Vô Địch Thần May

Chương 18 : TRƯỞNG LÃO CAO CẦU




Tại đại sảnh nhiều người tụ tập, nhưng không gây lộn xộn, họ đứng theo hàng theo thứ tự.

Huỳnh Thắng nhìn lướt qua một lần, trong số đông đó hắn nhận biết được vài người thông qua ký ức của Vỹ Lạc. Diệp Lam kéo tay hắn đứng cuối cùng ở hàng nằm bên trái đại sảnh.

Một giọng nói trầm ấm vang lên, tuy không lớn nhưng đủ để mọi người đứng trong sảnh nghe rõ.

“ Kính thưa các vị, sau khi bàn luận với các vị trưởng lão và được sự chấp thuận của Đại trưởng lão Minh Thiến. Tôi thông báo cho các vị biết một tin quan trọng “ Cu to đệ nhất vừa xuất quan...”

Huỳnh Thắng nghe giật mình, không biết có nghe nhầm không “ Đại trưởng lão Minh Thiến? Cu to?”

Hắn nhìn Diệp Lam như muốn hỏi cái gì đó lại thôi. Diệp Lam bắt gặp được ánh mắt ấy dường như đã hiểu và cười nói “ Trưởng lão Cao Cầu giọng nói có vài từ bị đớt!!!”

Nghe vậy, hắn liền hiểu là “ Đại trưởng lão Minh Thiên và Cụ Tổ xuất quan ”

Đại gia tộc lớn như vậy, tại sao lại thiếu người làm MC hay sao lại cho lão già bị đớt này làm MC chứ.

Có lẽ tất cả mọi người trong dòng tộc đã quen với cách phát âm của lão già này rồi nên không có ngạc nhiên.

Cao trưởng lão lại nói “ Cu to rất vui, nên muốn thu đệ tử chân truyền, hôm nay quyết định tuyển chọn, mọi người đã đụ hết chưa..”

Hắn nghe mà không nhịn được cười...

Tất cả mọi người nghe phấn chấn và đồng thanh kêu to “Đã đủ”

Cao trưởng lão vui vẻ nói tiếp “ Mọi người ai cũng có thể tham gia, khi đăng ký tham gia mọi người sẽ thông qua khảo hạch về thể lực và ngộ tính trong đó yêu cầu khắt khe nhất là ngộ tính phải từ sáu điểm trở lên thì mới đạt yêu cầu để vô trong”

Nghe xong điều kiện khảo hạch, mọi người đều bàn tán xôn xao “ Khảo hạch sợ trong gia tộc chúng ta để đủ điều kiện chắc đếm trên đầu ngón tay”

Một giọng cười ngạo mạng phát ra từ trong đại sảnh “ ha ha ha, nếu thấy không được thì rút trước khỏi mang nhục”

Giọng cười đó không phải ai khác đó là Trần Anh Đức dòng chính và là con trưởng của Hoàng đế.

Mọi người rất khó chịu nhưng không ai phản bác.

“Ăn Cứt!!! không được làm ồn trong đại sảnh. Ta biết con cũng là một thiên tài nhưng không nên làm như vậy” Cao trưởng lão từ tốn nhắc nhở.

“Ăn cứt??? “Mọi người, Huỳnh Thắng....

Trần Anh Đức nghe lời nhắc nhở này mà mặt tối sầm lại, trông rất khó coi. Hắn vạn lần không nghĩ được tên mình đẹp ngời ngời như thế mà qua miệng của Cao trưởng lão lại nghe mất vệ sinh đến vậy.

Có vài người không nhịn được cười trong đó có Huỳnh Thắng bật thành tiếng.

Anh Đức nghe tiếng cười này càng điên tiết, hận thấu xương Cao trưởng lão, nhưng hắn không thể làm gì được, dù sao đây là Trưởng lão.

“ Thôi (đụ) rồi trật tự đi, ai đăng ký khảo sát thì ở lại đây, còn lại giải tán” Cao trưởng lão nói.

Vèo...!

Trong đại sảnh chỉ còn lại ba mươi lăm người kể cả Cao trưởng lão.

Cao trưởng lão nhìn lướt qua, gật đầu hài lòng, từ tốn nói “ Vòng một khảo sát thể lực, mọi người lần lượt vận khí và đánh mạnh vào máy đo thể lực, người nào trên ba ngàn ký, tương đương là ba ngàn điểm thì đạt”

Trong đại sảnh như im lặng, gió thổi nhẹ qua cũng có thể cảm nhận, không khí trở nên khẩn trương.

“ Ăn cứt!!! đầu tiên, để mọi người lên tinh thần” Cao trưởng lão nở nụ cười trìu mến nói.

Anh Đức, mọi người.....!

Hắn giận rung người, hận rằng không thể lên nhổ trụi lông Cao trưởng lão!

Thật diệu kỳ, không khí trong đại sảnh áp lực như được cởi bỏ.

Hắn nghiến răng, từ từ đi lên tấm bia đo thể lực và “binh” . Sau một hồi phân tích lực tác động, máy đo thể hiện “ Tám ngàn ba trăm điểm”

Nhìn con số hiển thị, hắn thở phào, bao nhiêu niềm tin như quay trở lại trong người hắn, hắn hất cầm nhìn về mọi người và trên môi nở một nụ cười mỉa mai.

“ Ăn Cứt tốt lắm!!!” Cao trưởng lão hài lòng nói

Nghe lời này mặt hắn tối xầm lại, cơ mặt giật giật liên tục như là “ bị chim ị trúng mặt”

Tiếng cười trong đại sảnh lại một lần vang lên.

“ Trật tự, người kế tiếp...” giọng Cao trưởng lão ấm áp vang lên.

Người lên khảo sát cuối cùng là Diệp Lam và Huỳnh Thắng.

Huỳnh Thắng cổ vũ tinh thần Diệp Lam nói nhỏ “Ăn Cứt còn thông qua khảo sát, thì muội không cần phải lo”

Hắn nói nhỏ nhưng ai cũng có thể nghe thấy! Diệp Lam nhìn hắn mà đỏ cả mặt. Nhưng đỏ nhất vẫn là Trần Anh Đức.!

Diệp Lam tiến đến máy đo thể lực và “binh”. “Ba ngàn năm trăm điểm”

Diệp Lam vui mừng, quay lại ôm Huỳnh Thắng. Hắn vỗ nhẹ vai nàng gật đầu hài lòng.

Sau đó hắn tiến đến máy đo thể lực không cần Cao trưởng lão nhắc nhở.

Mỗi bước chân của hắn, là một lần khí lực trong cơ thể kéo lên thật nhanh. Trong đại sảnh , mọi người cảm nhận có một cổ áp lực bao trùm cả người,làm cho hô hấp không thông. Cao trưởng lão cũng phải nhíu mày thành mụn nhọt!

“ Thình thịch,thình thịch...” có thể nghe được nhịp tim đập, bất thình lình hắn hét to lên đấm một phát “ binh”. Thời gian như đông kết lại, chầm chậm trôi. Máy thể lực rung lên từng cơn, vài hô hấp sau hiển lên một con số “Ba ngàn, lẽ một điểm”

Cả đại sảnh, ai cũng trừng mắt, có người còn dụi mắt vài lần và căng to mắt hơn nhìn vài lần. Con số “ Ba ngàn, lẽ một điểm” vẫn như thế, không thay đổi.

Mặt Cao trưởng lão nhìn Huỳnh Thắng như bị táo bón lâu năm đồng dạng.

“ Ha ha ha..” một tiếng cười nức nở cứ như trúng độc đắc vietlot cất lên. Người ấy không ai khác lại là Trần Anh Đức.

“ Làm ta hết hồn, tưởng sẽ ghê gớm lắm đây, ai ngờ đúng là phế vật” Anh Đức vừa cười vừa nói.

“ Ăn Cứt đụ chưa?!!!” Cao trưởng lão giọng âm trầm nói.

Mọi người trong đại sảnh miệng giật vài cái..

.

Trần Anh Đức thì không phải nói , nếu được phép, hắn sẵn sàng cạo trụi lông Cao trưởng lão mà không cần chớp mắt !!!

Huỳnh Thắng nhìn kết quả mà lòng đầy mãn nguyện “ Ba ngàn lẽ một điềm” đùa sao ?

Nhìn kết quả này so sánh với điều kiện khảo sát là vừa đủ đạt yêu cầu. Hắn cố tình khống chế để được như thế. Nhìn đơn giản như vậy nhưng sự thật là vô cùng khó khăn. Hắn phải khống chế được khí lực của mình một cách hoàn hảo, ngoài ra hắn phải quan sát, phân tích những người khảo sát trước đó, để điều chỉnh khí lực khi đánh ra phải đảm bảo được đúng theo kế hoạch đã đề ra. Đổi lại bất kỳ người khác là không thể nào chỉ trong một lần mà thành công.

Cao trưởng lão nói “ khảo sát vòng một, tất cả đều đạt. Vòng hai là ngộ tính, mọi người chia đều thành hai nhóm tiến vào phòng khảo sát, nội dung khảo sát rất đơn giản, chỉ cần nói đúng ưu, nhược điểm của võ kỹ, bên trong phòng có người sẽ biểu diễn võ kỹ để mọi người nhận xét. Ai nhận xét trước và đúng nhất, nhiều nhất sẽ đạt điểm cao,mỗi nhóm chỉ nhận ba người thông qua”

Nghe xong, mọi người chia làm hai nhóm, đương nhiên Huỳnh Thắng và Diệp Lam cùng nhóm. Nhóm của hắn được xếp thứ hai nên phải ngồi đợi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.