Huỳnh thắng khép lại cửa sổ, ngồi ôm gối khóc thúc thích như vừa bị ai hãm hiếp!
Hắn không nghĩ mình đen đến như thế. “Vậy mà nói May mắn ba sao?” Từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu hắn cảm thấy ức chế. Bổng nhiên hắn có cảm giác lạ ở mi tâm, hắn dùng ý thức kiểm tra một lát thì giật nảy mình một con mắt thứ ba ở mi tâm từ từ mở ra. Đang ngạc nhiên suy nghĩ về điều kỳ lạ này thì trong não hắn hiện lên dòng chữ “ Vô thiên nhãn đạt cấp độ sơ kỳ được sinh ra do “Trí tuệ” của bạn đạt hai sao, nó nhìn được bản chất vạn vật nguyên sơ của tất cả vạn vật tồn tại cấp ba trở xuống.
Bất kỳ một vật nào tồn tại đều có cấp bậc riêng của nó”. Thật là kỳ diệu hắn lấy kiếm của mình và dùng “Vô thiên nhãn” nhìn bổng nhiên nghe tiếng “chiếu” trong não hải của hắn xuất hiện về thông tin của cây kiếm “ Độc nhân kiếm phẩm giai trung cấp đỉnh phong, kết hợp với Vãn hồi khí độc sẽ được tăng phúc mười phần trăm, kiếm dài bảy mươi phẩy hai centimet, nặng ba phẩy tám ký, được đúc bởi thép dẻo lấy từ vùng núi Hoa Tân và được kết hợp với...” Một đống thông tin liên qua đến “Độc nhân kiếm” được liệt kê rất chi tiết.
Hắn lấy viên thuốc độc ra nhìn qua một lần , giống như nhìn “Độc nhân kiếm” Rất nhiều thông tin liên quan đến viên thuốc được liệt kê “ Dược độc táng cấp một không màu, không mùi ,có vị hơi chua khi hòa tan với rượu hoặc trà sẽ không bị phát hiện, trong một tiếng nếu uống phải thì tất cả kinh mạch đều tắc nghẽn, không thể vận công trong vòng nửa tiếng....”
Nhìn xong 2 thứ, hắn cảm thấy đầu óc tinh thần giảm đi 1 phần 3 nhưng hắn rất hạnh phúc.
Quá thần kỳ, không biết so với con mắt thứ ba của “Dương Tiễn và Tề thiên đại thánh như thế nào?” Theo truyền thuyết con mắt thứ ba của “Dương Tiễn” nó phân biệt rõ vạn vật, những giả trá của thiên địa dưới cái nhìn thấu tận tâm can của Tuệ nhãn đều bị bóc trần, lại còn thấu được mười hai nhân duyên, hiện tượng sinh tử lưu chuyển của bậc A la hán “vô ngã vô chấp”, có thể ra khỏi sinh tử luân hồi, không bị trói buộc bởi thân tâm thế gian.
Còn “Tề thiên đại thánh” con mắt thứ ba nó nhìn xuyên thấu phát hiện thật giả của yêu quái giả dạng, nhìn được trước vận mệnh , ánh mắt có thể phát ra một luồng sáng cực mạnh tấn công tinh thần đối thủ...
Hắn không ngờ trong cái rủi lại có may mắn thật sự hên quá. “May mắn của mình được ba sao có nghĩa là mình được “số nhân bốn” còn “ Trí tuệ hai sao” sẽ được nhân với “ số nhân ba” mà mình không biết “ May mắn, Trí tuệ mình được bao nhiêu điểm ?”.
Hắn vừa suy nghĩ xong thì trong não xuất hiện dòng chữ “Trí tuệ điểm gốc hai trăm mười điểm, May mắn điểm gốc sáu trăm điểm.
Nếu muốn tăng điểm gốc “Trí tuệ” thì chăm chỉ học hỏi, đọc sách...Còn muốn tăng điểm gốc “May mắn” thì nên làm việc thiện càng tốt ,nhiều người mang ơn… thì điểm sẽ tăng và ngược lại ”.
Nói như vậy chỉ số thông minh gốc của hắn ở thế giới này còn cao hơn thiên tài vật lý Einsten năm mươi điểm. Huỳnh thắng vui sướng vì đã hiểu nguyên tắc tăng điểm gốc, hắn nhẩm tính vậy là “Trí tuệ” ta đạt một ngàn hai trăm sáu mươi điểm và “May mắn” ta đạt được mười bốn ngàn,bốn trăm điểm!
Hắn rên lên sung sướng, liền lấy “Di cung dịch diện” ra luyện cấp độ hai, chưa đầy một tiếng đã đạt đại thành cấp độ hai!
Quá nhanh thật không thể tin được, hắn xoắn xuýt và luyện luôn cấp 3 đại thành trong hai tiếng !!!, không biết làm gì nửa,hắn định lấy linh thạch tu luyện thì cảm nhận được một mùi hương thơm quen thuộc “Tuyết Nguyệt giờ này định đến đây làm gì? Trời còn mới sáng sớm mà” hắn thầm nghĩ.
Tiếng gõ cửa khe khẽ cùng tiếng ngọt ngào vang lên “ Huỳnh huynh không biết còn thức?”
Hôm nay cách xưng hô của nàng sao lạ vậy ? Hắn ngạc nhiên, nhưng vẫn đáp lại “ Nguyệt công chúa mời vào”
Nàng đẩy cửa nhè nhẹ vào, rồi khép lại nói “Huynh đừng gọi khách sáo như vậy, nếu có hai người huynh kêu ta là Nguyệt muội là được” ánh mắt lườm nhìn hắn giống như hắn mà còn khách sáo là “Hấp diêm luôn”.
Hai ánh mắt chạm nhau mà khiến hắn nổi da gà! “ Muội đến sớm chắc là có việc?”
Tuyết nguyệt gật đầu nói “ Hôm nay, cha muội mở yến tiệc và ban thưởng cho mọi người. Khi ban thưởng huynh nên từ chối và xin được cảm ngộ “Minh chân Phương”. Huynh lưu ý đến Tể tướng người này theo Muội là người nguy hiểm nên cảnh giác”
Hắn gật đầu và thầm nghĩ “ Mẹ nó, mình không thích kiếm chuyện là may phước, nếu không biết điều thì không nên trách tại sao“biển xanh lại mặn, củ sắn lại trắng và con rắn có hai cái răng nanh!!!”
Tuyết nguyệt nhìn hắn gật đầu nhưng trong lòng có dự cảm không hay sẽ xảy ra. Nàng định nói tiếp thì thấy Dịch Quý Dương đi đến.
Dịch Quý Dương sửng sốt khi thấy Nguyệt công chúa ở đây, hắn vội vàng thi lễ.
Quá bất ngờ, nàng không nghĩ Dịch Quý Dương lại đến sớm như thế nàng cũng gật đầu đáp lễ.
Huỳnh thắng liền nhanh chóng mở lời “ Cảm ơn Nguyệt công chúa đã thông tri cho tại hạ biết”
Nàng nhìn hắn một chút rồi tạm biệt hai người và rời đi.
Dịch Quý Dương nhìn Tuyết Nguyệt rời đi mà vẫn còn ngẩn ngơ. Huỳnh Thắng tằng hắn một cái, hắn mới chợt tỉnh, khuôn mặt ửng đỏ vì mắc cỡ nói “ Hôm nay Hoàng đế mở yến tiệc và ban thưởng chắc Huynh đã nghe”
Huỳnh thắng gật đầu rồi hỏi “ Đệ thấy Nguyệt công chúa thế nào?
Nghe câu hỏi bất ngờ mặt hắn càng đỏ hơn lắp bắp trả lời “ Đẹp, đương nhiên là đẹp, đệ đã ngưỡng mộ lâu rồi nhưng chưa có dịp để thổ lộ ”