Trong bồn địa hình chưởng ẩn đỏ rực khổng lồ, trước vô số ánh mắt chăm chú, hai thân ảnh chầm chậm bước ra, nguyên lực gần như đồng thời bùng phát khiến không khí đột nhiên căng như dây đàn.
Rắc rắc!
Lôi Thiên nắm tay lại tạo nên những tiếng kêu răng rắc, rồi nguyên lực màu bạc tựa lôi quang bùng phát bao bọc quanh người hắn, tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo dị thường.
- Tiểu tử, lần này ta sẽ cho ngươi hiểu khoảng cách thật sự giữa chúng ta!
Lôi Thiên ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động, cười hung hăng, nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Vẻ mặt Lâm Động bình tĩnh, thanh quang cuồn cuộn, hai tay hai chân được long hóa, phía sau đôi Long dực cũng dang rộng.
Lớp long lân màu xanh nổi lên trên bề mặt cơ thể Lâm Động, dưới ánh nắng chói chang lấp lánh những tia sáng lạnh lùng.
Nắm chặt tay lại, cảm nhận luồng năng lượng dồi dào trong cơ thể, ánh mắt Lâm Động càng trở nên sắc lạnh.
- Vũ kỹ luyện thể này nhìn có vẻ không tệ, nhưng không biết chịu được mấy quyền của ta?
Lôi Thiên cười khảy, rồi hắn bỗng bước chân ra.
Uỳnh!
Đúng lúc ấy, trên không trung nổi lên tiếng sấm rền, rồi tất cả mọi người nhìn thấy Lôi Thiên dường như rung lên một cái, một đạo lôi quang xé tan bầu trời xuất hiện, cực nhanh phóng thẳng xuống.
Lôi quang lớn dần trong mắt Lâm Động, tốc độ đó đã đạt đến mức độ kinh người!n
Xoẹt!
Đôi Long dực sau lưng Lâm Động bỗng đập mạnh, toàn thân hắn để lại một đạo tàn ảnh, còn bản thể đã nhanh chóng lùi về sau.
Bùm!
Lâm Động vừa lui thì lôi quang đã đến nơi, kình phong mang theo sức mạnh cuồng bạo đánh tan đạo tàn ảnh kia.
- Hừ, trốn cũng nhanh nhỉ, nhưng ngươi có thoát nổi không?
Lôi Thiên đánh hụt một đòn, khóe miệng nhếch lên, hai ngón tay cong lại rồi điểm về hướng Lâm Động vừa rút lui.
- Lôi Quang Liệt Không Ba!
Một chùm sáng nguyên lực màu bạc bắn ra từ đầu ngón tay Lôi Thiên, rạch tan không khí, đuổi theo Lâm Động và nhằm thẳng cổ họng hắn mà lao tới.
- Hoang Vu Yêu Nhãn!
Một con mắt yêu dị xuất hiện trên trán Lâm Động, chùm sáng màu xám mang sức phá hoại mạnh mẽ bắn thẳng về phía chùm sáng bạc.
Bùm!
Âm thanh trầm đục vang lên trong không trung, làn sóng năng lượng cuồng bạo bùng nổ, sau khi va chạm thì cả hai đều hoàn toàn tiêu biến mất dạng!
- Để xem ngươi chặn được mấy lần?
Thấy công kích của mình bị phá tan, nhưng Lôi Thiên không hề giận dữ, ngược lại hắn cười một cách nham hiểm. Thực lực của hắn mạnh hơn nhiều so với Lâm Động, nếu muốn đọ mức độ hùng hồn của nguyên lực thì hắn có thể khiến Lâm Động chết không biết bao nhiêu lần. Đương nhiên là hắn vui vẻ nhìn thấy cảnh đó!
Lôi Thiên vừa dứt tiếng cười, chỉ thấy lôi quang quanh người hắn bỗng đông cứng lại rồi biến thành nhiều chiếc lôi thủ, số lôi thủ này cong ngón lại rồi điểm ra trong không khí.
- Lôi Vũ Bạo Chỉ!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Những chùm sáng mang theo sát thương lực kinh người nhằm thẳng Lâm Động mà lao tới như vũ bão.
Công kích đó có thể nói là vô cùng hung hãn. Tiểu Lôi Vương đúng là danh bất hư truyền, chỉ một chiêu này cũng đủ khiến rất nhiều cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn phải tái mặt!
Lâm Động ngẩng đầu lên, ánh mắt có phần ngưng trọng nhìn trận mưa lôi quang đang ập tới, hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm nồng đậm từ trong đám mưa lôi quang kia!
- Phù!
Lâm Động khẽ thở ra một luồng khí trắng, rồi thanh quang bỗng tràn ngập trong mắt hắn.
- Grào!
Đúng lúc đó, thanh quang đột ngột bùng nổ từ trong người Lâm Động, quấn quanh người hắn rồi bắt đầu ngưng tụ, một lát sau vang lên một tiếng long ngâm trầm đục.
Một đạo quang ảnh Thanh Long vài chục trượng hiện ra, một luồng áp lực mạnh mẽ lan tỏa, trong chốc lát cảm giác như có cự long giáng lâm vậy.
- Thanh Thiên Hóa Long Quyết, Thanh Long Hàng!
Càng ngày sử dụng Thanh Thiên Hóa Long Quyết càng thành thục, Lâm Động cũng lĩnh ngộ được sâu hơn về môn vũ kỹ này. Đến hiện giờ hắn đã có thể dùng Thiên Long Khí ngưng tụ thành Thanh Long, mà Thanh Long hiện tại đã có uy lực hung hãn hơn trước đây nhiều lần!
Thanh Long bay lượn trên đầu Lâm Động, cái đuôi khổng lồ của nó quất một cái, không gian như biến dạng, chiếc đuôi quét đến đâu lôi quang lập tức bùm bùm nổ tan tành đến đó.
Uỳnh!
Chiếc đuôi của Thanh Long mạnh như vũ bão đánh tan hết lôi quang, rồi lực lượng không hề giảm đánh thẳng về phía Lôi Thiên!
- Hừ!
Sắc mặt Lôi Thiên hiển nhiên đã thay đổi, nhưng hắn không hề có ý rút lui. Hừ lạnh một tiếng, lôi quang chói chang bùng phát, tóc tai trên đầu Lôi Thiên dựng đứng hết lên, rồi chưởng phong nắm chặt lại tung ra!
- Lôi Long Tiêu Thiên Quyền!
Cũng là một tiếng long ngâm với sức mạnh cuồng bạo phát ra từ cơ thể Lôi Thiên. Ngay sau đó lôi quang ngưng tụ biến thành một con Lôi Long khổng lồ.
Uỳnh!
Lôi Long gào thét đem theo năng lượng cuồng bạo, trước bao ánh mắt nhìn của mọi người, đâm thẳng vào Thanh Long!
Khoảng khắc ấy tựa như có hai tảng thiên thạch lao vào nhau, thanh thế kinh thiên động địa!
Một trận bão nguyên lực cuộn trào trong không trung, không ít người nhìn thấy mà sắc mặt phải kịch biến.
Bùm bùm!
Hai thân ảnh khá thê thảm bắn ngược ra sau, cả hai cùng bay đi hàng trăm thước rồi mới miễn cưỡng dừng lại được.
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ thảm hại của cả hai người, lập tức có tiếng xôn xao bàn tán, nhưng nhiều hơn là tiếng kinh ngạc vì Lâm Động có thể giao đấu được với Lôi Thiên đến mức này. Dù sao bất luận vũ kỹ của hắn hung hãn thế nào thì Lôi Thiên cũng chỉ còn một bước nữa là lên Sinh Huyền Cảnh rồi! Nguyên lực giữa hai ngươi theo lý thường phải có khoảng cách rất lớn mới phải!
- Có chút bản lĩnh đấy!
Ngô Quần của Cửu Thiên Thái Thanh Cung nhìn thấy cảnh đó,ánh mắt đầy kinh ngạc, gãi gãi mũi nói.
Vốn dĩ hắn nghĩ Lâm Động chủ động tiếp nhận khiêu chiến là tự tìm chỗ chết, nhưng tình hình lúc này thì dường như lực chiến đấu thật sự đã vượt xa thực lực bề ngoài của hắn.
- Lâm Động ca vẫn lợi hại như vậy!
Tô Nhu phấn khích nói.
- Giờ mà vui thì còn hơi sớm!
Nhưng Lăng Thanh Trúc thì khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn thân ảnh cua Lôi Thiên trên không trung hiện lên chút ngưng trọng.
o0o
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời không biết từ khi nào bắt đầu có mây đen tụ lại, mọi người có thể cảm nhận được nguyên lực trong thiên địa dường như có dấu hiệu cuồng bạo.
Vô số đạo lôi quang bỗng bắn ra từ đám mây đen trên trời, chớp mắt như biến thiên địa này thành thế giới lôi đình!
Còn Lôi Thiên thì ở giữa đám lôi quang, gương mặt tối sầm lại của hắn lúc này tràn ngập vẻ lạnh lùng. Hắn từ từ đưa hai tay ra, lôi quang tụ lại phía sau hắn, vào lúc này hắn nhìn tựa như Lôi Thần giáng lâm vậy.
- Tiếp đây ta sẽ cho ngươi biết vũ kỹ chí cao của Nguyên Môn ta. Được chết bởi nó ngươi cũng là có phúc lắm rồi!
Giọng nói Lôi Thiên tựa tiếng sấm cùng sát khí vang lên, rồi hai tay hắn nhanh chóng kết ấn phát kỳ dị.
- Đây là…
Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nhìn ấn pháp của Lôi Thiên, đồng tử đều co rút lại, rồi vẻ mặt vô cùng nặng nề lẩm bẩm:
- Một trong Tam Đại Thần Điển của Nguyên Môn, Lôi Đế Điển!