Vô Địch Thần May

Chương 61 : THU HOẠCH




Trong sáu trưởng lão chỉ có hai người là phản ứng nhanh rời cuộc chiến đào tẩu còn bốn người còn lại đã bị Khoái Kiếm, Ly Lan quấn lấy.

“ Sư đệ mau đuổi theo bốn tên này ta và Ly Lan sẽ xử lý nhanh” Khoái Kiếm nói to.

Huỳnh Thắng không trả lời mà phi thân nhanh như tên bắn truy đuổi hai tên trưởng lão bỏ trốn.

Hắn có thể ra tay dễ dàng là vì tu vi của hắn đã đột phá và còn được nhân đôi Sức Mạnh do [Sức Mạnh] của hắn đạt một sao. Nên hắn cực kì khủng bố.

Chưa đầy năm hô hấp Hắn đã hạ hai tên Trưởng lão. Sau đó quay qua hỗ trợ Khoái Kiếm và Ly Lan.

Kết thúc trận chiến, mười hai trưởng lão đã bị giết và ba mươi đệ tử bị thương nằm gần đó. Huỳnh Thắng không muốn giết người vô tội hoặc tội không đáng chết. Hắn giết mười hai trưởng lão này chỉ có một nguyên nhân, đó là bọn chúng cấu kết với Trưởng môn lên kế hoạch Diệt tộc họ Trần, trong số bọn chúng có kẻ gián tiếp hoặc trực tiếp liên quan đến cái ác tày trời này nên hắn không tha bất kỳ ai. Nếu như hắn vẫn ở nhà họ Trần và không mạnh như bây giờ thì chắc chắn cũng sẽ bị tiêu diệt.

Hiện tại trong Tông môn đã tháo chạy hết, còn lại các đệ tử bị thương nhưng không nguy hiểm nên Huỳnh Thắng nói “ Sư huynh và Sư muội hãy rời nơi đây trước đi về hướng đông khoảng hai dặm chờ ta, ta ở lại đây thu thập một chút rồi sẽ hội họp”.

Khoái Kiếm, Ly Lan gật đầu liền xoay người lao nhanh đi trong màn đêm.

Huỳnh Thắng đi đến bảo khố của Lục Xa Tông rất dễ dàng vì theo ký ức của Ninh Khôn. Bên trong có khá nhiều bí kiếp, điển tịch, bảo vật nhưng không hợp pháp nhãn của hắn. Hắn chủ yếu lấy Linh Thạch, Bí kiếp thân pháp Phong Hành cấp địa giai. Sau khi lục hết không còn gì hắn liền lao nhanh vô màn đêm hướng về Phòng của Tào Ngân lục xét. Nơi đây hắn dùng [Vô Thiên Nhãn] để kiểm tra thì phát hiện một mật đạo nhỏ, trong mật đạo có một cơ quan vô cùng tinh vi nếu không có [Vô Thiên Nhãn] thì rất khó tìm thấy. Bên trong Linh Thạch khá nhiều chủ yếu là Linh Thạch sơ cấp. Có một viên ngọc Tím to bằng quả trứng, một bản đồ cổ... Hắn lụm hết vào giới chỉ không thèm kiểm tra!

Sau khi gặp lại Khoái Kiếm, Ly Lan hắn dẫn hai người đi đến chỗ nhóm Nhân Kiệt gần đó rồi cùng nhau đi đến Nam An có trạm phi hành thú. Lần này đi đến đó phải mất ba ngày chạy ngựa đó là tốc độ rất nhanh so với trước đây hắn rời khỏi nhà họ Trần đi nhập môn.

Lục Xa Tông mặc dù không diệt môn nhưng cũng bị tổn thương nghiêm trọng từ Lục Tinh rớt xuống Bát Tinh. Tin tức này lan truyền dfi nhanh chóng khắp nơi khiến cho các Tông môn khác phải cảnh giác...

Một nơi bí mật khác gần Lục Xa Tông một tiếng gầm thét giận dữ vang lên “ Vỹ Lạc và họ Trần thù này ta mà không trả, thì ta không phải Tào Ngân”...

Huỳnh Thắng nhờ có lệnh bài của Mông Cổ nên được ưu tiên thuê được phi hành thú tốt nhất để trở về Tông môn. Trong thời gian di chuyển, hắn kiểm tra lại các Giới chỉ thu thập được từ cuộc chiến theo thống kê : hai ngàn ba trăm Linh Thạch sơ cấp, một trăm hai mươi Linh Thạch trung cấp, Bí kiếp thân pháp Phong Hành, viên ngọc Tím hắn lấy được đó là Quy Tinh Châu đạt cấp Thiên Giai một sao, Bản đồ cổ Động Quy Cốc và khá nhiều vũ khí, dược liệu chữa thương.

Sau khi kiểm đếm chiến lợi phẩm xong hắn truyền âm hỏi Nhân Kiệt “ Lão tổ sự việc xảy ra như thế nào mà họ Trần lâm vào cảnh Diệt tộc? Ngoài mấy người này sống xót còn ai nữa không?”

“ Sau cái đêm định mệnh, bọn chúng đã giết người diệt khẩu không một ai trốn thoát ngay cả Muội của con cũng chung số phận. Bọn chúng để ta và mấy người này còn sống là vì muốn có thể khai thác tìm ra Bí kiếp hay không. Nếu con đến trễ ta sợ chỉ còn một mình ta. Bí kiếp ấy hiện đang trong tay con đúng không?” Nhân Kiệt kìm nén cảm xúc nói.

“ Vâng con lấy rồi, Người có biết ai là kẻ phản bội gia tộc để tiết lộ Bí kiếp này ra bên ngoài không?” Hắn hỏi.

Nhân Kiệt im lặng lắc đầu thở dài, dường như đã già thêm vài tuổi.

Huỳnh Thắng cũng không hỏi thêm, hắn cảm thấy thương tiếc cho Diệp Lam và mọi người trong gia tộc vì Một bí kiếp mà phải chết, đời sống thật vô thường... Gạt bỏ sự thương cảm qua một bên, hắn nhìn vào quyển bí kiếp Phong Hành để luyện. Phong Hành mậc dù địa giai nhưng nó hơn hẳn Thiên Nam Bộ Pháp cũng được chia hai tầng: Tầng thứ nhất Hình Mây Thân Gió nếu luyện đạt viên mãn thì có thể khống chế cơ thể trở nên nhẹ nhàng có thể du nhập vào Gió mà lướt đi uyển chuyển. Tầng thứ hai Phi Phong Hành tác dụng y như tên gọi, nếu luyện viên mãn thì có thể lướt theo gió mà đi, tốc độ rất nhanh chỉ bằng một nữa phi hành thú một mà thôi. Tuy nhiên không thể bay như các Thần Tiên chỉ là dựa vào môi trường không khí xung quanh để đi chuyển nhanh trong các khoản ngắn vài chục dặm và đòi hỏi tiêu hao Linh Lực khá nhiều. Với cảnh giới và Sức Mạnh hiện tại của hắn có thể Phi hành liên tục năm ngày là giới hạn cuối cùng. Nếu luyện xong Phong Hành thì từ Lục Xa Tông đến Trạm phi hành thú hắn chỉ mất tối đa nữa ngày nhanh hơn so với cưỡi ngựa.

Hô!

Gần mười phút trôi qua hắn đã luyện xong Phong Hành! Luyện võ của hắn đã đạt tốc độ Bàn Thờ!

Luyện xong Thân Pháp Phong Hành hắn kiểm tra một lần nữa Quy Tinh Châu và Bản đồ Động Quy Cốc. Hạt châu này có tác dụng nếu ai giữ bên người sẽ kéo dài Sinh Mệnh và xuống nước có thể duy trì trong vài giờ. Thật là kỳ diệu giống như trong truyện Thần Thoại. Với tu vi của hắn hiện tại nếu xuống nước thì cao lắm là một tiếng phải lên bờ, tuy nhiên có Quy Tinh Châu thì kéo dài vài giờ! Hắn biết chi tiết về viên ngọc là vì dùng [ Vô Thiên Nhãn]. Cất viên ngọc đi hắn lấy Bản đồ nghiên cứu. Sau một hồi nghiên cứu thì hắn đúc kết ra Bản đồ này chỉ nơi ở Thánh Quy và có liên quan đến Quy Tinh Châu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.