Vô Địch Thần May

Chương 63 : TRỞ THÀNH NỘI MÔN BĂNG SƠN TÔNG




Cuối cùng thì cũng quay lại Tông môn. Mọi người đón tiếp rất niềm nở. Đa số là các Nữ đệ tử xinh đẹp đón chào. Khoái Kiếm nhìn thấy cảnh này rất là hào hứng. Còn Ly Lan thì hừ lạnh không nói một lời.

“ Các con đã trở về, nào hãy vô Thư phòng của ta để nói chuyện” Mông Đại trưởng lão vui vẻ đón tiếp.

Bên trong thư phòng, Mông Cổ gật đầu thán phục cách hành xử của các đệ tử. Tuy nhiên hắn vẫn căn dặn “ Tào Ngân là kẻ tiểu nhân nhưng không đáng sợ. Ta chỉ sợ Nhất Kiếm Tông sẽ không để yên việc này nên sẽ đi thông báo Trưởng môn. Còn người nhà của con ta sẽ an bài tốt trong Tông môn, riêng con hãy thu xếp ổn thỏa để đi đến Băng Sơn Tông ta sẽ đưa con đi”.

Huỳnh Thắng và mọi người cáo từ về phòng của mình.

Hắn về phòng cho Mã Siêu và Trung Trực mỗi người năm mươi Linh Thạch sơ cấp và vài cuốn bí kiếp rôi căn dặn “ Hai ngươi hãy cố gắng luyện công, lần này ta đi sẽ rất lâu hãy bảo trọng”.

Ngày hôm sau hắn ở lại trong Tông môn để ăn tiệc chia tay với mọi người. Các đệ tử trong Tông bất kỳ ai cũng tự hào về Hắn, muốn xem hắn như tấm gương sáng để noi theo.

Thời gian trôi qua nhanh, Hắn tạm biệt mọi người và lên đường, để đến Băng Sơn Tông phải mất tám ngày cưỡi Hoàng Ưng Phi Tước.

Mông Cổ nhìn hắn mà hào hứng nói “ Việc trong Tông môn đã xắp xếp ổn thoả, con hãy yên tâm lên đường mà làm rạng rỡ Tông môn. Không biết ngày sau chúng ta gặp lại nhau con sẽ như thế nào nữa”.

Huỳnh Thắng cười đáp “ Dù con trở thành gì đi chăng nữa cũng sẽ không quên cội nguồn”.

Mông Cổ hài lòng với câu trả lời này và tiếp tục Lái phi thú bay lao đi giữa bầu trời trong xanh bao la...

Trong tám ngày đi đường hắn không buông tha cho tu luyện Thần Châm Tạo Hoá nên cũng đã thoát thai được thêm một Huyệt đạo. Mặc dù Thoát Thai chỉ hai huyệt đạo mà hắn cảm nhận cơ thể hắn có sự thay đổi lớn, hiện tại hắn chưa thử nghiệm nên chưa biết thế nào.

Băng Sơn Tông được xây dựng trên một ngọn núi Băng khổng lồ, nhìn từ xa không thấy ngọn chỉ thấy Mây trắng bao quanh lưng chừng núi và một màu trắng của Băng tuyết. Là một đại Tông môn Tam tinh đỉnh tiêm vô hạn tiếp cận Nhị Tinh. Để thăng cấp Nhị Tinh điều kiện tiên quyết phải có cấp Thánh hai sao toạ trấn đồng thời phải có ít nhất hai người cấp Thánh một sao và từ đó suy ra để trở thành Tông môn Nhất tinh thì điều kiện tiên quyết phải có một Cấp Thánh ba sao...

Băng Sơn Tông có thể nói vô hạn tiếp cận Tông môn Nhị Tinh là vì Trưởng môn nghe đồn Tu vi cấp Thánh hai sao Hậu Kỳ và đã đạt viên mãn. Cấp Thánh mỗi một bậc đều chia làm ba tiểu cấp bậc nhỏ đó là : Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ.

Mông Cổ và Huỳnh Thắng được một nam đệ tử đón tiếp. Mông Cổ chỉ ở lại nửa buổi rồi cáo từ quay về. Còn hắn thì được đưa đến gặp Thanh Nguyệt Đại trưởng lão để tiếp nhận.

Tại Thư phòng Thanh Nguyệt một giọng nói trong trẻo vang lên không ai khác đó là Thanh Nguyệt “ Chúc mừng con đã trở thành đệ tử nội môn của Băng Sơn Tông. Nếu con cố gắng tu luyện đạt được Tu vi Nguyên Anh và bộc lộ tài năng ta sẽ đề cử con thành đệ tử Hạch tâm giống như Khả Vy”.

“ Cảm ơn Thanh Đại trưởng lão cát ngôn, đệ tử sẽ cố gắng” Hắn đáp.

Thanh Nguyệt gật đầu mỉm cười nói “ Nội quy Tông môn sẽ có người nói với con sau, hiện tại ta xắp xếp con ở gần phòng Hạ Vi để không phải cô đơn một mình. Giờ Con có thể đi nhận phòng của mình”.

Huỳnh Thắng cáo từ và được một nam đệ tử dẫn đến Phòng riêng của mình. Sau đó cũng được nam đệ tử này nói sơ qua về quy định Tông môn rồi cáo từ.

Huỳnh Thắng định vào trong thì thấy Hạ Vi đang đứng phòng kế bên nhìn sang chào hỏi. Huỳnh Thắng cũng đáp lễ.

Hạ Vi định nói gì đó nhưng ngập ngừng lại thôi. Hắn liền mở miệng ân cần hỏi “ Nàng có chuyện gì cứ nói đừng ngại, chúng ta dù sao cũng đã từng quen biết”.

Nàng nhìn hắn một lúc lâu rồi truyền âm nói “ Huynh giỏi hơn Muội và lớn tuổi hơn Muội nên Muội xin phép gọi là Huynh. Cảm ơn Huynh đã giúp Muội, đây là món quà cảm ơn xin Huynh đừng từ chối vì nó thích hợp với Huynh”.

Nàng nói xong liền bắn một giới chỉ sang. Hắn chụp lấy và liếc nhìn thì vô cùng ngạc nhiên truyền âm hỏi “ Muội tại sao lại đưa cho ta Ma Quân Kiếm?”

“ Nó không thích hợp với Muội, Chưởng môn cũng căn dặn Muội kỹ càng, nếu gặp lại Huynh thì tặng Huynh thanh kiếm này vì chỉ có Huynh mới thích hợp” Hạ Vi đáp.

Huỳnh Thắng gật đầu cảm tạ và nói “ Đúng là ta cần một thanh kiếm tuyệt thế như vậy. Ta cũng có quà tặng Muội và hy vọng Muội không từ chối”.

Nói xong hắn bắn giới chỉ lại bên trong là một ngàn Linh Thạch sơ cấp. Hạ Vi nhận giới chỉ liếc xem rồi mỉm cười cáo từ.

Hôm nay đúng là ngày đại may của Hắn. Ma Quân Kiếm đạt Cấp Thánh hai sao mặc dù đối với người khác Nó không còn Linh Tính nhưng vẫn xem là một bảo vật vô giá có tiền mà mua không được. Còn với hắn thì nó càng vô giá gấp nhiều lần vì Ma Quân Kiếm vô tay hắn sẽ phục hồi lại như xưa. Nên nhớ đó là Thanh kiếm Cấp Thánh hai sao, bản thân nó đã rất mạnh và là điều mơ ước của các Đại cao thủ. Nếu tin tức này mà truyền đi thì tính mạng của Hắn cực kỳ nguy hiểm. Hắn mặc dù Tu vi đạt Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong nhưng nếu để Đại cao thủ Cấp thánh hai sao truy sát thì chỉ có nước chạy được bao xa thì chạy bao xa.

Tu vi của hắn quá thấp, không thể phát huy được một phần sáu mươi của Ma Quân Kiếm...

Huỳnh Thắng nhận biết được điều này liền đem hết Linh Thạch ra hấp thu điên cuồng.

Một trăm ba mươi Linh Thạch trung phẩm, năm trăm Linh Thạch sơ phẩm...các Linh Thạch chưa đầy ba hô hấp tan vào cõi hư vô... Tu vi hắn kéo lên Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong thì ngừng!

Nghèo! Nghèo thật rồi giờ chỉ còn đúng một trăm Linh Thạch sơ phẩm. Phải làm việc kiếm tiền thôi, Huỳnh Thắng than thở.

Gạt bỏ nổi buồn hắn kiểm tra các chỉ số thì giật mình. Chỉ thăng một tiểu cấp bậc mà chỉ số mọi thứ tăng gần gấp đôi cụ thể thì [Sức Mạnh] đạt trên năm trăm năm mươi ngàn điểm, [Phòng Thủ] đạt trên hai trăm ngàn điểm, [Trí Tuệ] đạt trên hai trăm bảy mươi ngàn điểm, [ May Mắn] đạt trên một triệu hai trăm ngàn điểm!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.