Vô Địch Thần May

Chương 39 : KHIÊU CHIẾN




Hắn rời khỏi nơi khảo hạch, trận đấu vẫn tiếp tục tiến hành và nhanh chóng cũng có kết quả : Ly Lan thắng Đồng Khôi, Kiều Như thắng Đường Phèn, Khoái Kiếm thắng Lương Tâm.

Thẩm trưởng lão nói “ vòng hai sẽ tiếp tục bắt đầu sau hai nén hương, Các đệ tử hãy nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe”

Khoái Kiếm đi đến chỗ ngồi Huỳnh Thắng nói “ Năm nay biến động thật lớn, Đệ đoán rất đúng Tri Thức và Yến Trang không thể xem thường. Đây là lần đầu tiên Huynh mới biết mỗi thời khắc sẽ là một ẩn số”

Huỳnh Thắng cũng gật đầu cười, hai người vừa nghỉ ngơi vừa trò chuyện.

Hai nén hương nhanh chóng trôi qua. Thẩm trưởng lão cất tiếng nói “ Vòng hai tiếp tục sẽ có năm người tự nguyện đi khiêu chiến nếu được đối thủ đáp ứng thì tiến hành võ đài. Vậy các đệ tử ai xung phong đi khiêu chiến thì nhanh chóng đi lên”

Mọi người nhìn nhau chần chờ, Ly Lan bước lên võ đài nói “ Ta muốn khiêu chiến Đường Phèn đệ có ứng chiến?”.

Đường Phèn gật đầu và phi thân lên võ đài.

Đồng Khôi bước lên võ đài ôm quyền nói “ Đệ muốn khiêu chiến với Khoái huynh”.

Khoái Kiếm gật đầu và phi thân lên võ đài.

Yến Trang nhảy lên võ đài nói “ Muội muốn khiêu chiến Trúc sư huynh”

Trúc Nhân không nói gì và phi thân lên võ đài.

Kiều Như lên võ đài nói “ Muội muốn khiêu chiến với Tri Thức”.

Tri Thức gật đầu và nhảy lên võ đài.

Lương Tâm nhìn Huỳnh Thắng và nói “ Đệ muốn khiêu chiến cùng Huỳnh huynh mặc dù đệ biết là không thể thắng”

Hắn mỉm cười, vuốt lại mái tóc và phi thân lên võ đài. Và lại rơi tự do “ Bịch” tư thế trồng cây chuối, đầu cấm xuống sàn võ đài. Lại “ Thoát lực”!!!

Các trưởng lão và mọi người ... Mắt giật lên vài cái!

Ly Lan nhìn cảnh này cũng làm ngạc nhiên, vì hôm khiêu chiến hắn cũng làm như thế hay đó là phong cách riêng của một người thiên tài! Nàng thầm nghĩ.

Huỳnh Thắng nhanh chóng đứng dậy nhìn Lương Tâm cười nói “ Đệ đã chuẩn bị?”. Hắn cố tình đánh lạc hướng mọi người vì mắc cỡ. Vì đây không phải lần đầu tiên như thế nên hắn cũng có “ sức đề kháng”.

Thẩm trưởng lão nói “ Khảo hạch vòng hai bắt đầu”

Lương Tâm ôm quyền hành lễ sau đó rút vũ khí ra đó là cây quạt. Hắn nhảy lên cao niệm pháp quyết và xuất chiêu ồ ạt như mưa đá rơi xuống. Chiêu thức chưa đến mà Huỳnh Thắng cảm nhận được phong nhuận do quạt tạo ra vô cùng bén nhưng vẫn khoanh tay bất động. Hắn nhiếu mày thầm nghĩ “ Chiêu không tồi, dùng để quạt thổi cơm hay luyện đan dược chắc ổn...!”

Lương Tâm mà biết hắn suy nghĩ chắc sẽ tức điên mà chết vì đây là một bí kỹ gia truyền trong gia đình. Hắn ngộ tính chỉ ở mức khá nên cũng vừa mới lĩnh ngộ, và đây là một trong các chiêu thức hắn hãnh diện.

Khán đài như sôi động lên vì các võ đài khác cũng đã xuất chiêu. Có nhiều đệ tử chú ý đến trận đấu của hắn, thấy cảnh này liền cho hắn vấp ngã lúc nãy nên có vấn đề.

Lương Tâm giật mình vì thái độ của hắn không biết nói gì nhưng đây là đấu võ nên không cho phép hắn mất tập trung.

Phong nhuận qua đi, Huỳnh Thắng đã biến mất tại chỗ, Lương Tâm lùi vài bước cảnh giác nhìn xung quanh nhưng không thấy gì. Mọi người nhìn lên bầu trời la lên “ Ở trên”.

Lương Tâm ngước nhìn lên thì cảm giác có cái gì rất mát lạnh ở sau cổ của hắn. Hắn lập tức quay lại thì thấy mũi kiếm chỉ vào mình...

Huỳnh Thắng rút kiếm lại và bỏ vào bao kiếm rồi mỉm cười nhảy xuống đài.

Mồ hôi trên người Lương Tâm đổ ra ướt cả mặt, hắn hít một hơi dài rồi ôm quyền nói “ Cảm ơn sư huynh đã nương tay”.

Huỳnh Thắng về chỗ ngồi và liếc nhìn Khoái Kiếm đang chiến đấu với Đồng Khôi đang chiếm thượng phong. Hắn nhìn một chút rồi nhắm mắt ngồi thiền.

Hô!

Vòng hai kết thúc và kết quả như sau: Ly Lan thắng Đường Phèn, Khoái Kiếm thắng Đồng Khôi, Yến Trang thắng Trúc Nhân, Tri Thức thắng Kiều Như, Huỳnh Thắng thắng Lương Tâm.

Thẩm trưởng lão nói “ Hai nén hương nữa vòng ba sẽ bắt đầu, mọi người có thể nghỉ ngơi”

Khoái Kiếm lau mồ hôi rồi đến gần Huỳnh Thắng nói “ Trận cuối rất quan trọng, nếu thất bại dù thắng hai trận trước cũng có thể bị loại. Ta có một yêu cầu quá đáng mong sư đệ giúp đỡ. Sư đệ có thể giúp Ly muội vào vòng trong không ?”

Huỳnh Thắng trầm ngâm đáp “ Đệ sẽ giúp nhưng không được trái với lương tâm và quy định tông môn”

Khoái Kiếm vui vẻ nói “ Khi vòng ba bắt đầu chỉ cần Sư đệ khiêu chiến Tri Thức hoặc Yến Trang là đủ. Việc còn lại huynh đã an bài. Huynh sẽ có một phần quà nhỏ gửi đệ, huynh nghĩ đệ sẽ cần”.

Huỳnh Thắng không nói gì khẽ gật đầu.

Hai nén hương trôi qua, Thẩm trưởng lão nói “ Vòng ba bắt đầu, ở vòng hai người nào đã đi khiêu chiến thì ở vòng ba sẽ không được quyền khiêu chiến. Chúng ta bắt đầu”.

Huỳnh Thắng bước lên chắp tay nói “ Huynh muốn khiêu chiến Tri Thức, đệ có chấp nhận không?”

Tri Thức mỉm cười gật đầu nói “ đệ chấp nhận”. Nói xong hắn phi thân lên võ đài.

Khoái kiếm thấy vậy liền bước ra nói tiếp “ Sư huynh muốn khiêu chiến Yến Sư Muội, muội có chấp nhận không?”

Yến Trang không nói gì và nhảy lên võ đài.

Trúc Nhân cũng bước ra nói “Sư Huynh muốn khiêu chiến Ly Sư Muội”

Ly Lan gật đầu bước lên võ đài.

Còn lại bốn người thì Đồng Khôi khiêu chiến Kiều Như và và Đường Phèn khiêu chiến Lương Tâm.

Mọi người đã sẵn sàng nên Thẩm trưởng lão nói “ mọi người chuẩn bị, vòng thứ b bắt đầu”

Huỳnh Thắng nhìn Tri Thức và ngược lại, hai người nhìn nhau không ai ra tay trước. Trong khi các võ đài khác đã chiến đấu với nhau.

Mọi người ngạc nhiên, kể cả các trưởng lão cũng vậy, năm phút trôi qua mà cả hai vẫn đứng bất động.

Thẩm trưởng lão định nhắc nhở nhưng Mông đại trưởng lão lắc đầu. Mọi người quan sát kỹ thì thấy Tri Thức di chuyển để lại tàn ảnh thật nhanh và biến mất phải quan sát kỹ mới thấy được điều đó. Trong khi đó Huỳnh Thắng vẫn đứng khoanh tay bất động.

Bỗng nhiên dị biến xảy ra, Tri Thức ôm quyền nói “ Đệ xin nhận thua”. Nói xong hắn rời khỏi võ đài.

Tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên không hiểu tại sao thì nghe giọng nói của Thẩm trưởng lão “ Tốc độ quá nhanh, nhanh đến nổi ngay cả lão phu cũng sẽ xém nhìn nhầm. Hai người đứng yên nhưng thực ra đang giao đấu so tốc độ”.

Trận đấu của Huỳnh Thắng kết thúc, các trận đấu khác cũng lần lượt kết thúc chỉ còn một trận đấu giữa Khoái Kiếm và Yến Trang. Hai người này sức chiến đấu cân tài cân sức. Khoái Kiếm ưu thế là lĩnh ngộ được Kiếm ý, còn Yến Trang ưu thế là chiêu thức Song Kiếm cực kỳ linh hoạt, ảo diệu chính vì vậy mà Khoái Kiếm không chiếm được ưu thế.

Cả hai đã thấm mệt, ướt đẫm cả mồ hôi, hiện tại muốn chiến thắng chỉ có thể dựa vào ý chí và tìm ra được khuyết điểm của đối phương và khai thác. Hắn nhìn ra khuyết điểm của Yến Trang nhưng không thể giúp đỡ vì đây là trận đấu công bằng.

Khoái Kiếm đã vài lần luận bàn, thảo luận với Huỳnh Thắng nên tinh tiến không ít nên mới đấu ngang tay với Yến Trang. Các vị trưởng lão nhìn thấy cảnh này trong lòng vui vẻ vì tông môn xuất hiện thiên tài nhiều, làm cho năm nay thay đổi xếp hạng biến động lớn, điều này chưa bao giờ xảy ra trong tông môn.

Yến Trang nhìn Khoái Kiếm lạnh lùng nói “ Nếu sư huynh có thể chống đỡ một chiêu này của Muội, thì Muội xin thua”.

Nói xong nang vận khí kéo lên không ngừng, miệng đọc pháp quyết, hai song kiếm để chéo trước mặt. Song kiếm toả ra màu hắc mang, cô đọng lại và hướng nhanh về Khoái Kiếm.

Khoái Kiếm nhìn thấy chiêu xắp đến không dám xem thường, hắn vận dụng Kiếm ý lên đến cực hạn miệng đọc pháp quyết đưa kiếm trước ngực đón lấy chiêu kiếm của Yến Trang.

“ Ầm” một tiếng vang lên như là sét đánh vào cây đại thụ, gió bụi thổi mù mịt làm hạn chế tầm nhìn mọi người. Vài hô hấp sau, khói bụi tan dần, Khoái Kiếm vẫn đứng vững, không nhúc nhích... Vài giây sau hắn phun ra một ngụm máu tươi nhưng không có ngã xuống.

Yến Trang chấp tay nhận thua và đi xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.