Mọi việc trở lại yên tĩnh, Huỳnh Thắng cáo từ về phòng riêng để hấp thu 500 Linh thạch trung phẩm!
Tại một nơi khác...trên phi hành thú đang bay nhanh vào khoảng không bao la.
Nguyên Khang người đã làm nhục ta... Nếu ta không báo thù thì ta không làm người. Tuyết Linh tức giận khóc.
Hãy quên báo thù đi. Dù sao nó cũng là em của con. Tên tiểu tử này không đơn giản. Chỉ là Nguyên Anh Viên Mẫn mà có thể sánh ngang cấp Chân Thánh. Chính Hưng nói.
Cha nói gì? thực lực ngang Chân Thánh? Điều này sao có thể?
Cha đã sống đến giờ, ít khi đánh giá sai. Nó cũng làm cho Cha ngạc nhiên. Chỉ có thể nói nó đã may mắn gặp được một Tạo hóa vô cùng Bự...
Trong phủ họ Mai. Chuông báo động reo lên liên tục. Thị vệ tụ tập gần phòng Huỳnh Thắng tay cầm vũ khí.
Tất cả lui, trở về vị trí của mình. Mọi việc có ta ở đây. Mai Hưng quát.
Mọi người liền rời đi chỉ còn lại Mai Hưng và Trúc Vân.
Từ trong đống đá đổ nát Huỳnh Thắng nhảy vọt ra. Áo quần rách te tua trông vô cùng thảm...
Mai Hưng mắt sáng quắc lên khi cảm nhận được tu vi của Huỳnh Thắng liền nói “ Tốt, tốt lắm chúc mừng con đã thăng cấp thành Chân Thánh. Trúc Vân em về phòng đi, ta nói chuyện với Khang nhi một chút"
Không để Trúc Vân có đồng ý hay không. Mai Hưng đến nắm tay Huỳnh Thắng và phi thân mất trong màn đêm.
Tại một đồi cao vắng vẻ gần cạnh Phủ.
Kỳ tích đúng là kỳ tích. Con dễ dàng thành Chân Thánh mà không bị Thánh Kiếp làm trọng thương. Quá tốt, quá tốt...
Cha, có thể để con thay đồ một chút được không? Khỏa thân như thế mà kéo con lên Đồi làm gì? Con bị lộ Hàng thì sao? Huỳnh Thắng run run nói.
Lúc này Mai Hưng mới để ý liền quay đi gãi đầu nói :Nhanh thay đồ, ta vui quá hóa hồ đồ!
Chưa đến một hô hấp Huỳnh Thắng thay trang phục mới và nói: Con không hiểu tại sao Thánh Kiếp xuất hiện bất ngờ và biến mất cũng nhanh chóng.
Không quan trọng, quan trọng bây giờ con là Chân Thánh chân chính mà không phải Chân Thánh bình thường. Mai Hưng cảm khái đánh giá.
Con cũng không rõ, nhưng con cảm nhận được cơ thể mình đã khác với trước rất nhiều....
Con nói đúng, tu vi của ta đạt Cấp Thánh một sao viên mãn, chỉ còn một bước nhỏ là đột phá hai sao. Mà ta còn bị khí thế của con gây áp lực. Điều này con có sức mạnh như Cấp Thánh hai sao.
Hai người nói chuyện với nhau khá lâu... Rồi quay về Phủ.
Huỳnh Thắng ngồi trong phòng một mình suy nghĩ. Linh Thạch đã cạn nhưng may mắn là đột phá. Lần đột phá này hắn cảm nhận được sức mạnh của bản thân tăng lên khủng khiếp gấp năm lần trước đây. [Sức Mạnh] đạt 32 triệu điểm. [Hộ Thể] đạt 16 triệu điểm. [Trí Tuệ] đạt 19 triệu điểm. Còn [May Mắn] đạt 936 triệu điểm.
Chỉ số này Huỳnh Thắng không dám kể cho bất kỳ ai nghe vì hắn quá khiêm tốn!
Riêng chỉ số [Sức Mạnh] có thể tương đương Cấp Thánh ba sao sơ kỳ. Nhưng điều này không thể nói Huỳnh Thắng có thể đánh thắng Chân Thánh ba sao.
Tại vì khi tu sĩ đạt đến trình độ này thì họ đã cũng cố nội lực rất vững chắc. Võ kỹ, Vũ Khí, Bảo Vật... chí ít cũng sẽ có cấp bậc Thánh.
Huỳnh Thắng hiện tại không có gì hết “ Trên răng, dưới một rổ củ từ”!
Mặc dù trong tay Hắn có Tèo... Nhưng vẫn chạnh lòng.
Dù cơ thể Huỳnh Thắng biến đổi to lớn nhưng [Tạo hóa thần châm] thì vẫn vậy.
Hắn gạt bỏ suy nghĩ và tiếp tục tu luyện...
Thời gian thấm thoát trôi nhanh. Khi những chiếc lá vàng bắt đầu rơi nhiều. Báo hiệu một Mùa mới bắt đầu. Đã đến lúc lên đường.
Khang Nhi con phải gìn giữ sức khỏe. Ai ăn hiếp con thì nói Mẹ nghe...Trúc Vân dùng khăn lau nước mắt nghẹn ngào căn dặn.
Khang Nhi đã lớn, nàng không phải lo. Mai Hưng khuyên nhủ.
Trúc Vân trừng mắt định nói thì Huỳnh Thắng lên tiếng “ Con sẽ ghi nhớ lời Cha, Mẹ dặn rồi con cũng sẽ về thăm lại Cha, Mẹ".
Huỳnh Thắng nói xong liền dứt khoát bay lên Phi Hành Thú và vẫy tay tạm biệt.
Hắn biết ở lại chỉ thêm buồn. Nên dứt khoát ra đi.
Trúc Vân nhìn bóng Phi hành thú biến mất dần ở chân trời... Nàng không kiềm được xúc động mà ngã vào lòng Mai Hưng khóc thút thít.
Trúc Nha Trang phải mất bốn ngày đường.
Đại Thổ Tây Vực dù xếp hạng Thứ 4 nhưng Linh khí nơi này nồng đậm hơn Nam Vực nhiều. Có lẽ vậy mà tu sĩ nơi đây thăng cấp nhanh hơn.
Huỳnh Thắng không áp chế tu vi. Vì Mai Hưng có nói ở Tây Vực ẩn dấu tu vi là điều cấm kỵ. Huỳnh Thắng nghe lời này liền so sánh ở Trái Đất. Giống như ở Mỹ mà đeo khẩu trang ra đường là bị ghét, bị coi là tà đạo.
Trên phi hành thú, ngoài Chủ Thú ra còn có mười lăm người khác cũng đi cùng. Huỳnh Thắng không áp chế tu vi, nên được mọi người rất nể trọng, luôn nhường hắn chỗ ngồi tốt nhất. Thấy Hắn nhắm mắt nên cũng không ai dám đến quấy rầy.
Trúc Nha Trang tại Tây Vực là một trong ba Đại môn phái mạnh nhất Tây Vực đạt cấp Nhất Tinh nên vị thế của nó lớn có thể thấy đốm. Hai Đại môn phải được xếp ngang hàng là Chu Tước và Thánh Quy. Cả ba Đại tông môn mặc dù có giao hảo nhưng vẫn âm thầm đấu tranh.
Đó là quy luật chung của cuộc sống. Các môn phái khác cũng vậy.
Huỳnh Thắng cảm khái nghỉ về việc đã qua. Có những lúc đêm dài Hắn ngắm Sao trời, thả tâm tư vào bầu trời đêm. Nhớ đến Mẹ, bạn bè... Đó là trong thời gian bị trọng thương. Nằm mơ cũng không thể thấy được hiện tại lại khác 180 độ như thế...
Bổng nhiên tiến thông bảo cất lên của Chủ thú:Tất cả mọi người cẩn thận, còn vài phút nữa đến Trạm dừng.
Huỳnh Thắng mở mắt và phóng tầm mắt ra xa. Trước mặt là một tòa Đại thành lớn. “Quảng Nam Kỳ" tên Đại thành được điêu khắc rất đẹp!
Trúc Nha Trang đã đến gần. Nhưng không cho phép Phi hành thú bay vào. Chỉ có Phi hành thú của tông môn hoặc vài trường hợp đặc biệt mới được phép bay.
Huỳnh Thắng bước đi trên đường một cách chậm rãi. Hắn muốn vừa đi vừa quan sát cuộc sống nơi đây.
Tu sĩ chiếm gần một phần ba dân số ở đây. Đa số là cấp độ Kết Đan còn Nguyên Anh thì hiếm thấy.
Quảng Nam Kỳ với mực độ dân số ba vạn người. Có nhiều gia tộc, tiểu tông môn chọn nơi đây phát triển nên Tu sĩ nhiều cũng không có gì ngạc nhiên.
Nhanh, nhanh đến Lạc Trương xem Hàn công tử và Nga tiểu thư luận võ. Trễ là hối tiếc cả đời. Một thanh niên mặc quân phục của Tông môn nào đó vừa chạy vừa nói.
Huỳnh Thắng cũng thấy hiếu kỳ nên nhanh chóng đi xem hai cao thủ luận võ. Có thể sẽ mở mang thêm kiến thức là một điều tốt.