Vô Địch Thần May

Chương 43 : THIÊN ĐỊA TÔNG




Sáng hôm sau, sau khi tụ tập đầy đủ, mọi người tiếp tục lên Trùng Vân Phi Tước đi tiếp.

Thêm mười ngày trôi qua nhanh chóng, còn gần một ngày đường nữa thì đến nơi.

Từ xa Huỳnh Thắng nhìn thấy hai con phi thú to hơn Trùng Vân Phi Tước gần gấp hai lần. Nhìn đồng phục cưỡi trên hai phi hành thú đó hắn đoán hai đại Tông môn đó là Phong Lân và Hắc Hùng cũng là hai đại Tông môn ngũ tinh cùng cấp với Nam Việt Hải Tông.

Mười phút sau, Mông đại trưởng lão nhìn phía xa, khuôn mặt trầm xuống nói “ Mọi người cứ ngồi yên bên trong không được ra ngoài”.

Nói xong hắn ra ngoài đứng khoanh tay trước ngực nhìn về hướng khác như không chú ý đến sự xuất hiện của hai phi hành thú kia. Hai tiếng nói lớn từ bên hai phi hành thú truyền sang “ Mông đạo hữu đã lâu không gặp, lần này tham dự đại hội cố gắng vô vòng trong nha”.

Mông đại trưởng lão trong tâm tức giận nhưng cũng áp chế xuống đáp “ Ta khoẻ, Thanh đạo hữu và Trương đạo hữu đã lâu không gặp, hạnh ngộ”

Cả hai lão già dùng linh thức dò xét bên trong Trùng Vân Phi Tước một lúc, Thanh đại trưởng lão liền trào phúng lên tiếng “ Đội hình thi đấu có nhiều đệ tử mới nha, chắc là thiên tài mới nổi thật là hâm mộ, nhưng không biết có bị loại từ vòng gửi xe không nữa?”

Nghe xong Mông đại trưởng lão tức đen cả mặt nhưng vẫn cười nói “ Cảm ơn hai vị quan tâm, còn đệ tử quý Tông hai vị hình như vẫn giữ nguyên a. Không biết có lọt Top năm người không, hay chỉ là đứng thứ mười như trước ?”

Hai lão già nghe nói thế hừ một tiếng rồi nói “ Bọn ta đi trước, Mông đại trưởng lão cứ từ từ mà đi , cáo biệt”.

Nói xong, cả hai con phi hanh thú cất tiếng gào một tiếng rồi tăng tốc độ thật nhanh bay đi.

Thẩm trưởng lão bước ra đứng sau Mông Cổ nói “ Đại trưởng lão bớt giận, mặc dù tông môn chúng ta trước đây như đá lót chân cho bọn họ, nhưng ta tin năm nay sẽ có biến động lớn đấy”.

Nghe Thẩm Du nói Mông Cổ suy nghĩ về điều gì đó rồi rạng rỡ mỉm cười nói “ Đúng thế, chúng ta ngày hôm nay đã khác xa hai năm trước rồi, thôi chúng ta vào trong nghỉ ngơi cũng gần đến rồi”.

Hai người không nói gì thêm liền quay vô trong, mọi người vẫn ngồi nhắm mắt ngồi thiền như không có gì xảy ra.

Một ngày lại trôi qua, mọi người đã đến nơi. Trong lòng ai cũng phấn khởi. Đại hội võ lần này được tổ chức tại Thiên Địa Tông, sau mỗi lần kết thúc đaij hội võ thì sẽ bốc thăm để xem đại hội lần sau sẽ tổ chức ở đâu.

Theo Huỳnh Thắng được biết đại hội võ này đã tổ chức thành công bốn lần và lần này là thứ năm. Trong các đại hội võ trước hai Tông đạt nhất bảng đó Tông Thiên Địa và Tông Khoái Hổ, hai Tông này thay nhau đạt nhất bảng còn ba Tông môn còn lại chỉ có Nam Việt Hải Tông là lót đường chưa có một đệ tử nào lọt top mười. Thật là quá khắm!

Huỳnh Thắng từ trên cao nhìn toàn cục Thiên Địa Tông theo Phong Thủy là rất tốt , lưng dựa núi bao quanh là con sông nhỏ... Về kiến trúc thì hơn hẳn Tông môn của hắn giống như Chó mà đi so với Sư Tử ! Cùng Ngũ tinh Tông môn mà có sự khác biệt thế chứ!

Sau khi phi hành thú đáp xuống sân, mọi người theo thứ tự theo sau Mông Đại trưởng lão. Mọi người đi đến sảnh tiếp đón thì có hai đại đệ tử Thiên Địa Tông nghênh đón, điều này khiến cho mọi người xầm mặt lại nhất là Ba vị trưởng lão.

Thẩm trưởng lão tiến đến gần hai đại đệ tử Thiên Địa Tông hỏi “ Ngoài hai vị ra, không có trưởng lão ở đây sao ?”

Nghe hỏi hai đại đệ tử nhìn nhau, một nam đệ tử có khuôn mặt điển trai đáp “ Dạ thưa Trưởng lão, các vị trưởng lão trong Tông đang bận để đón khách quý, nên chỉ đạo hai đại đệ tử ra đón tiếp, mong Trưởng lão và các vị thứ lỗi”.

Thẩm trưởng lão nghe thế mặt khẽ động liền hỏi tiếp “ Khách quý ? Là người nào mà có thể để cả Tông môn chuẩn bị đón tiếp, ngươi có biết ?”

“ Dạ thưa đó là Băng Sơn Tông, họ đến đây để tham quan và muốn nhân đại hội võ lần này để giao lưu” Nam đệ tử điển trai đáp.

Mọi người nghe giật nảy mình, chỉ có mỗi Huỳnh Thắng vẫn bình thản vì hắn có biết Băng Sơn là con Khỉ gì đâu!

Thẩm trưởng lão lấy lại vẻ bình tĩnh nói “ Nếu như vậy thì không thể trách, phiền hai vị đưa chúng ta đến phòng nghỉ ngơi vậy”

Hai đại đệ tử nhìn nhau rồi lễ phép dẫn đường. Qua đại sảnh nơi đón khách là một con đường lát đá tinh xảo rộng lớn, hai bên đường là hoa viên với các loại thực vật tươi tốt và đầy vẻ đẹp được chăm sóc rất kỹ...

Nơi phòng nghỉ đi khoảng mười lăm phút là đến nơi. Khuôn viên rất rộng rãi, được phân chia rất rõ ràng, tùy vào thân phận khách thế nào mà có khu vực tương xứng. Dừng chân lại một dãy phòng nhỏ nối tiếp nhau, hai đại đệ tử dừng lại và nói “ Quý khách có thể chọn bất kỳ phòng nào trong dãy phòng này đều được”.

Mọi người nhìn nhau mà không nói gì vì phòng nhìn khá đơn giản có thể so với phòng của các đệ tử Nội môn ở Nam Việt Hải Tông. Thẩm trưởng lão định lên tiếng chất vấn thì Mông đại trưởng lão ngắt lại và nói lời cảm ơn, sau đó chọn phòng đầu tiên đi vô. Mọi người cũng tản ra đi chọn phòng mình...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.