Huỳnh Thắng không quay lại phòng mình mà chờ mọi người đi hết mới qua bước qua phòng Ly Lan. Nàng vô cùng ngạc nhiên khi thấy hắn đến thăm mình, mặc dù nàng rất mệt và đau đớn muốn đuổi hắn về để nghỉ ngơi nhưng vẫn mời hắn vô.
“ Sư muội mặc dù thương thế không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng để hồi phục phải chờ rất lâu nếu không có dùng thiên tài địa bảo, nên ta đến đây muốn giúp Sư muội nhưng Muội hãy giữ bí mật cho” Vô trong phòng hắn liền nói.
Ly Lan nghe hắn nói càng ngạc nhiên hơn hỏi “ Sư huynh có thuốc tốt sao ?”
“ Thuốc tốt thì ta không có nhưng ta có thể dùng Châm để giúp Muội hồi phục nhanh chóng. Đây là gia truyền của dòng họ nên ta không thể dùng bừa bãi”. Huỳnh Thắng lấy một lý do để nàng không nghi ngờ.
“ Nếu huynh có thể chữa thương thì hãy giúp Muội, Muội sẽ giữ bí mật huynh cứ yên tâm” Nàng đáp.
Huỳnh Thắng liền rút Châm và kêu nàng hãy nhấm mắt thư giãn không được chống lại. Nàng ngoan ngoãn làm theo lời hắn nói. Khi Ly Lan vừa nhắm mắt Hắn rút ra mười cây Châm và bắt đầu điều khiển đâm chuẩn xác các huyệt đạo trọng yếu và rót linh lực vào trong.
Linh Lực của Huỳnh Thắng cực kỳ tinh khiết hình thành những sợi tơ vô hình trong suốt luồn vào cơ thể nàng bắt đầu lan tỏa nhanh chóng khắp cơ thể nàng như một làn nước ấm vào các tế bào bị tổn thương và cung cấp linh lực tinh khiết để ôn dưỡng có thể nhìn mắt thường thấy các tế bào nhanh chóng khôi phục.
Huỳnh Thắng đã có thể ngự được cây Châm thứ mười là do trên đường đi hắn dành thời gian để rèn luyện nên tốc độ chữa trị càng nhanh hơn.
Gần nửa nén hương trôi qua, hắn thu Châm lại hắn lảo đảo đứng lên cười nói “ Khoảng một tuần là Muội có thể hồi phục như trước, ta về phòng nghỉ ngơi Muội không cần tiễn”.
Ly Lan nhìn hắn vội vàng rời đi muốn ngăn lại để cảm ơn nhưng không kịp vì hắn đi còn nhanh hơn chạy!!!
Lúc này mới nhìn lại thương thế của mình mặc dù bề ngoài vết thương không có gì thay đổi nhiều nhưng bên trong vết thương thì dường như đã phục hồi hơn tám mươi phần trăm. Nàng giống như nằm mộng vì tài nghệ Châm cứu của hắn, nó hơn rất nhiều các dược liệu quý cao cấp mà nàng đã từng gặp...
Trong phòng của Huỳnh Thắng hắn ngồi thiền để phục hồi linh lực và linh hồn. Việc chữa thương cho Ly Lan thật ra không hao phí linh lực nhiều nhưng trong quá trình chữa thương hắn cũng tiện tay đã thông các huyệt đạo “nghe, nhìn, ngộ tính của nàng”. Hắn cố tình không điều trị nhiều các vết thương ngoài da của nàng để mọi người không chú ý đến.
Một buổi sáng lại đến, hắn ngồi thiền trong phòng mà nghe bên ngoài hiên náo rất nhiều. Tiếng Mông đại trưởng lão nói lớn “ Thanh huynh có ở lại xem Đại hội võ kết thúc rồi về không? Hay là thu xếp hành lí đi về luôn ?”.
Hắc Hùng Tông quá xui xẻo không một người vô vòng trong. Đang điên tiết nghe bị trêu trọc Thanh đại trưởng lão mặt đỏ lên không thèm trả lời mà vội rời đi cùng các đệ tử.
Mọi người đã tụ họp đầy đủ chỉ chờ Huỳnh Thắng...
Cánh cửa mở ra hắn hành lễ chào mọi người và bước đi đầy tiêu sái song song với Mông đại trưởng lão, hắn có vốn liếng để làm như thế. Trên đường đi ra võ đài để tiếp tục vòng hai, Mông đại trưởng lão mặt đầy hãnh diện khi gặp các Tông môn khác...
Trong sảnh võ đài Mẫn Nhan trịnh trọng tuyên bố “ Băng Sơn Tông có năm vị đệ tử, Thiên Địa Tông có bốn đệ tử, Khoái Hổ Tông có ba vị đệ tử, Phong Lân Tông hai vị và cuối cùng Hải Việt Nam Tông một vị đệ tử được vô vòng hai. Xin mời các vị đệ tử bước về võ đài để bốc thăm thi đấu. Nếu đệ tử nào bốc thăm phiếu trống thì được miễn vòng hai”.
Các đệ tử ai cũng nhanh chóng bốc thăm, có người vừa bốc thăm vừa cầu nguyện nhìn rất khẩn trương. Duy chỉ có mỗi mình Hắn là thong thả đi lên bốc thăm cuối cùng. Bốc thăm xong ai cũng liền mở giấy xem số thứ tự của mình mà lòng đầy hồi họp.
Mọi người nộp lại phiếu bốc thăm cho các trưởng lão trông coi võ đài. Các trưởng lão tập hợp lại và lập danh sách.
Huỳnh Thắng bốc thăm xong không thèm nhìn mà đợi mọi người nộp hết hắn mới nộp. Mẫn Nhan liếc qua danh sách và ngạc nhiên ngoáy đầu nhìn Huỳnh Thắng mà không biết nên nói gì. Hắn đọc to danh sách “ Minh Vương đấu với Long Vân, Khả Vy đấu với Ngọc Ân, Trung Hiến đấu với Nguyệt Vân... Huỳnh Thắng được miễn vòng hai”.
Nghe Mẫn Nhan đọc xong danh sách cả một sảnh liền la ồ lên. Có đệ tử không kìm lòng được nói to “ Đúng là tên biến thái, hắn gặp may mắn thật không mất sức mà vẫn vô vòng ba”.
Mông Cổ,các trưởng lão và các đệ tử ngồi ở đây nghe đọc xong danh sách mà vui mừng la lên át cả võ đài. Thấy nhóm hơi thất thố nên cáo lỗi cùng mọi người . Mặc dù cáo lỗi nhưng vẻ mặt ai cũng vui ra mặt.
Huỳnh Thắng quay lại nghế ngồi, Ly Lan định chạy ra đón hắn thì Khoái Kiếm ngăn lại nói “ Sư muội bị thương còn nặng hãy để ta đón hắn”. Không chờ nàng đáp lại Khoái Kiếm đi ra đón Huỳnh Thắng với nụ cườu thật tươi trên mặt.
Hắn quay lại chỗ ngồi rồi nói “ Chẳng qua may mắn, mọi người nên xem những trận đấu này sẽ có lợi không nhỏ đâu”.
Tất cả mọi người vui vẻ gật đầu và im lặng hướng về võ đài quan sát.
Cuộc đấu võ đã bắt đầu trở nên ác liệt, ai cũng thận trọng vì chỉ cần một chút sai lầm là có thể ôm hận cả đời. Ngay cả các đệ tử Băng Sơn Tông thái độ chiến đấu hôm nay đã khác xa.
“ Khả Vy, Y Trân, Nguyệt Vân, Minh Vương, Long Van, Dược Trân theo Huynh là những người rất mạnh, sư đệ có dự tính gì không ? Vô vòng ba dù đệ có thua thì cũng được xếp trong top tám nên Sư đệ không nên mạo hiểm” Khoái Kiếm truyền âm nói.
“ Từ lúc khai mạc đại hội võ Đệ cũng đánh giá qua sáu người này là nổi trội nhưng đệ lại có cảm giác bất an với một người đó là Hạ Vi của Phong Lân Tông, cô nàng này làm cho đệ không thể đánh giá được” Huỳnh Thắng đáp lại.
Khoái Kiếm nhiếu mắt nhìn về phía Võ đài Hạ Vi đang thi đấu cùng Nghĩa Đam Thiên Địa Tông cả hai đang đấu với nhau vô cùng kịch liệt “ ăn miếng trả miếng” Nghĩa Đam đang chiếm ưu thế khi dùng Thương vô cùng linh hoạt, mỗi mũi thương đâm ra đều nhấm vào nơi yếu hại.
Hạ Vi dùng Kiếm nhanh nhẹn cũng không kém nhờ sự nhanh nhẹn mà nàng phá giải các mũi Thương hiểm ác dồn nàng vào ngã cụt.
Trong thời gian ngắn nếu Nghĩa Đam không thắng được Hạ Vi thì sẽ bị thua do tiêu hao Linh lực, bản thân hắn cũng biết điều này nên chủ động tăng tiến độ tấn công...