi theo bảo hộ Tố Tố.

Vũ Thiên chưa kịp hiểu gì chuẩn bị lên tiếng hỏi, thì ông ấy đã cất tiến trước cắt lời hắn rồi:

“ Tiểu tử, ta là một vị cung phụng của Kinh Thiên Thương Hội, ta biết được ngươi có được tam tuyệt thiên phú, có ý muốn kết giao với một đại nhân vật trong tương lai, nên xuất hiện tại đây để tặng ngươi một viên hỏa hệ cực phẩm yêu thú kỹ năng thạch nhị cấp, ta biết ngươi hiện tại đang cần nó”.

Bỏ lại những lời nói này, ông ấy đã biến mất trong không gian, chỉ có một viên nhị cấp yêu thú kỹ năng thạch còn đang lơ lững trước mặt Vũ Thiên, hắn vẫn chưa kịp hiểu trời trăng mây nước gì, nhưng hiện tại hắn cần giác tỉnh kỹ năng gấp nên cũng không suy nghĩ gì thêm, trở lại mật thất chuẩn bị bế quan giác tỉnh kỹ năng một lần nữa.

Thật ra khi nghe Tố Tố, nói Vũ Thiên có tam tuyệt thiên phú, ba vị cung phụng đã có ý muốn kết giao rồi, nhưng vì không có lý do cũng như phải theo ba người Tố Tố, truyền tống từ Huyền Băng Yếu Thú Đảo đến Hoang Mạc Đảo nên vẫn chưa có cơ hội.

Mãi đến lúc Vũ Thiên bế quan ba canh giờ, ba vị cung phụng này dường như lật tung cả Hoang Mạc Đảo lên, mới tìm được một viên nhị cấp yêu thú ưng ý là quà tặng cho Vũ Thiên.

Ba vị cung phụng này đã sống nhiều năm rồi, bọn họ biết bây giờ Vũ Thiên còn yếu, giúp hắn ở hiện tại sẽ giống như đưa than sưỡi ấm trong ngày tuyết rơi, còn để hắn cường đại lên mới ra tay giúp đỡ, lúc đó chỉ giống như dệt hoa trên gắm, ân tình này hắn sẽ không nhỡ kỹ…

Trong động phủ, Vũ Thiên là ai chẳng lẽ hắn sẽ không hiểu những đạo lý này, không ngay khi ông ấy nói mình là cung phụng của Kinh Thiên Thương Hội là hắn đã hiểu rồi, nhưng hắn vẫn nhận lấy cái ân tình này, hắn biết hiện tại mình còn rất yếu, chỉ cần vị cường giả này búng tay một cái là cái mạng nhỏ của mình đã không còn rồi, nhưng ông ấy đã không tiếc bỏ vốn đầu tư cho tương lai bản thân mình, cũng không có tư tâm vì tránh cho con cháu cùng thế hệ với Vũ Thiên, gặp phải đối thủ cường đại mà ra tay hạ sát hắn.

Nên ân tình này hắn chắc chắn nhận định rồi, lời mời kết giao này hắn cũng đồng ý.

Dẹp mớ suy nghỉ ngỗn ngang trong đầu mình, Vũ Thiên để lòng mình phẳng lặng như mặt nước.

Bắt đầu giác tỉnh đệ nhị kỹ năng cho thiên phú thứ ba của mình.

Tại bờ hồ Vũ Thiên từng xuất hiện trên Huyền Băng Yêu Thú Đảo, hiện tai có hai vị mỹ nhân xuất hiện, một nữ thì thành thục quyến rũ, nữ còn lại thì thanh xuân tràn đầy sức sống, nàng đang qua qua lại lại trong không gian tìm kiếm góc độ tấn công một con yêu thú nào đó.

Nếu Vũ Thiên không sớm rời đi, sẽ ngay lập tức nhận ra hai nàng, hai ngời này là Âu Dương Thảo Vân và sư phụ của nàng Độc Cô Yên Lan, Thảo Vân đã sớm bước vào tu vi Thiên Phú Vương rồi, nhưng đã rất lâu rồi vẫn chưa tìm được đệ tam kỹ năng cho thiên phú Kiếm Hệ của mình, nên sư phụ nàng mới đưa nàng đến hòn đảo này tìm kiếm yêu thú hạch phù hợp.

Con yêu thú Thảo Vân đang công kích là một con Kim Kiếm Ngư ( yêu thú này có kim hệ thuộc tính, và rất phù hợp với thiên phú tu sĩ kiếm hệ), con yêu thú này đã bị sư phụ của nàng khóa vào không gian lĩnh vực của cô ấy, nó không thể nào lặng sâu xuống biển quá quá ba xích, cô ấy không ra tay giúp đệ tử mình tiêu diệt yêu thú, mà để Thảo Vân tự mình ra động thủ, để người sư phụ như nàng có thể đánh giá xem đệ tử mình trong thời gian qua tu luyện tiến bộ như thế nào, cũng như còn yếu kém mặt nào, để Yên Lan có phương hướng đào tạo đệ tử mình tốt hơn.

Do Thảo Vân vừa mới biết được cảm giác phi hành trong lĩnh vực của sư phụ mình, nên nàng có chút chưa kịp thích nghi, chứ với hai thiên phú đỉnh cấp của mình, nàng sẽ rất dễ dàng hạ sát con tam cấp yêu thú này mới phải.

Một lúc sau vị đệ tử này của Yên Lan mới có thể làm quen hoàn toàn với Lĩnh Vực của sư phụ mình, thế công của nàng đã bắt đầu mãnh liệt hơn.

Thảo Vân bắt đầu mở ra thiên phú kiếm hệ của mình, thiên phú này của đệ tử Yên Lan rất đặc biệt, đa phần kiếm tu ở Thiên Phú Vị Diên đều phải thông qua một thanh kiếm pháp bảo mới thi triển ra được kỹ năng của bản thân, nói chung đối với kiếm tu thanh kiếm trong tay giống như tính mạng thứ hai của họ, nhưng Thảo Vân thì khác, ngoài một thanh đia cấp pháp bảo Mỹ Nhân Kiếm trong tay, xung quanh người nàng có thêm mười thanh phi kiếm do linh khí ngưng tụ, thiên phú của nàng đặc biệt ở chổ, khi tu vi của Thảo Vân đột phá một đại cảnh giới, giác tỉnh một kỹ năng nàng đồng thời cũng ngưng tụ ra linh khí phi kiếm.

Lúc Thảo Vân giác tỉnh kỹ năng đầu tiên số linh khí kiếm nàng ngưng tụ là một, giác tỉnh kỹ năng lần hai số linh khí kiếm đã tăng lên thành mười, số phi kiếm này cũng gắn liền với hai đại kỹ năng hiện tại của nàng, là < Nhất Kiếm Vô Song> và < Thập Kiếm Tuyệt Sát>.

Thấy mười thanh linh lực phi kiếm xung quanh đệ tử mình, là sư phụ như của Thảo Vân, Yên Lan đã có chút thở gấp rồi, nàng là một trong tam vị hiệu trưởng của Thiên Phú Học Viện, bận trăm công nghìn việc, lần này nghe nói đệ tử mình đã rất lâu chưa tìm được thiên phú kỹ năng thạch phù hợp, nàng mới tận dùng ít thời gian đưa đệ tử mình đến nơi đây.

Độc Cô Yên Lan cũng chỉ biết được tam đại kỹ năng Thiên Phú Không Gian Hệ của đệ tử mình, còn thiên phú thứ hai nàng vẫn chưa có thời gian tìm hiểu.

Thấy mười thanh phi kiếm nàng đã thở gấp vì vui mừng quá độ, lúc này Yên Lan đã nhớ đến một truyền kỳ nàng vô tình đọc được trong một quyển sách cổ trong thư viện của học viện.

Truyền kỳ này viết về một vị cường giả yêu nghiệt thiên tài, của thời kỳ thượng cổ, trước khi phi thăng để lại rất nhiều đóng góp cho Thiên Phú Vị Diện, nhưng vấn đề ở đây là thiên phú của vị cường giả này cũng liên quan đến linh lực phi kiếm.

Tương truyền thiên phú của vị cường giả này tên là Độc Cô Kiếm Thần, thiên phú này của ông ấy mỗi lần giác tỉnh kỹ năng sẽ ngưng tụ linh lực phi kiếm theo lũy thừa mười.

Thiên phú của Thảo Vân cũng rất giống như thế, lần đầu giác tỉnh ngưng tụ một linh lực phi kiếm tương đương mười lũy thừa không, lần hai mười linh lực phi kiếm là mười lũy thừa một, nếu giác tỉnh lần ba số linh lực phi kiếm này tăng lên là một trăm, điều này sẽ chứng thực suy đoán của người sư phụ như nàng là đúng..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.