Võ Đế Vô Cực




Sau khi đi giải quyết xong và ra một số chỉ thị mới cho Sát Phạt Điện thì Dương Tử cũng nhanh chóng quay lại chỗ của Nhẫn Dạ và Hằng Thiên.

Hắn chạy tới nơi rồi thở d.ốc hỏi :

- Con có thể ăn thần đan được chưa ạ ?

Nghe thấy hắn nói vậy Hằng Thiên cùng Nhẫn Dạ banh mồm hắn ra mà nhét thẳng viên đan dược vào mà đồng thanh nói :

- Sợ là ngươi đến ăn muộn ấy !

Dương Tử cũng ngồi xuống hấp thụ số dược hiệu của thần đan.

Khí tức hắn dao động không ngừng tu vi vì thế cũng tăng tiến theo.

Hằng Thiên cũng ngồi xuống tu luyện mà bảo với Nhẫn Dạ :

- Ta cũng cần hồi phục lại thực lực đỉnh phong mới được, nếu không sợ là tiểu bối cũng vượt qua ta mất !

Nhẫn Dạ cũng gật đầu, hắn lấy trong túi ra một lọ đan rồi đưa cho Hằng Thiên mà nói :

- Đệ tử chỉ có đan dược cấp này vẫn mong sư phụ không chê mà nhận lấy.

Xong Hằng Thiên cũng nhận lấy rồi ăn đan dược vào để tu luyện.

Phía đám người Bắc Phi cũng đã thấy được động tĩnh của Diệp Thiên Tông.

Bắc Phi cũng khó hiểu hỏi vu vơ :

- Dù có là cửu giai yêu thú thì cũng chẳng thể nào mà uy động lượng lớn đệ tử như vậy chứ ?

Linh Nhi liền lay lay người Bắc Phi rồi hỏi :

- Diệp Thiên Tông lại là nơi nào vậy ạ ?

Bắc Phi cũng liền kể cho Linh Nhi và Dạ Hy nghe :

- Tương truyền rằng người sáng lập ra Diệp Thiên Tông là Lý Diệp Huyền, một lão quái sống được cả vạn năm.

Hắn được mọi người kể lại rằng có tu vi đạt đến mức Võ Đế, và cũng đã từng đánh nhau với Nhẫn Dạ Đại Đế.

Và có một số lời đồn rằng Diệp Huyền vẫn còn sống đến tận bây giờ.

Dạ Hy cũng liền hỏi lại Bắc Phi :

- Tỷ có chắc là hắn từng đánh nhau với sư phụ không vậy ?

Bắc Phi cũng lắc đầu mà trả lời :

- Ta cũng không rõ nữa, đấy cũng chỉ là lời đồn đoán người ta để lại thôi.

Yên Nhi bấy giờ đột nhiên truyền âm đến cho bọn họ, nàng liền kể đầu đuôi một số sự việc bây giờ cho ba người họ nghe :

- Mấy tỷ nghe ta nói này, bây giờ Diệp Thiên Tông đã là kẻ địch của chúng ta rồi, vì ta nghe Dương Huynh kể là tông chủ đầu tiên của chúng đã giết sư phụ đấy.

Với cả chúng còn làm rất nhiều điều xấu nữa, và chúng đang điều thêm đệ tử xuống tông môn ở Tam Vực để đánh lại Sát Phạt Điện nữa đấy.

Mấy tỷ có cách gì ngăn chặn chúng không ?

Bắc Phi liền đập hai tay vào nhau mà truyền âm lại cho Yên Nhi :

- Vậy ta sẽ bảo tông môn cung cấp ít đan dược hơn cho chúng là được rồi, còn về phần ngăn chặn thì phải để nhóm của Dạ Hy với Linh Nhi cùng tiền bối hành sự thôi.

Mà bao giờ mới hai người đến Tứ Vực vậy ?

Yên Nhi cũn truyền âm lại ngay :

- Có lẽ sẽ là một vài ngày nữa ạ ! Đến đó ta sẽ truyền âm cho tỷ sau.

Bắc Phi cũng quay lại bảo với Dạ Hy :

- Muội cũng gọi chung tiền bối đi xem có thể cả chúng không nếu giết luôn cũng được, người dám làm sư phụ đáng kính của chúng ta phải sống không được yên !

Dạ Hy và Linh Nhi cũng mặc dần bộ giáp vào mà nói :

- Vậy thì bọn ta đi ngay cho kịp !

- Ta mà về tỷ phải nấu cho ta ăn đấy nhé !

Bắc Phi cũng mở của đi ra ngoài rồi vui vẻ đáp lại lời nói của Linh Nhi :

- Muội mà ăn nữa là huynh ấy chê muội béo đó !

Linh Nhi liền phồng má lên nói lớn :

- Tỷ lại trêu ta !

Bắc Phi cũng rời đi tìm gặp tông chủ của Đan Dược Trường, sau khi nàng đến nơi cũng nhảy tới hôn tới tấp tông chủ mà nói :

- Tỷ phải đòi lại công đạo cho ta mới được !

Đan Dược Trường tông chủ Đan Thanh Kỷ, nàng ta liền xoa đầu Bắc Phi rồi khó hiểu hỏi :

- Ai lại dám làm muội chịu thiệt vậy ?

Bắc Phi cũng liền nói :

- Không phải ta ! Mà là sư phụ của ta bị lão tông chủ đời đầu của Diệp Thiên Tông giết để cướp đồ, nên ta muốn tỷ bớt phần đan dược cho chúng đi ấy mà !

Thanh Kỷ cũng quát lớn :

- Cái gì cơ ?

Bắc Phi liền quay mặt đi tỏ vẻ đáng thương mà nói :

- Tỷ không đồng ý thì cũng không cần quát ta như vậy chứ ?

Thanh Kỷ liền gõ đầu Bắc Phi mà nói :

- Ai bảo ta không đồng ý ? Mà ta cũng đang thấy trùng hợp và có hơi tức giận khi có kẻ dám sát hại vị tiền bối đáng kính ấy.

Mà ta cũng đang điều tra về việc tông môn chúng làm, bề ngoài thì nhìn như chính đạo nhưng lại chẳng việc ác gì không làm.

Nên ta cũng đang suy nghĩ xem có lên giảm số đan dược cung cấp cho chúng đi một nửa hay không.

Bắc Phi liền suy nghĩ một hồi rồi nói :

- Vậy tỷ phải giảm tất cả nhưng tông môn cần đan dược của chúng ta đi.

Và lấy cái cớ là trong hai tháng cần tu bổ lại vườn linh thảo ! Thế là ta không để lộ là đã lật mặt với chúng mà lại có thể nhân lúc cháy nhà hôi của !

Thanh Kỷ cũng xoa đầu nói :

- Nhóc con tỷ cúng chơi ác với chúng quá đấy.

Nói xong nàng lại nói lớn :

- Truyền lệnh của ta xuống, từ hôm nay đến 2 tháng sau tăng giá của tất cả đan dược lên và giảm số cung cấp đan dược cho tất cả các tông môn đi và lấy danh là đang tu bổ vườn linh thảo !

Trở lại với Dương Tử đã vài ngày trôi qua hắn phải hứng chịu thiên lôi để tấn thăng Thiên Đạo Kì, nhưng vẫn không ngừng phổ thăng cảnh giới.

Khiến lúc hắn xuất quan cũng là lúc hắn đạt tới Thiên Đạo Kì đỉnh phong thậm chí muốn đột phá ngay cũng được.

Yên Nhi cũng liền chạy đến ôm hắn mà nói :

- Sát Phạt Điện đã diệt được Diệp Thiên Tông ở Tam Vực rồi, chúng ta cũng cần tính kế tên Diệp Huyền kia thôi.

Hắn là Võ Đế lận đấy huynh không thể mạo hiểm được !

Dương Tử cũng mỉm cười mà nói :

- Đừng lo ta sớm có dự liệu rồi, chuẩn bị để mọi người đến Tứ Vực thôi !

Diệp Huyền sau khi nghe về tin đan dược tăng giá và giảm số lượng cũng quát lớn :

- Ngươi làm tông chủ cái kiểu gì vậy Diệp La ? Có việc đi nói chuyện với con ả Thanh Kỷ kia cũng phải để con ả đấy chiếm lợi à ?

Diệp La minh oan cho bản thân :

- Bẩm lão tổ thật ra là vườn linh thảo của chúng đang được tu bổ nên phải chờ hai tháng mới có thể trở về bình thường ạ !

Diệp Huyền cũng xoa đầu rồi phẩy tay mà nói :

- Được rồi lui đi !

Người kia lại xuất hiện mà nói :

- Đừng quên là người đang có ý định gì đấy Diệp Huyền !Hắn cũng trả lời :

- Ta vẫn nhớ ngươi không cần lo !

Cũng chỉ hai hôm sau toàn bộ đệ tử của Sát Phạt Điện đạt đến mức hơn hai mươi nghìn đệ tử.

Kẻ nào cũng đều là cường giả Tiên Thiên Kì, yếu nhất cũng là Độ Kiếp đỉnh phong.

Và cùng ngày hôm đó toàn bộ đệ tử của Sát Phạt Điện cùng với điện chủ Dương Vô Cực và các vị bằng hữu của hắn đặt chân đến Tứ Vực.

Một kẻ tự sưng là Kiếm Tu Triều Minh lên tiếng :

- Vô Cực huynh này ! Huynh đừng có nhân từ như lúc trước nữa đấy nhá !

Dương Tử cũng chỉ cười nhẹ mà nói :

- Kẻ này không đáng để nhân từ !

Trong lòng hắn thầm nghĩ :

- Diệp Huyền lão tử đến để lấy mạng ngươi lần nữa đây !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.