Vô Địch Thần May

Chương 100 : GẶP LẠI TUYẾT LINH




Kim Liên nhìn tình cảnh này thì cũng nhớ đến sự nhầm lẫn của mình cách đây gần một tháng. Nàng liền nở nụ cười triều mến giản hoà: chỉ là hiểu lầm, để xảy ra việc hiểu lầm này thì cũng có một lỗi do Ta. Con có trách thì cũng nên trách Ta.

Nhạn Cơ nghe Kim Liên nói như vậy nên nuốt cục tức xuống nói: Thưa Kim Thái thượng trưởng lão con đến để hỏi Người là tại sao lại đề cử một Đệ tử Nội môn đi theo Nguyên Quân Thái trưởng lão đến Đại tông môn Chu Tước? Người làm như thế con không biết lý do gì. Nhưng nếu làm như thế Thì Tuyết Linh Sư muội phải ở Nhà?

Huỳnh Thắng nghe hai chữ Tuyết Linh liền có thể đoán là ai rồi. Quả là Trái Đất tròn mà.

Kim Liên không trả lời câu hỏi của Nhạn Cơ. Nàng nhìn Nhạn Cơ cười như không cười nói: Ta có cần phải giải thích cho Con sao?

Nhạn Cơ hai chân hơi run vì Băng Hàn lạnh thấu xương từ Kim Liên phóng thích ra. Nàng muốn mở miệng nói nhưng cũng không tài nào nói được.

Huỳnh Thắng định can ngăn thì đột nhiên một giọng nói nhẹ nhàng nhưng vô cùng uy nghiêm và sắc bén phát ra: Kim Tỷ bớt giận, tuổi trẻ còn non dại!

Một vị Trung Niên có dáng người cao, mặc áo xanh, bên hông có đeo một Thanh Kiếm được rèn vô cùng tinh diệu. Dù Kiếm còn nằm trong Vỏ nhưng nó tạo ra áp lực vô cùng sắc bén y như giọng nói của chủ nhân Nó.

Kim Liên thu hồi Băng Hàn lại mở một nụ cười đẹp nói : Thì ra làNguyên đệ, Đệ đến hơi sớm a, còn ngày mai mới lên được đường mà hôm nay đã đến đón người rồi.

Nhạn Cơ sau khi hết tác dụng của Băng Hàn, Nàng liền té xuống đất như là rơi tự do!

Điều này cũng dễ hiểu, Băng Hàn của Kim Liên không chỉ rét lạnh làm đông cứng bên ngoài, mà nó còn làm cho Linh lực của Nhạn Cơ cũng đông cứng theo. Thật là lợi hại: Huỳnh Thắng nghĩ thầm. Hắn vội vàng nhanh như làn gió ôm đỡ Nàng đứng vững và Truyền Linh lực tinh khiết của mình vào người Nàng để đã thông kinh mạch và Sưởi ấm thân thể của Nàng.

Nhìn tình cảnh này Kim Liên không ngạc nhiên. Chỉ có Nguyên Quân và Nhạn Cơ thì khá kinh ngạc thốt lên : Quá nhanh!

Nàng cảm nhận được Linh lực của Huỳnh Thắng đang tuôn trào trong cơ thể mình. Nó như dòng suối Ấm len lõi qua các kinh mạnh... Khiến Nàng cảm thấy rất là dễ chịu.

Nguyên Quân đi đến gần và tách Huỳnh Thắng ra xa nói: Nam Nữ không nên đến gần.

Gần bà già Vợ ngươi, Thế Người không phải là Nam sao? Mà lại đến gần Nàng? Huỳnh Thắng âm thầm mắng.

Kim Liên tay cầm ly Trà thưởng thức một chút rồi nhẹ nhàng đặt ly xuống rồi nói: Nếu Nguyên đệ không có việc gì thì hãy về cho. Ngày Mai, Ta sẽ dẫn Mai Khang đến chỗ tập họp đúng giờ.

Nhạn Cơ định mở miệng nói thì nhìn thấy ánh mắt của Nguyên Quân nhìn mình. Nên lại thôi.

Kim Tỷ đề xuất với Đệ có phải là Đệ tử Mai Khang này? Nguyên Quân hỏi.

Kim Liên không đáp mà chỉ khẽ gật đầu.

Nguyên Quân không nói gì thêm định nói lời cáo từ thì nghe tiếng bước chân vội vàng chạy nhanh đến. Đó là một Nữ đệ tử Áo Trắng.

Nhìn Nữ áo trắng này Huỳnh Thắng liền nhận ra đó là Tuyết Linh là Sư tỷ... À quên phải là Sư muội mới đúng chứ. +_+

Tuyết Linh đi đến chào Nguyên Quân một cái rồi quỳ trước Kim Liên nói: Con xin chào Kim Thái thượng trưởng lão, Con đến đây xin Người xem lại vì để được đi Đại tông môn Chu Tước con đã cố gắng để tu luyện... Nếu Kim Thái thượng trưởng lão chọn một đệ tử Nội môn để thay con thì cho con mạo phép Luận bàn với Hắn. Nếu con thua Hắn thì Hắn sẽ là...

Nàng chưa nói hết câu thì nhìn thấy Huỳnh Thắng đứng gần đó liền giật mình mất tự chủ nói: ...Đồ Biến thái!

Nàng vừa dứt câu thì biết mình hồ đồ nên dùng tay bịch miệng lại.

Nhạn Cơ nghe thế liền chỉnh lại: Không phải, Hắn là đồ Đại Dâm tặc mới đúng!

Mọi người..... !

Không khí trong phòng trở nên im lặng bất thường. Nguyên Quân liền lên tiếng nói: Tuyết Linh, ý con là muốn luận bàn với Mai Khang một lần sao?

Tuyết Linh nghe hai chữ Luận bàn với Huỳnh Thắng thì ký ức xưa lại hiện về trong đầu Nàng. Nàng liền lắc đầu liên tục còn hơn cả uống thuốc lắc đáp: Không, không con không muốn luận bàn với Hắn.

Nói vừa dứt câu thì Nàng bỏ chạy ra ngoài mất dạng mà không một lời cáo từ.

Đến nhanh, mà đi cũng nhanh a! Huỳnh Thắng thầm nghĩ.

Nguyên Quân cũng không biết nói sao nên đành im lặng.

Kim Liên liền lên tiếng: Nếu không còn việc gì thì. Ta dẫn Mai Khang đi làm một chút việc để chuẩn bị.

Nguyên Quân và Nhạn Cơ biết là Kim Liên trục khách nên cũng cáo từ ra ngoài.

Bên trong còn hai người. Kim Liên nhìn Huỳnh Thắng đầy nghi ngờ hỏi: Chẳng lẽ Đệ đúng là một tên Biến thái?

Biến thái em Gái Nàng ấy! Huỳnh Thắng tức giận mắng thầm.

Hít một hơi sâu, Huỳnh Thắng liền kể lại chuyện đời xưa mà Mình cùng Tuyết Linh luận bàn. Sau đó Hắn cũng quyết định kể lại việc tình cờ mình nghe thấy hai tên Gián điệp muốn lấy cắp Bảo vật Trấn Tông.

Vèo!...

Nguyên Quân nhìn bốn đệ tử trong đó có Huỳnh Thắng liền nói: Chúng ta hôm nay đi thăm Đại tông môn Chu Tước chủ yếu là rèn luyện,học hỏi và nhớ đừng làm mất mặt Tông môn.

Nói dứt lời Nguyên Quân quay lưng lại và nhảy lên phi hành thú. Bốn người cũng phi thân theo sau!

Phi thú lướt nhanh trong bầu trời xanh nhanh như tên bắn.

Trong bốn đệ tử đi theo ngoài Huỳnh Thắng, Nhạn Cơ thì có một nam, một Nữ đệ tử tên là Bảo Nguyên và Vân My.

Nhạn Cơ thấy Huỳnh Thắng đang dò xét Bảo Nguyên và Vân My, nàng liền cất tiếng: Khang đệ ra phía sau lưng phi thú ngồi trông chừng đồ đi. Vì đệ đi theo là phục vụ cho mọi người. Nên ngồi đây không tiện lắm.

Bảo Nguyên cùng Vân My nhìn Huỳnh Thắng đứng lên và đi ra phía sau phi thú ngồi. Cả hai lại nhìn Nhạn Cơ như muốn hỏi vì sao lại làm như thế.

Nhạn Cơ không giải thích, vẫn ngồi im nhấm mắt.

Không Khí trên lưng phi hành thú cực kỳ im lặng , chỉ có tiếng Phi thú xé gió lướt đi giữa bầu trời trong xanh.

Phi Thú bay liên tục gần hai ngày trời. Đến một ngọn núi cao nhất thì Nguyên Quân cho Phi thú dừng lại nghỉ ngơi giữa lưng chừng Núi.

Đây là ngọn Núi cao nhất ở khu vực quanh đây. Ngọn Núi cao chót vót như đâm thẳng vào Bầu trời. Gần đỉnh Núi có những đám Mây bay lượn lờ như muốn che khuất hết đỉnh Núi.

Mọi người đều đi dạo xung quanh gần đó như để thư giãn. Chỉ duy nhất Huỳnh Thắng thì vẫn ngồi im trên Phi thú.

Nhạn Cơ định gọi Huỳnh Thắng sai việc vặt thì Nguyên Quân nhìn nàng lắc đầu nói: không nên thêm phiền phức. Tên này có mối quan hệ không đơn giản đối với Kim thái thượng trưởng lão. Với lại Hắn cũng không quá làm phiền chúng ta là tốt rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.