Gần phòng hắn có bốn phòng đã có người ở, đây là khu giành cho đệ tử hạch tâm nên bốn phòng kia chắc chắn là của đệ tử hạch tâm. Hắn mới đến tông môn cũng có nghe nói qua. Thân phận của hạch tâm rất tôn quý nên cũng ít ai đề cập đến.
Hắn không quan tâm, việc đầu tiên là tắm rửa sạch sẽ rồi Luyện công!
Sáng hôm sau, khi những tia nắng yếu ớt len lõi qua khung cửa. Hắn mở mắt hít một hơi rồi, nhỏm mông lên “ Bủm bủm...!!!” tiếng rắm như tiếng trống. Hắn sảng khoái cởi áo ra nhìn cơ bắp rắn chắc, cứng như thạch, bụng tám múi hiện lên rõ rệt, múi nào ra múi đó rõ ràng “ Nhất dương chính khí quyết” đạt đại thành, đánh rắm là tác dụng phụ ngoài mong muốn! Chưa hết “ Tiên thiên cương khí” đạt đại thành! Nếu quan sát thật kỹ, trên làn da hắn phát ra một tầng mỏng ánh sáng trắng, nhìn như hào quang của Phật... Tà ma ngoại đạo nếu thấy sẽ rất kiêng ky... Còn nữa nha “ Hỗn thiên hồn” hắn đạt được viên mãn!. Thật là thống khoái a!!!
Hắn đang hưng phấn cao độ như là “ Bò cái động đực!” . Một tiếng Rầm” cửa phòng bay vèo thẳng vào mặt hắn. Do nguyên đêm luyện công mệt mỏi và thêm đang hưng phấn nên hắn không tránh kiệp. Một giọng nói chanh chua của một nữ tử vang lên “ Cái đồ mất vệ sinh, đồ không lễ phép, cái đồ...”
Lời chửi chưa dứt , bàn tay hắn cầm cánh cửa, không cần vận công mà cánh Cửa không chịu nổi kêu răng rắc thành gỗ vụn! Cánh cửa vừa thành gỗ vụn thì tiếng la còn to hơn trước gấp mấy lần “...biến thái” sau đó nữ đệ tử đỏ mắt, nhắm mắt phóng nhanh ra ngoài.
Huỳnh Thắng như nhớ điều gì nhìn xuống thấy anh em song sinh của mình và thấy rõ hai múi !!!, liền kéo áo lên và la “ A a biến thái, có kẻ biến thái đột nhâp!”
Bên ngoài vang lên hai giọng nói Nam đệ tử vang lên “ Chuyện gì xay ra Ly muội?”
Nàng ửng đỏ mặt không nói mà chỉ vô trong phòng Huỳnh Thắng, hai nam tử nhìn theo hướng nàng chỉ thì thấy xuất hiện một bóng người Nam tử đầy cơ bắp từ trong phòng bước ra hai tay đang chỉnh sửa lại trang phục vội vàng.
Hai nam tử thấy vậy mặt tối sầm lại liền la to “ Ngươi dám khi dễ Ly muội ?
Huỳnh Thắng mệt mỏi vì cố luyện cho xong ba quyển bí kiếp, không muốn lớn chuyện hắn liền nở một nụ cười đầy nam tính định giải thích.
Hai nam tử như điên rồi khi thấy hắn “ Cười” liền phi thân nhanh như chớp về hắn ra quyền. Huỳnh Thắng khá mệt nên vận dụng thân pháp “ Thiên nam bộ pháp” tránh né. Hai nam tử càng điên hơn khi trước mặt mỹ nhân mà cả hai không đánh trúng được Huỳnh Thắng. Họ dùng hết sức bú sữa mẹ vận khí đọc pháp quyết, quyền cùng cước như mưa phong toả hết đường đi của Huỳnh Thắng. Hắn mặc dù vẫn tránh và chịu đựng được, nhưng áo vải của hắn thì không!!!
Bổng nhiên lúc ấy một tiếng la đầy uy nghiêm vang lên “ Dừng lại hết cho ta”
Hai nam thanh niên nghe tiếng la mà giật nảy mình nhanh lui lại và ôm quyền “ Gặp qua Mông đại trưởng lão”
Còn Huỳnh Thắng hắn không thể dừng vì lí do đặc biệt nên nói nhanh “ Gặp qua Mông đại trưởng lão, vãn bối xin vô phòng có chút việc quan trọng”
Hắn nói xong liền cắn răngvận dụng linh khí còn xót lại trong cơ thể lao nhanh vô phòng. Nhưng có một bàn tay nhanh như chớp nắm tay kéo hắn dừng lại. Khi hắn dừng hẳn thì...
Mông đại trưởng lão, mọi người...mặt giật lên vài cái!
Ly Lan lại một lần la lên “ Đồ biến tháiii!”
Mông đại trưởng lão như ý thức được điều gì đó liền giơ chân đạp mông Huỳnh Thắng, hắn bay tự do vào Phòng!
Vài phút sau, mọi người đứng trong phòng của Huỳnh Thắng mà mặt đầy tức giận nhìn hắn, còn Nàng thì mặt đỏ hơn đít khỉ không dám nhìn thẳng hắn.
“ Tất cả là sự hiểu lầm, sau đó thuật lại sự việc vừa rồi” hắn hít một hơi dài từ tốn nói.
Nghe hắn nói xong, Mông đại trưởng lão nhìn nhi nữ mình nói “ Có đúng là như thế không?”
Ly Lan đỏ mặt phân bua “ Tại con gõ cửa phòng vài lần, hắn không ra còn...còn đánh rắm và cười ha ha, con tưởng hắn khi dễ nên mới đạp cửa...”
Mông đại trưởng lão nhìn nhi nữ và hai nam thanh niên nói “ Trúc Nhân, Viễn Tường hai con nên quay về phòng mình mà suy ngẫm, còn Ly Lan cũng thế, việc đến đây kết thúc”
Nói xong Mông Cổ đại trưởng lão nhìn hắn một lúc thở dài rồi rời đi. Ba người kia cũng nối bước theo sau.
“ Quá nhục, hu...hu.. thật quá nhục, tại sao lại xảy ra vào đúng lúc này chứ? Thân thể trong trắng này từ nay đã bị dơ bẩn... Ta không cam lòng!” hắn khóc không ra nước mắt bức xúc nói.
Ở một nơi gần đó không xa “ Cái đồ biến thái đáng ghét, ngươi dám khi phụ ta, ta thề nếu có dịp ta sẽ cắt ngươi... Chỗ nào dư là ta cắt hết!!!” Ly Lan đỏ mặt tức giận thầm mắng trong lòng.
Huỳnh Thắng rùng mình cảm thấy ớn lạnh ở bộ hạ! Có lẽ do mệt mỏi, linh khí cạn kiệt nên thấy lạnh... Hắn tự an ủi mình.
Mặt trời treo cao dần, không khí trong lành, từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua từng kẻ lá như thì thầm...
Mã Siêu, Trung Trực bái kiến sư huynh! Giọng nói hai người đầy khí thế nhưng không giấu được một chút mắc cỡ. Mới ngày nào đường đường làm sư huynh của hắn, bây giờ lật kèo một trăm tám mươi độ thật là quá hố!
Huỳnh Thắng gật đầu nói “ Không cần khách sáo, mời hai đệ vô phòng”
Mã Siêu, Trung Trực liếc nhìn hắn rất kinh ngạc vì thấy thân thể hắn có sự thay đổi rất lớn , một cơ thể đầy đặn cơ bắp, tràn đầy sinh khí...và hai người cũng nhìn phòng của hắn không có cửa nhưng không tiện hỏi, vào trong và ngồi xuống ghế. Huỳnh Thắng mỉm cười nói “ Hai đệ có bằng lòng làm quản gia của ta không? Nếu bằng lòng ta sẽ không bạc đãi”
Mã Siêu nhìn Trung Trực một chút rồi ôm quyền nói “ Được làm quản gia cho Huynh là phúc của bọn này, ngày sau có việc gì xin Sư huynh cứ giao phó lạ được”
“ Tốt lắm, nếu hai đệ đã bằng lòng như thế, sẵn tiện ta cũng hứa hẹn nếu hai đệ làm việc tốt, thì việc tham gia võ đài thăng cấp nội môn đệ tử là trong tầm tay, ta sẽ tận lực chỉ điểm hai đệ đạt kết quả tốt nhất có thể” Huỳnh Thắng từ tốn nói.
Mã Siêu, Trung Trực vui mừng ra mặt vì được một thiên tài chỉ điểm sẽ được lợi ích không nhỏ bèn ôm quyền cảm ơn Huỳnh Thắng.
Sau khi phân phó các công việc vặt cho hai người. Hắn vô trong phòng ngồi thiền để phục hồi linh khí.
Hô!
Hai ngày trôi qua công lực đã phục hồi, hắn thở dài thầm nghĩ “ Linh khí ở đây khá mỏng, nên việc khôi phục quá lâu! Thật ra đối với người có tu vi như hắn thì sẽ dùng đan dược hoặc hấp thu linh thạch để hồi phục cho nhanh. Còn hắn vì quá Keo kiệt không nỡ dùng nên lâu.
Hắn kêu gọi Mã Siêu,Trung Trực vào phòng và đề nghị múa quyền cho hắn xem. Sau vài phút quan sát hắn chỉ điểm và nói “ Hai đệ rất khá, nhưng so với các đệ tử khác thì quá mức bình thường, vì vậy huynh sẽ khai mở huyệt đạo cho hai đệ, lúc đó sẽ cải thiện rất nhiều nhưng hai đệ phải lấy linh hồn của mình thề là không được tiết lộ cho bất kỳ ai dù là Phụ, Mẫu”
Mã Siêu, Trung Trực nghe hắn nói vừa vui và lo lắng “ khai mở huyệt đạo?” bản thân tự khai mở đã khó, muốn giúp người khác khai mở còn khó hơn rất nhiều lần... Để đạt được trình độ này chỉ có các bậc cao nhân, tu vi bất khả trắc mới làm được.
Nhìn hai người hoài nghi Huỳnh Thắng mỉm cười nói “ Yên tâm khả năng dùng kim châm chích mở huyệt đạo của ta đơn giản y như chích heo”! Ta đã thử và chưa một lần thất bại”
Không nghe hắn nói thì thôi, nghe hắn nói chích người như chích heo mà cảm thấy ớn lạnh cả xương sống. Nhưng nhìn ánh mắt đầy tự tin của Huỳnh Thắng nên Trung Trực thu hết can đảm cắn răng nói “ Đệ lấy linh hồn thề, không bao giờ kể ai nghe, nếu làm trái sẽ bị trời tru, đất diệt”
Nhìn Trung Trực lấy linh hồn thề, Mã Siêu cũng cắn ranh đánh cược một lần!
Huỳnh Thắng gật đầu từ tốn nói “ Hai đệ ngồi xuống thiền định, hãy buông lỏng cơ thể, đừng kháng cự, tập trung hô hấp thật điều ta sẽ khai mở Trung đệ trước”
Hô!
Gần hai giờ trôi chậm qua. Hắn vận khí rút năm kim châm ra khỏi người Mã Siêu mà mồ hôi hắn chảy ra như tắm. Trong thời gian qua hắn đã đột phá ngự được năm cây châm! Nên khai mở huyệt rất nhanh và tỷ lệ thành công rất cao nhưng bù lại linh khí thì tiêu hao dữ dội! Hắn mở hai mươi huyệt đạo tăng phúc ngộ tính cho cả hai.
Hiện tại hắn cũng có thể đã thông “ Thiên nhãn thông và Thiên nhĩ thông cho hai người nhưng phải khiêm tốn, đợi đến khi hai người này hiệu trung thì có hắn sẽ suy nghĩ thêm.
Sau khi khai huyệt xong, hắn cho hai người lui còn hắn cần phải khôi phục công lực...