Võ Đế Vô Cực




Thời gian trôi qua dần dần, phong ấn của di tích càng ngày càng yếu đi.

Dương Tử cũng đã tu luyện và giờ cũng đã đạt được Hoàng Thiên Kì nhị cấp.

Nhưng do đã phá đi một cấp để lên lại Hoàng Thiên vì thế nên thực lực cảnh giới của hắn bây giờ ít nhất cũng đã là tam cấp đỉnh phong.

Một ngày sau đó tất cả khí tức tản phát ra, mọi người ở đây đều đạt tới Tiên Thiên, có những người tư chất không quá tốt nhưng vẫn đều đã lên Độ Kiếp lục cấp.

Vẫn sẽ có một số người buộc ở lại vì không đủ thực lực để tự bảo vệ mình.

Dương Tử cũng cho tập hợp mọi người lại mà nói :

- Ta đã nhắc trước rồi, sau khi vào cho dù có muốn đi vệ sinh cũng phải có ít nhất là một nhóm 5 người trở lên.

Có là bí bảo gì đi chăng nữa kể cả thảo dược, một chút cũng không được động vào.

Nếu mà có kẻ nào làm trái hai điều này, mà để ảnh hưởng đến những người con lại.

Ta cũng không ngại sẵn sàng mang danh ác ma giết kẻ đấy đi đâu !

Bấy giờ phía nhà của Yên Nhi tản phát ra khí tức mở cảnh giới Tiên Thiên Kì rất lớn.

Cũng được biết rõ hơn nhất sắc có 9 cấp nhỏ từ một đến chín, nhị sắc có ba cấp, từ tam sắc trở đi thì không có cấp nào.

Nên đa số người đã ở đây đột phá cũng đều là tứ cấp nhất sắc.

Con của Yên Nhi thì lại tản phát ra sức mạnh rất lớn, Dương Tử vui mừng hét lên :

- Vậy mà lại là Tam Sắc.

Cũng được biết thêm, nhất sắc thì không có thiên phú quá nhiều.

Nhưng từ nhị sắc trở đi sẽ có thiên phú riêng biệt, lần lượt là đan dược, luyện khí, trận pháp.

Mà kiếp trước Yên Nhi nhà hắn lại là một Cửu cấp luyện khí sư.

Vậy mà bây giờ còn được củng cố thêm bởi tam sắc lại càng may mắn hơn.

Hắn vừa chạy tới thì cũng là lúc lễ tẩy cũng đã xong, Yên Nhi hạ xuống mà chạy tới ôm hắn.

Nàng nhìn hắn mà nói :

- Vậy là đủ điều kiện đi với huynh rồi nha !

Tối hôm đấy mọi người bịnh ổn cảnh giới và chuẩn bị đồ đạc để chuẩn bị tiến vào di tích.

Yên Nhi cũng đã luyện chế lại chiếc vòng cổ của Nhẫn Dạ, để hắn có thể tự do ra vào hơn.

Nhẫn Dạ thấy vậy liền đi ra mà nói :

- Vậy con nhận ta làm sư phụ đi, ba cô vợ của hắn cũng nhận ta làm sư rồi.

Nên con cũng nhận nốt đi cho nó đỡ rắc rối, mà cũng tiện đây đưa cho con quyển sách về luyện khí này.

Nó cũng không quá hợp với ta nên là con cầm lấy đi.

Yên Nhi cũng bái hắn làm sư, xem sách một hồi nàng mới nhớ ra chuyện gì đấy mà gọi Dương Tử vào.

Nàng gọi hắn vào xong rồi quát lớn :

- Vậy mà huynh vẫn giấu ta con một tỷ muội nữa sao ?

Dương Tử cũng không kịp thanh minh đã bị Yên Nhi cho quỳ một góc.

Ngay sáng hôm sau, tất cả mọi người đều đã đến trước di tích.

Phong ấn của nó bây giờ cũng đã ở trạng thái mỏng nhất, giờ mọi người đều có thể đi qua.

Mọi người cũng tranh thủ tiến vào nhanh nhất có thể để chóng giải quyết được nguy hiểm mà Dương Tử nói đến.

Vừa tới nơi họ được xuất hiện trong tiểu huyền giới, bất ngờ thay Dương Tử đã có thể kết nối được với bọn người Dạ Hy và Linh Nhi.

Hắn lập tức kích phát ấn kí mà nói :

- Ta là Dương Tử đây.

Đừng nói là hai người đã đi vào cái di tích này rồi đấy chứ !

Dạ Hy cũng giật mình mà đáp lại :

- Là huynh sao, đúng vậy bọn ta vừa đi vào nhưng mà nơi này có nguy hiểm gì mà Chí Dũng tiền bối phải cố cản bọn ta vào vậy ?

Dương Tử ngơ ngác hỏi :

- Chí Dũng tiền bối á ! Là ai vậy ?

Xong Dạ Hy cũng kể hết mọi chuyện ra từ lúc bị trôi đến lục vực sau đó thì Linh Nhi gặp gỡ được Chí Dũng.

Xong cũng còn rất nhiều thứ họ kể với nhau, Dương Tử cũng hẹn họ gặp ở trung tâm của tiểu huyền giới này.

Xong hắn cũng quay lại hỏi Nhẫn Dạ :

- Người có quen một vị tiền bối tên là Chí Dũng à sư phụ ?

Nhẫn Dạ ngạc nhiên hỏi lại hắn :

- Sao con biết vậy ?

Dương Tử lại kể cho hắn nghe nhưng thứ mình vừa được nghe.

Yên Nhi cũng ngưỡng mộ mà thốt lên :

- Hai tỷ ấy đã mạnh như vậy rồi sao !

Dương Tử cũng đáp lời Yên Nhi ngay :

- Không phải hai tỷ ấy mà là Dạ Hy tỷ, còn Linh Nhi còn bé tuổi hơn muội ấy !

Nhẫn Dạ bấy cũng súc động mà rơi nước mắt(* Mọi người đừng hỏi tôi ma cũng khóc được nhá tại mấy chục ngàn năm chưa gặp nên khóc là chuyện bình thường còn tác giả không biết miêu tả kiểu gì nên đành viết vậy) hắn thầm nói :

- Vậy mà giấu ta nhiều chuyện như vậy !

Dương Tử quay lại vào nói cho mọi người nghe :

- Bây giờ chúng ta cứ đi về phía đông là sẽ có thể đến được trung tâm ở đây.

Và mọi người có thể hái thảo dược nhưng vẫn phải đi thành nhóm từ năm người trở lên !

Hắn nói xong mọi người cũng đã chia ra đi thu thập và cũng liên tục di chuyển về phía đông.

Sau hơn ba ngày họ cũng tới nơi, lúc này Dương Tử cũng đã nhìn thấy nhưng hình bóng quen thuộc ấy.

Linh Nhi,Dạ Hy có cả Bắc Phi cũng đều có ở đấy, họ đều chạy lại chỗ Dương Tử.

Vậy là họ đã gặp được nhau sau khoảng thời gian bị chia cách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.