Vài hô hấp trôi qua, Thiết Vô Diện vẫn bất động. Tuyết trưởng lão mới thả lỏng nhẹ nhỏm nói. Tại sao Con có thể đoán ra được nó sẽ tấn công con trước? Và tại sao có biết Thiết Vô Diện sẽ ẩn tàng trong nhà mà kêu ta bày kết giới? Và....
Nghe Tuyết trưởng lão hỏi nhiều đến nổi mà Huỳnh Thắng muốn điên luôn không biết trả lời câu hỏi nào trước.
Biết mình hồ đồ, Tuyết trưởng lão cười ấy này và tiến đến gần Thiết Vô Diện phong ấn lại.
Hơn năm phút trôi qua, phong ấn hoàn thành, Nàng mới cho gọi bốn người đệ tử vào nói: các con làm tốt lắm, nhiệm vụ chúng ta đã xong, hãy thu xếp mai chúng ta sẽ hồi Tông môn.
Bốn người đệ tử vâng lời rồi đi thu xếp, nhưng ánh mắt tò mò của họ vẫn dán lên thân Thiết Vô Diện!
Huỳnh Thắng cũng lấy lý do chuẩn bị một chút rồi chuồn thẳng.
Nhìn bóng dáng Hắn biến mất khỏi tầm nhìn. Tuyết trưởng lão nhẹ mỉm cười: Tên tiểu tử rất thú vị a, một đứa nhỏ có thể phân tích và lập mưu quá chính xác. Nhưng nó khống chế Thiết Vô Diện bằng cách nào? Hồi nãy lúc phong ấn mình cũng kiểm tra kỹ nhưng cũng hiểu nổi.
Sáng hôm sau, mọi người tập trung đầy đủ trong sân ngôi nhà đá. Có rất nhiều người dân trong Thôn đến cảm ơn và tiễn đưa.
Một Cụ già tay chống gậy đến thay mặt dân trong Thôn nói lời cảm ơn và gửi tặng một chút quà để đi đường.
Tuyết trưởng lão đành phải nhận và nói: Ma thú đã bị bắt, Nó sẽ được đưa về Tông môn xử lý. Kể từ ngày nay Vĩ Hạc thôn có thể sống một cuộc sống bình thường rồi. Chúng tôi xin cáo từ...
Vèo!
Chúng ta đi hết con sông nhỏ này là đến vùng Tây Trúc Nha Trang quản lý. Đại tông môn chúng ta vô cùng lớn nên được phân chia bốn Vùng Đông, Tây, Nam, Bắc và trọng yếu nhất là Tổng bộ là trung tâm giữa bốn vùng. Chúng ta thuộc khu vực Tây Trúc Nha Trang. Tuyết trưởng lão nói.
Thanh niên cưỡi ngựa là một trong bốn đệ tử Trúc Nha Trang tên là Hiền Ngụy giới thiệu thêm: Khang huynh chắc chưa rõ về phân cấp giữa các vùng. Chúng ta thuộc về Tây Trúc Nha Trang quản lý gọi tắt là Tây Nha. Xếp hạng thứ ba trong bốn vùng. Đứng nhất là Đông Nha, thứ hai là Nam Nha, cuối cùng là Bắc Nha.
Nghe Hiền Ngụy kể mà các đệ tử cảm thấy luyến tiếc, nhưng chỉ một thoáng qua thôi.
Huỳnh Thắng liền hỏi: Các đệ có biết đệ tử nào tên Tuyết Linh không?
Nghe hai từ Tuyết Linh mà cả bốn tên đệ tử ánh mắt sáng lên với vẻ mặt đầy ham mở. Giống như là phan hâm mộ Idol vậy.
Linh đại sư tỷ là một thiên tài xuất hiện không lâu, nghe nói được một Đại trưởng lão nhận làm đệ tử Chân truyền. Hiền Ngụy đáp.
Tuyết trưởng lão ngạc nhiên hỏi:Con có quen biết với Tuyết Linh sao?
Vâng, nàng là một người em bà con. Huỳnh Thắng tủm tỉm cười đáp.
Em bà con? Khang Huynh tốt quá. Bốn tên đệ tử xoắn xít lấy lòng.
Đang nói chuyện vui vẻ. Huỳnh Thắng liền ra hiệu im lặng.
Mọi người không dám đùa nữa mà im lặng lòng đầy cảnh giác. Nhưng vài hô hấp trôi qua các đệ tử không thấy bất thường nhưng cũng hỏi.
Thêm một lúc vẫn vậy. Tuyết trưởng lão cất tiếng hỏi: có chuyện gì sao?
Vừa hỏi dứt câu thì từ phía xa, suôi theo dòng sông có ba người trung niên đang phi thân nhanh về hướng này.
Tam thất quái. Bọn này sao ở đây? Tuyết trưởng lão nói thầm.
Vì được Huỳnh Thắng cảnh báo trước nên mọi người đã nhanh một bước thu liễm linh lực, ẩn mình trong đám bụi cỏ um tùm.
Ba tên trung niên mặc trang phục Áo Xám đen, vùng cổ áo có hoa văn màu vàng nhạt.
Bọn chúng phi thân rất nhanh, như đang vội. Nên đi ngang qua chỗ ẩn nấp mọi người mà không hề nghi ngờ.
Năm phút trôi qua, mọi người ra khỏi nơi ẩn nấp.
Hiền Ngụy hỏi: Trưởng lão nói Tam thất quái nghĩa là gì vậy? Bọn chúng nguy hiểm lắm sao?
Tuyết trưởng lão không trả lời mà ra hiệu mọi người đi nhanh về Tông môn.
Tốc độ đi chuyển mọi người khá nhanh nên chỉ mất bốn tiếng là đến Tây Nha.
Nhìn cánh cổng treo tấm Thạch đá Tây Trúc Nha Trang, khiến mọi người như trúc đi gánh nặng.
Hai đệ tử gác cổng ra chào đón mọi người. Bọn họ ngạc nhiên khi thấy Huỳnh Thắng vì hắn là người lạ nhưng không có hỏi vì người dẫn vào là Tuyết trưởng lão.
Hiền Ngụy, con dẫn Huỳnh Thắng xắp xếp chỗ ở tử tế. Còn lại thì có thể lui, ngày mai trả nhiệm vụ và nhận thưởng. Tuyết trưởng lão nhanh chóng phân công.
Vèo!
Đứng trước một căn nhà nhỏ nhưng được thiết kế rất tinh tế mà giản dị vô cùng. Thích hợp cho tu sĩ vừa ở vừa tu luyện. Đợi Huỳnh Thắng vô trong, Hiền Ngụy mới rời đi.
Trong Tây Trúc Nha Trang rộng lớn vô cùng. Các khu vực được phân chia vùng vô cùng hợp lý. Trúc Nha Trang có bề dày lịch sử lâu đời. Lâu đến nổi người ta chỉ ước tính không dưới mười ngàn năm.
Tổng số người ở Tây Trúc Nha Trang có năm ngàn người. Trong đó để tử có 4500 người.
Để nổi tiếng trong toàn bộ Trúc Nha Trang thì Tuyết Linh phải là thiên tài mới được nhiều người biết đến. Mà tu vi của nàng chưa bước vào Bán Thành.
Võ công của nàng Bát Quái Nhị Biến phẩm cấp không thấp. Mình không nhầm là Cấp Thánh. Nhưng nàng vẫn luyện được. Nếu có Duyên mình cũng muốn luyện thử a ...
Hai ngày trôi qua, Thần Châm Tạo Hoá của Huỳnh Thắng đã mở thêm một huyệt.
Hắn đã mở được 10 huyệt. Thở một luồng trọc khí, Huỳnh Thắng dừng luyện công ra ngoài đi dạo.
Vị trí Huỳnh Thắng đang gần ngay khu trồng dược liệu. Tây Trúc Nha Trang là nơi trồng dược liệu và luyện đan chiếm chủ yếu.
Đệ tử ở đây được phân công rõ ràng. Vừa luyện công vừa chăm sóc dược điền là trọng yếu.
Đứng cách xa dược điền hơn cả chục kilomet mà mùi dược thảo Huỳnh Thắng có thể phân biệt mùi rõ ràng, Hắn có thể nhận biết hàng chục mùi dược thảo trộn lẫn vào nhau bay trong không khí.
Đúng là không thể hình dung nổi Hắn biến thái thể nào!
Ra mắt Khang Huynh, Muội tên Bích Phương là để tử nội môn. Triệu Đại trưởng lão có cho mời Khang Huynh đến thư phòng.
Nhìn cô gái trước mặt trông rất đáng yêu. Người nàng toát ra sự Giản dị chân thật.
Huỳnh Thắng cười ấm áp nói: Phiền Muội dẫn đường.
Mời Huynh theo Muội. Nàng nói xong liền đi trước dẫn đường.
Những nơi đi qua Bích Phương kể cho Huỳnh Thắng nghe như một hấn dẫn viên du lịch vậy.
Vừa đi vừa tham quan nên đi đến Thư phòng Triệu Kiến khá muộn.
Đợi Huỳnh Thắng vào trong Thư phòng, Bích Phương mới quay đi làm tiếp công việc của mình!
Triệu Kiến gặp lại Huỳnh Thắng rất vui mừng. Hắn niềm nở đón tiếp, bỏ qua cả thân phận của mình. Lấy tấm lòng chân tình đón tiếp.
Huỳnh Thắng cũng rất vui khi gặp lại Triệu Kiến liền hành lễ nói: Đại Thúc đã lâu không gặp.
Triệu Kiến cười to ha hả như thỏa thích khi nghe hai chữ Đại Thúc.
Triệu Kiến Nhìn Huỳnh Thắng đánh giá một lúc rồi nói: đã đột phá Chân Thánh rồi sao. Thật quá tốt nếu như vậy thì sáng mai theo ta đi diện kiến Thái trưởng lão. Thúc sẽ đề xuất con làm đệ tử Hạch tâm, với Thiên phú của con tranh giành thành Chân truyền để tử chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Huỳnh Thắng ấy náy khi Triệu Kiến giành ưu ái cho mình quá lớn không biết nên dùng lời nào cảm tạ.
Như nhìn thấy điều này Triệu Kiến nói :Đại Thúc muốn tốt cho con là có nguyên do riêng. Nhưng hiện tại Đại Thúc không nói được. Khi con đạt được kỳ vọng của Thúc thì lúc ấy con sẽ có câu trả lời.
Vâng con sẽ có gắng để không phụ kỳ vọng của Đại Thúc.