Vô Địch Thần May

Chương 55 : TRẬN CHUNG KẾT




Huỳnh Thắng và Hạ Vi vũ khí cũng ra khỏi vỏ, nàng thận trọng nhìn hắn không dám chủ động tấn công như các trận đấu trước vì nàng biết Hắn rất nguy hiểm.

Nhìn Hạ Vi thận trọng, Huỳnh Thắng cũng không dám thả lỏng vì không biết Ma Quân Kiếm sẽ làm gì, hắn cảm thấy khá bất an! Nhưng đi lòng vòng như thế này như chơi lùa vịt thì không phải ý hay!

Nhìn thấy hai người đi lòng vòng, đi xuôi rồi đi ngược... Không có gì biến động làm khán giả la ó um sùm. Trọng tài cũng đỏ mặt.

Có đệ tử nhịn không được chửi ầm lên “ Má nó, làm gì thì làm lẹ đi, cứ lòng vòng riết làm Bố chóng cả mặt”.

Hắn vừa là xong thì trên võ đài có biến động mới làm mọi người nghẹt thở chăm chú nhìn.

Hai người không đi lòng vòng ngược, xuôi nữa mà cùng đối diện nhau, xo kè nhau cùng đi lên, rồi lại đi xuống!!! Như một người cầm kiếm đứng trước tấm gương lớn vừa soi mình vừa đi lên rồi quay đầu đi ngược xuống...

Mẫn Nhan, mọi người miệng giật vài cái...!

Lần này cả khán đài không la ó nữa mà tháo giầy ném lên võ đài nhìn chi chít khắp cả một vùng trời rơi ào xuống võ đài.

Mẫn Nhan điên người nhảy lên võ đài đứng giữa hai người định nhắc nhở thì cả hai lao vào nhau từng chiêu, từng chiêu chém ra khiến cho Mẫn Nhan chật vật né tránh nhưng xuất kiếm của Huỳnh Thắng cực kỳ nhanh và tinh chuẩn, Mẫn Nhan dù né tránh được kiếm của hắn nhưng kiếm của Hạ Vị thì ăn hết không trượt phát nào!!! Qua vài chiêu cơ bản thăm dò, Trọng tài liền la ầm lên dừng trận đấu tạm thời để cứu Mẫn Nhan. Khi cả hai ngừng thì người Mẫn Nhan đầy lỗ kiếm và áo quần tả tơi như là Trưởng môn Cái Bang giá lâm.

Mẫn Nhan vội vàng phi thân xuống, lúc này trọng tài lại cho tiếp tục. Cả hai lại tiếp tục đi vòng tròn!!!

Cả hai không phải diễn trò cười mà là dùng Ý thức để so chiêu thăm dò, thăm dò một hồi mới quyết định so chiêu thạt tế thì Mẫn Nhan lao đến. Vì cả hai quá tập trung nên sự xuất hiện của Mẫn Nhan cũng không làm phân tán ra chiêu của họ và kết quả là như thế đó.

Trọng tài không biết làm gì cho phải thì thấy Hạ Vi ra kiếm chiêu ồ ạt hướng vào người Huỳnh Thắng. Hắn khẽ động chuôi kiếm đâm một nhát lệch về phía trước mặt hai mi li met. Nếu cao thủ nào tinh mắt nhìn kỹ thì hắn đâm đến chín nhát kiếm cùng một lúc. Vì tốc độ ra chiêu cực tốc nên chỉ nhìn thấy đâm một kiếm mà thôi. Sau một cú đâm kiếm ấy các chiêu kiếm của Hạ Vi bị ngăn chặn khiến nàng biến sắc lui lại ba bước không dám tiếp tục chém.

Các mũi kiếm của Huỳnh Thắng đâm ra lúc nãy rất hoàn hảo nó nhấm vào chỗ yếu nhất của kiếm chiêu Hạ Vi mà phá giải.

Thanh Nguyệt nhìn trận đấu mà mồ hôi chảy ra như tắm vì nàng phát hiện ra một điều mà ở đây người phát hiện có thể chỉ đếm trên đầu ngón tay. Khi Hạ Vi cùng Huỳnh Thắng so ý thức thì Ma Quân Kiếm đã âm thầm ra tay thả ra Linh Lực vô hình để phong toả xung quanh. Có lẽ Tên tiểu tử này cũng đã cảm nhận được bất thường nên cũng không manh động chờ đợi thời cơ tốt nhất để ra tay dứt điểm. Dù Ma Quân Kiếm có lợi hại cách mấy cũng phải nhờ Linh Lực của Hạ Vi để duy trì và ra chiêu. Nếu tiểu tử này cắt đứt được nguồn cung cấp Linh Lực này thì Ma Quân Kiếm dễ xử hơn rất nhiều. Nhưng Ma Quân Kiếm cũng cảm nhận được điều nguy hiểm này. Nên hiện tại cả hai đang chờ thời cơ để ra tay dứt khoát để chiếm tiên cơ. Đổi lại là nàng thì chắc chắn sẽ có kết cục bi thảm như các nạn nhân trước của Hạ Vi.

Mẫn Nhan có lẽ cũng thấy ra được bất thường này mà ánh mắt của hắn đang láo liên nhìn như đang âm thầm suy tính điều gì.

Dị biến phát sinh, Hạ Vi ánh mắt trở nên đỏ tươi như màu máu cười lên the thé khiến cho các đệ tử tu vi yếu phải ôm đầu lăn lộn kêu đau.

“ Tên tiểu tử thúi ngươi quả không phải bình thường, ta đã kết giới phong toả xung quanh để tấn công vào Thức Hải của ngươi để từ đó điều khiển cả cơ thể ngươi nhưng không biết ngươi ăn cái gì mà Linh Hồn ngươi quá trâu bò ta không làm gì được! Không ngờ ngươi cũng có Linh Hồn khủng bố như thế, nhưng đừng vội vui mừng ta sẽ gạt bỏ Linh Hồn của ngươi và chiếm thể xác đó” Ma Quân Kiếm truyền âm nói với Huỳnh Thắng.

Huỳnh Thắng nghiêm trọng nhìn ánh mắt Hạ Vi mà hít sâu nghĩ “ Ta không thể dùng chiêu tấn công vào Linh Hồn của nàng, tại vì Linh Hồn của nàng đã bị Ma Quân Kiếm đoạt xá rồi nếu ta sử dụng thì tác dụng vô cùng nhỏ bé. Một khi Linh Hồn ta suy yếu thì quá nguy hiểm. Nếu đổi lại trước đó Linh Hồn ta ở trạng thái đỉnh phong thì đã khác nhiều rồi, Nhưng kéo dài như thế này thì không phải cách hay. Chỉ có thể dùng chiêu ấy và chỉ có thể làm như thế mới thành công. Có thể quá mạo hiểm nhưng không còn cách nào khác nếu muốn chiến thắng”.

Huỳnh Thắng kéo Linh Lực lên đến cực hạn và rót Linh Lực vào chuôi kiếm. Thanh kiếm sáng chói lên và toả ra Kiếm Ý cùng với Ảo Mộng Hồ Điệp. Xung quanh võ đài lại một lần nữa ảo ảnh Hồ Điệp đập cánh bay khắp nơi. Vô vàn Hồ Điệp bay khắp nơi rồi đột ngột tụ tập lại đập cánh bay nhanh về Hạ Vi. Những cánh bướm bay lướt qua nàng để lai vô vàn vết thương sắc bén in hằn khắp cơ thể nàng, máu tươi tí tách rơi đỏ cả một vùng đất dưới chân nàng...

Đổi lại người khác sẽ cảm thấy vô cùng đau đớn vì vết thương chồng vết thương nhưng Hạ Vi thì không, nàng mỉm cười lè lưỡi liếm qua lưỡi kiếm và giọng cười the thé phát ra sau đó truyền âm nói“ Vô ích, ngươi định mài cho thân thể này suy yếu để Linh Lực của nàng suy giảm từ đó dễ khống chế ta ? Sai lầm quá sai lầm vì hiện tại Linh Hồn của ngươi khi dùng chiêu này đã suy nhược đáng kể, đây là cơ hội ta đổi đời. Ha ha ha”.

Giọng cười the thé ấy đột nhiên ngừng hẳn, nàng biến mất tại chỗ và xuất hiện trước mặt Huỳnh Thắng một kiếm cực tốc đâm ra một luồng khí đen bắn thẳng vào tim Hắn. Luồng khí ấy là Linh Tính của Ma Quân Kiếm có ẩn chứa một chút Linh Hồn của Ma đầu Lãnh Băng Như bay thẳng vào Thức Hải của Huỳnh Thắng chuẩn bị thôn phệ thì một lồng giam bất thình lình xuất hiện đó là chiêu Hỗn Thiên Hồn tầng hai là con át chủ bài để giam Linh Tính Ma Quân Kiếm, nếu nói rõ hơn là giam Linh Hồn của Ma đầu Lãnh Băng Như, tại vì Linh Hồn này bám vào Linh Tính Ma Quân Kiếm và sai khiến mọi thứ.

Lãnh Băng Như tức giận gào thét nói “thả ta ra, nếu không ngươi sẽ hối hận cả đời”.

“Ngươi bây giờ chỉ còn lại một mảnh tàn hồn này ăn nhờ ở đậu giống như cây tầm gửi chỉ sống ký sinh trên cây khác thì lấy tư cách gì hại ta? Ta nói ngươi biết Lồng giam Linh Hồn này rất kiên cố nếu như ở thời kỳ đỉnh phong thì ta còn lo sợ nhưng bây giờ thì cứ ở đó chơi ta phải đi nhận thưởng đây” Huỳnh Thắng nói xong liền ra khỏi Thức Hải.

Việc diễn ra rất nhanh từ khi hắn thả Kiếm Ý cho đến khi nhốt Linh Hồn Lãnh Băng Như chỉ tốn hơn mười hô hấp.

Hạ Vi mất đi sự khống chế của Lãnh Băng Như cả thân hình vô lực ngã xuống nằm trên vũng máu với vô vàn vết thương chồng chéo lên nhau. Trương đại trưởng lão phi thân nhanh chóng đến bên cạnh Hạ Vi để kiểm tra thương thế, một lúc sau gương mặt hắn hoà hoãn ra và cho Hạ Vi một viên thuốc đan dược vào miệng rồi cho đệ tử đưa nàng về phòng, hắn cũng không quên quăng ánh mắt tức giận nhìn Huỳnh Thắng...

Khả Vy nhìn kết quả này quay sang nhìn Thanh Nguyệt để xem ý kiến nhưng Nàng lắc đầu ra hiệu không nên làm gì. Vì hành động lúc này là không khôn ngoan, với lại nhìn Ma Quân Kiếm mặc dù không có gì tổn hại nhưng với ánh mắt một đại cao thủ như nàng cũng nhận ra Ma Quân Kiếm đã bị mất Linh Tính. Nên sẽ chờ thời cơ hành động, một thanh kiếm dù tốt đến đâu mà mất Linh Tính thì gần như vô dụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.