Vô Địch Thần May

Chương 62 : LĨNH NGỘ TẦNG 2 THIÊN Y VÔ HẠN




Thu hồi bản đồ hắn tiến vô Thức Hải để gặp ma đầu Lãnh Băng Như tra xét. Nhìn thấy bóng dáng của Hắn, nàng liền nhanh chóng nói “ Nếu ngươi đồng ý giúp ta trả thù một người, ta xin lấy Linh Hồn này ra thề sẽ giúp ngươi nhanh chóng mạnh lên và sẽ chỉ cho ngươi kho báu của ta cất giấu. Ngoài ra Ma Quân Kiếm sẽ cho ngươi... Tất cả là của ngươi.”

Huỳnh Thắng tỏ vẻ hứng thú nói “ Vậy ngươi có thể kể cho ta về cuộc đời của ngươi và kẻ thù truyền kiếp của ngươi thật rõ được không?”

Nàng gật nhẹ đầu kể về ký ức của mình “ Ngày xưa từ lúc ta còn bé, ta được cho là một thiên tài. Ta lớn lên trong vòng tay ấm áp của mẹ tình thương của cha, Mẹ thì mất khi ta vừa tròn năm tuổi. Cuộc sống vốn dĩ vẫn êm đềm thì có một người xuất hiện, hắn đã thay đổi tất cả. Giết cha, diệt cả Tông môn khiến ta lưu lạc khắp nơi... Ta còn nhớ mãi cái ngày định mệnh, vì muốn ta được sống mà Cha ta đã chết vô cùng thảm thiết...”

Nàng kể đến đây không kìm chế được cảm xúc mà khóc nấc như một đứa trẻ con vừa trải qua một việc rất đau khổ.

Hắn im lặng không nói gì, một lúc sau nàng kìm chế được cảm xúc và kể tiếp.

“ Tên đó đã đạt được mục đích lấy được Lân Tinh Châu nhưng vẫn cho người truy sát ta. Ngày hôm đó ta bị bao vây rơi vào tình huống nguy hiểm, biết không thể thoát ta nhảy xuống Vực Không Đáy là một trong những khu vực cấm kỵ. Lúc ấy ta nghĩ thà chết tan xương nát thịt chứ quyết không rơi vào tay bọn chúng. Cuối cùng ta không chết mà bám vào một khối đá nhô ra, ngay khối đá ấy là một cái Hang động nhỏ và ở đây ta gặp được một tạo hoá... Tu vi của ta tiến lên nhanh chóng là vì ta luyện một bí kiếp võ công Tà Đạo phải hút Linh Lực của đàn ông để lớn mạnh... Ta biết như vậy là sai nhưng lòng hận thù của ta chiếm lí trí, ta trở thành Ma đầu reo rắc nổi kinh hoàng cho các Đàn ông nhưng ta không hại người tốt. Ta chưa trả thù được cho Cha thì đã bị các đại tông môn liên kết tiêu diệt. Rất may một phần Linh Hồn của ta tách ra và nương tựa vào Ma Quân Kiếm. Cho đến một ngày ta được một người nữ đệ tử tên Hạ Vi tìm thấy... Đến đây chắc ngươi đã rõ”.

Huỳnh Thắng gật đầu, qua việc nghe nàng kể hắn cũng từng nghe qua hai người Khả Vy và Thanh Nguyệt nói đến. Linh tính cho hắn biết tám phần mười là nàng nói thật.

“ Kẻ thù của nàng là ai? Với tu vi cao thâm như nàng mà còn rơi vào cảnh bị truy sát đến chết. Ta làm sao có thể giúp đây. Thật ta cũng có lòng nhưng vượt qua giới hạn của ta. Ta xin lỗi không thể thực hiện được”.

Lãnh Băng Như nghe hắn nói như vậy mà trong lòng vui sướng là vì hắn muốn ra tay giúp nàng nhưng e ngại thực lực yếu.

“ Ta sẽ cố gắng giúp ngươi tăng lên tu vi nhanh chóng, ta đã chờ gần hai mươi hai năm rồi nếu chờ thêm cũng không sao. Kẻ thù của ta tên Nhất Viên lúc đó là Thái thượng trưởng lão Nhất Kiếm Tông tu vi đạt cấp Thánh một sao. Hắn là một người vô cùng gian xảo...” Lãnh Băng Như nói đến đây mà lòng nàng đầy câm giận.

“ Ngươi hiện tại chỉ còn xót một mảnh tàn hồn không nên chất chứa oán khí quá nặng sẽ khó siêu thoát. Nếu sự việc đúng như ngươi kể ta sẽ giúp ngươi đòi lại công đạo, nếu như lúc ấy ta có đủ sức” Hắn nhẹ nhàng nói.

Nàng trầm mặt một lúc rồi nói “ Ta rất tin tưởng nhân phẩm của ngươi, nếu như chúng ta cùng thời có lẽ là Hảo hữu tốt của nhau rồi. Ta biết ngươi không phải là một thiên tài đơn giản, chắc chắn ngươi sẽ đi tiến xa hơn nếu vẫn sống. Chính vì vậy ta mới tin tưởng và xin ngươi giúp đỡ. Đổi lại con bé trước thì không bao giờ”.

Sau khi cả hai đạt thỏa thuận, Linh Hồn nàng tách ra khỏi Linh tính của Ma Quân Kiếm và để nó thuần phục Huỳnh Thắng như đã thuần phục nàng. Chỉ cần gặp Hạ Vi mua lại thanh Ma Quân Kiếm là có thể phục hồi như xưa, lúc ấy sức mạnh của hắn sẽ một lần tăng mạnh.

Thời gian còn dài để trở lại Tông môn, hắn liền lấy Bí kiếp Thiên Y Vô Hạn ra kiểm tra có gì thay đổi không. Khi cầm Thiên Y Vô Hạn trong tay có một luồng ý thức vô hình xuyên vào thức hải của hắn. Những kinh nghiệm luyện Hoá Thân Thần Châm như tuông trào ào ạt ra, giống như đang được thầy cô Trả Bài khi đến lớp. Năm hô hấp trôi qua nhanh chóng có một lượng lớn kiến thức chảy xuôi trong đầu hướng dẫn hắn cách luyện Hợp nhất mười cây châm làm một. Với sự hướng dẫn này sẽ giúp hắn tiết kiệm thời gian vô cùng để Hợp nhất. Chỉ trong vòng ba ngày hắn đã luyện thành công Hợp nhất tất cả mười cây châm.

Nếu không có hướng dẫn này có lẽ sẽ mất vài tháng hắn mới luyện thành. Hắn chưa kịp vui mừng thì quyển bí kiếp Thiên Y Vô Hạn từ phát ra màu Xanh Lá đổi thành màu Đỏ tươi. Những kiến thức Tầng hai đã được khai mở có tên “ Thần Châm Tạo Hoá”. Để luyện được tầng hai đòi hỏi kỹ thuật Ngự Châm, Hợp Châm phải đạt viên mãn mới có thể đi tiếp. Hiện tại hắn đã đạt yêu cầu nên Tầng hai tự động khai mở. “ Thần Châm Tạo Hoá” ngoài việc giúp chữa thương nó còn có một tác dụng “ Thoát thai cho cơ thể” thông qua các huyệt đạo. Giống như Hắn hiện tại bây giờ nếu ở dưới nước thì chỉ được một giờ là tối đa, nếu Thoát Thai thành công thì hắn có thể như cá sống trong nước muốn bao lâu cũng được mà không cần bảo vật, hoặc hắn bây giờ có thể đến gần Nham thạch nóng chảy để nhìn thì được chứ nhảy vô trong thì chỉ có chết nhưng Thoát Thai thành công thì hắn có thể giống như Tinh Linh sống trong các môi trường đặc biệt mà không sợ gì!.

Để luyện Tầng hai đạt Viên Mãn ngoài yếu tố Thông Minh cần phải Siêng năng luyện Ba mươi sáu Huyệt Chính Thoát Thai thì mới xem Viên Mãn. Thần Châm Tạo Hoá chủ yếu luyện cho bản thân người luyện và không thể giúp người khác Thoát Thai như mình trừ khi người đó đã luyện thành Tầng một.

Ba ngày trôi qua hắn cố gắng luyện “Thần Châm Tạo Hoá” chỉ Thoát Thai được một huyệt!

Khó quá khó, mới bắt đầu mà khó thế thì luyện xong chắc là rất lâu ! hắn nghĩ thầm.

Khi gần đến Tông môn Huỳnh Thắng lấy hai Giới chỉ, trong mỗi Giới chỉ có chứa hai trăm Linh Thạch Sơ phẩm đưa cho Khoái Kiếm, Ly Lan xem như trả công. Mặc dù hai người từ chối nhưng bị hắn nói quá đành vui vẻ nhận. Đối với hai người thì hai trăm Linh Thạch sơ cấp cũng là một tài sản khá lớn.

Quay sang Nhân Kiệt hắn đưa một giới chỉ trong đó có bốn trăm Linh Thạch sơ phẩm và đan dược, vũ khí cùng với các cuốn bí kiếp và căn dặn “ Lão tổ nhận lấy mà phân chia lo cho những người còn lại họ Trần, con sau khi quay về Tông môn thì một hai ngàysau là sẽ phải đi nên không có thời gian chăm sóc mọi người. Con sẽ xin Chưởng môn nhận bốn người làm việc trong Tông môn, nên Lão tổ yên tâm ở đây xem như quê hương thứ hai”.

Nhân Kiệt nhận Giới chỉ đảo mắt qua nhìn thì giật cả mình nói “ Con đưa cho ta nhiều vậy, chúng ta không thể nhận”.

Huỳnh Thắng nhìn Nhân Kiệt cười mỉm nói “ Con còn nhiều, Người nhận cho con vui”.

Nhân Kiệt đành nhận và truyền âm cho mọi người trong họ Trần, cả ba đều vui mừng nhìn Huỳnh Thắng hành lễ.

Hắn cũng đáp lễ rồi nhắm mắt ngồi thiền tiếp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.