Thiến Thân nghe Huỳnh Thắng gào xong mà muốn bay lên cho Hắn một đá bay mất xác.
Nuốt uất hận lại Huỳnh Thắng liền hỏi: Vậy Thiên tỷ nhờ ta giúp cái gì?
Ta muốn Đệ giúp Ta trở thành con Gái. Thiến Thân đáp không suy nghĩ.
Huỳnh Thắng chắp tay đi một vòng, rồi liếc nhìn Thiến Thân nói : Nhìn Thiến tỷ bây giờ không khác gì một đại mỹ nhân. Chỉ có giọng nói không được hay. Vậy Thiến tỷ cần gì cứ nói thẳng a.
Ta rất khổ vì bộ ngực này, mặc dù Tu vi ta đạt Chân Thánh bốn sao đỉnh phong nhưng không làm được, nên mọi khi ra ngoài Ta rất là ngại.
Huỳnh Thắng liếc nhìn vòng một của Nàng liền gật đầu tán thành. Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: Việc này đơn giản, chỉ cần hai tiếng là xong. Nhưng Đệ có một việc muốn hỏi Thiến tỷ. Lâm Hồi Xuân tên này Tỷ có nghe thấy?
Lâm Hồi Xuân? Ta không nhầm thì đây là Thái thượng trưởng lão của Đại tông môn Chu Tước. Đệ biết hắn sao? Thiến Thân hỏi.
Huỳnh Thắng không trả lời mà tiếp tục hỏi: Thiến tỷ có thể biết Đại tông môn ở đâu không?
Đại tông môn Chu Tước cách chúng ta khá xa khoảng ba vạn dặm. Nếu đi Dịch chuyển ( Truyền tống trận) thì rất nhanh trong ngày là đến. Thiến Thân đáp.
Sau khi hỏi vị trí của Đại tông môn Chu Tước, Huỳnh Thắng khẳng định Lâm Hồi Xuân ấy chính là nhiệm vụ của mình lần này. Nhiệm vụ chỉ giới thiệu sơ qua nên Huỳnh Thắng cần thu thập thêm thông tin.
Hắn đang tính toán làm sao có thể gặp một lần để tìm hiểu thật kỹ.
Thiến Thân nhìn Huỳnh Thắng suy tư liền chỉ cách: Một tháng nữa, Nguyên Quân Thái trưởng lão thuộc Đông Trúc Nha Trang có một chuyến giao lưu với Đại tông môn Chu Tước về lĩnh vực Kiếm Kinh ( Kinh nghiệm,kỹ năng dùng Kiếm). Ta sẽ gửi đệ đi cùng.
Huỳnh Thắng cảm tạ nói: Cám ơn Thiến tỷ, bây giờ Đệ sẽ giúp Tỷ. Khi hoàn thành xong thì Tỷ nên đặt lại cho bản thân mình một cái tên mới cho phù hợp.
Huỳnh Thắng vừa dứt lời mười cây kim Châm loé sáng lơ lửng trước mặt Hắn. Sau khi vận nội công lên cao và truyền Linh lực vào mười cây Châm Hắn quát to : Đi.
Những cây kim Châm biến mất tại chỗ và xuất hiện trước mặt Thiến Thân nhanh như là Dịch chuyển tức thời vậy!
Vèo!
Hai tiếng trôi qua, Huỳnh Thắng thu Châm bay về người. Hắn thở ra một luồng trọc khí, hất mặt qua một bên rồi lấy tay vuốt những sợi tóc của mình đang bay trong gió trông rất là tiêu sái. Hắn cất tiếng nói: Việc đã xong Tỷ hãy tự thưởng thức cơ thể mới đi.
Vài hô hấp trôi qua, không một tiếng động. Đột nhiên một giọng quát lên hốt hoảng: Tại sao bên To, bên teo vậy?
Ta trốn, Huỳnh Thắng liếc nhìn lại sản phẩm của mình cũng giật mình nhưng liền nói trấn an: Hơi mất cân đối một chút. Một bên Quả dưa Hấu, còn một bên quả Quýt! Tỷ yên tâm mọi việc sẽ tốt.
Huỳnh Thắng vừa dứt lời thì những cây Châm lại xuất hiện và lao nhanh như chớp...
Vài phút sau :Không được bây giờ một bên Quả Dừa , một bên quả Cam... Thiến Thân quát.
...
Những tia nắng chói chang chiếu qua khe cửa. Một bóng Nam nhân đẩy cửa bước đi khập khiễng, mắt thâm quầng bước ra ngoài. Rồi phi thân biến mất dưới các bậc cầu thang.
Người đó chính là Huỳnh Thắng, Hắn lấy sức tàn để về căn phòng riêng của mình mà Thiến Thân đã chỉ.
Huỳnh Thắng vừa rời đi một phút thì một giọng cười nghe vô cùng du dương trong phòng Thiến Thân vang lên: Từ nay mình đã lột xác, ôi nhìn hai quả Cam mà bản thân mình còn cảm thấy thèm huống gì là người khác. Ha ha ha từ nay tên mới của ta là Kim Liên (+_+)!
Đang cao trào vui mừng thì Nàng bổng nhiên sực nhớ hình như mình mới nhầm lẫn cái gì thì phải!
Đứng trước một cánh cửa màu hồng nhạt. Huỳnh Thắng nhìn thấy một tầng kết giới. Hắn nhìn tầng kết giới một lúc liền dùng một cây kim Châm phóng vào khoảng không, một tiếng Xoẹt vang lên thì tầng kết giới ngừng lại.
Huỳnh Thắng liền đẩy cửa vào trong. Hắn đứng khựng lại khi nhìn thấy một Nữ tử chỉ mặc một lớp áo Lụa màu Hồng đang ngồi chú tâm luyện công. Trông nàng rất đẹp, ngũ quan sắc sảo cùng với làn da trắng mịn. Đôi môi nhỏ nhắn nhưng mộng đỏ như Quả Dâu. Đặc biệt là vòng một hết sức là quyến rũ. Vì nàng đang mặc áo mỏng... Với cặp mắt của Huỳnh Thắng thì giống như không mặc gì! Bất kỳ nam nhân nào nhìn cảnh này cũng phải động lòng.
Đột nhiên Nàng mở đôi mắt đẹp nhìn Huỳnh Thắng vài hô hấp sau mới biết nam nhân đứng trước mặt mình là thật không phải ảo giác. Nàng liền nhanh chóng dùng Ngự lực. Một cái áo choàng cách đó không xa liền bay đến chỗ nàng.
Áo choàng vừa bay đến thì Nàng nhanh như cắt nhảy lên.
Mặc vừa xong áo choàng nàng liền nhìn xuống chỗ Huỳnh Thắng đứng với khuôn mặt đỏ lên vì tức giận liền chém nhanh ra một kiếm thật mạnh. Nhưng cú chém rơi vào khoảng không. Vì Hắn đã trốn mất tích từ lúc nào rồi.
Nàng đúng là Tay nhanh hơn Não!
Nàng vội vàng phi thân cực nhanh ra cửa đuổi theo vì Nàng không thể nuốt nổi cục giận này.
Tuy nhiên, Thân ảnh nàng gần đến cánh cửa thì cánh cửa tự nhiên đóng lại với tốc độ bàn thờ.
“Rầm” một tiếng vang lên. Huỳnh Thắng dù phi độn đã xa vẫn ngoáy đầu nhìn lại một chút khi nghe tiếng “ Rầm” đó. Hắn nghe mà cảm giác thân thể mình ê ẩm thay cho Nàng!
Khi phi độn đi, Huỳnh Thắng đã ước tính đúng chính xác thời điểm nàng sẽ lao ra cửa đuổi theo nên đã âm thầm phòng một kim Châm đến để đóng cửa lại +_+.
Tại nơi xảy ra va chạm. Nàng ngồi bật dậy dùng tay sờ trên trán mình thì thấy ươn ướt. Nhìn những ngón tay dính máu Nàng cắn răng tức giận mắng: Tên tiểu tử đó nếu để ta bắt gặp thì ta sẽ cho đẹp mắt. Đau quá, hic hic...!
Huỳnh Thắng liền quay lại nơi của Thiến Thân vừa đi vừa giận nghĩ: Rõ ràng mình đến đúng Phòng như Nàng đã chỉ. Tại sao bên trong lại có người? Hay là muốn chơi mình a .
Khi gần đến nơi cũ, có hai Nam đệ tử đứng canh gần đó đi đến chặn Huỳnh Thắng lại nói : Kim Thái thượng trưởng lão có việc phải đi gấp. Nên có dặn Đệ chuyển lời rằng. Đến phòng số 9 phía Nam Dược viên mà ở tạm.
Á đù, thiệt là muốn chơi mình! Nhưng sao lại là Kim Thái thượng trưởng lão? Huỳnh Thắng nghĩ thầm
Nhưng Hắn cũng nuốt cục giận lại và cảm tạ cả hai rồi quay người đi về phía Nam dược viên. Hắn cảm thấy quá mệt mỏi cần phải có nơi ở để điều tức ( Hồi phục sức). Nếu lúc nãy Hắn không nhanh trốn thì chắc giờ này chắc bị Nàng áo Hồng đánh cho To đầu!