Võ Đế Vô Cực Võ Đạo Chi Lộ

Chương 117: 117: Điềm Báo Của Sự Hủy Diệt




Thứ lao từ không trung xuống, nhưng nó như đang đuổi theo hai người Dương Tử và Lăng Lịch.

Ngay lúc ấy Thiên Hà Đế lập tức xé không gian ra truyền tống thứ kia ra ngoài không gian.

Dương Tử liền gào lên :

- Mẹ nó ! Thứ đấy là cái gì vậy ?

Lăng Lịch cũng quay sang hỏi Thiên Hà :

- Cái thứ đó là gì vậy Thiên Hà ?

Hắn lập tức quay lại gào với hai người họ :

- Sao các ngươi không đi hỏi Thông Tuệ đi ! Sao quay lại hỏi ta làm cái gì !

Ngay lập tức Thông Tuệ Đế đã bay đến mà nói :

- Không ổn rồi ! Thứ kia lại đến nữa rồi, trong chục năm nữa không sản sinh ra võ đế thì cả cái Hư Không Giới này sẽ bị hủy đi mất !

Dương Tử liền gãi đầu hỏi :

- Tại sao lại như vậy, tiền bối có thể giải thích cho ta hiểu chút được không ?

Thông Tuệ liền đáp :

- Được chứ ! Mỗi khi một võ đế được sinh ra, pháp tắc của Hư Không Giới sẽ lại được mở rộng, cả nhưng vùng đất cũng vậy.

Và cả Hư Không Giới này đều có sự sống, nếu lấy Luyện Khí làm cột mốc, thì nó sẽ hấp thụ được rất ít năng lượng.

Ít năng lượng rồi sẽ hết và ngày nào đó nó sẽ không ổn định mà tự nuốt chửng bản thân.

Dương Tử thở gào lên :

- Cái gì chứ ! Vậy làm sao trong chục năm ta lại có thể sản sinh ra võ đế bây giờ ?

Cả ba vị đều quay sang nhìn Dương Tử, hắn liền lắp bắp nói :

- Đừng bảo là ta buộc phải tấn thăng cảnh giới Võ Đế đấy nhé.

Cả ba liền gật đầu, Thông Tuệ lại nói thêm :

- Ngươi là kẻ duy nhất bây giờ có đủ khả năng để có thể tấn thăng thành đế.

Nên ngươi buộc phải làm như vậy !

Đang nói chuyện thì đột nhiên Thiên Tôn từ đâu bị đánh bay đến chỗ họ.

Thiên Hà liền bay xuống đỡ Thiên Tôn dậy, Lăng Lịch liền gào lên :

- Kẻ nào dám đánh hảo huynh đệ của ta !

Từ không gian lại xuất hiện ra những vật bay từ trên trời xuống.

Lúc này chúng đã và đang tập hợp lại lên trên bầu trời, nhưng đột nhiên chúng lại hoá thành dạng lỏng.

Rồi dần hình thành một quả trứng mới, có một kẻ đi ra vào nói lớn :

- Ta sẽ là kẻ bảo vệ quả trứng của hủy diệt ! Kẻ nào lại gần chắc chắn sẽ phải chết !

Dương Tử lúc này cung chẳng thấy đâu, hắn đã ngay lập tức từ trên trời lao xuống với một cây kiếm rất to.

Đâm vào kẻ tự xưng mình là Kẻ bảo vệ, nhưng bất ngờ thay Tru Đế hoá nhỏ do một cú đấm của tên kia.

Dịch chuyển đến chỗ Dương Tử, xoay người né hai đòn đánh của Thiên Tôn và Lăng Lịch.

Thuận chân hắn sút thẳng vào người Dương Tử, khiến hắn lập tức bay xuống đất.

Sát Thần Thương hiện ra, Dương Tử chạy đến, hắn khởi lên thần thể.

Một cú ném lao tới, lĩnh vực của cây thương cũng hiện ra, dưới đất lẫn trên không lúc này đều nhô ra 10 ngọn thương.

Và kìm chặt di chuyện của tên kia, lao đến với Tru Đế trên tay.

Dương Tử ra đòn Vô Cực Kiếm Pháp ! Diệt để chém đến tên ấy.

Nhưng cái nỗ lực ấy như đang là trò hề, có bao nhiều nhát chém bay đến cũng chỉ coi như đang mat xa cho hắn.

Lăng Lịch lập tức khỏi lên thần thể thế chỗ cho Dương Tử, Thiên Tôn lúc này ở dưới đất gào lên :

- Luyện Ngục Ấn ! Luyện Ngục Chi Thân !

Dung nham đang dần dần bọc lấy cơ thể của Thiên Tôn, hắn cũng nhanh chóng lao đến tân công tên kia.

Khiến hắn cũng khá khó khăn để chống đỡ, Thiên Hà thì đã và đã g dùng được Băng Sát Vực, Lĩnh vực này khiến hạn chế rất về mục tiêu bị pháp ngươi.

Thông Tuệ đã lập tức vác theo Dương Tử chạy đi, nhưng thứ không ai muốn nhìn thấy nhất xảy ra.

Kẻ kia đã và đang tóm đầu Thiên Hà, một tay chấn áp Lăng Lịch và Thiên Tôn.

Dương Tử liền tức giận gào lên :

- Mẹ nó ! Ngươi muốn chết !

Thần Thể khởi lên, Dương Tử lập tức lao vào chơi xanh chín với tên kia.

Kết hợp giữa thương kĩ và liếm pháp, Dương Tử đang áp đảo tên kia.

Khiến hắn buộc phải chạy đi, lúc này sức đã cạn Dương Tử buộc phải chạy về nơi chưa ẩn.

Vác theo bốn cục nợ, đem trả hết người về rồi Thông Tuệ lại phải lấy ra lấy thứ gì đấy.

Mà giải thích vào trị trích một lượn bốn con báo nhìn trước mặt hắn.

Lúc này ở các nơi mà các Võ đế bảo vệ, đều vậy mà lại khiến một số đại lục đã không còn tồn tại nữa vây.

Lúc này từ không trung hàng nghìn hạng vạn thứ kia bay xuống.

Chúng hạ cánh đến đầu là tại hoạ xung đột đến đấy, buộc tất cả phải nhanh chạy trốn và bảo vệ đại lục của mình.

Dương Tử tức giận gào lên :

- Mẹ kiếp ! Chuyện quỷ gì đang Thông Tuệ tiền bối ?

Thông Tuệ lúc này lắc đầu mà nói :

- Nó là vận mệnh rồi, buốc phải chấp nhận thôi !

Thiên Hà lúc này liền.hỏi Thông Tuệ :

- Nhưng chờ chút ! Làm sao ta giết được chúng đây ? Chư theo ta quan sát gần như chúng không có điểm yếu.

Mấy người còn lại cũng gật đầu tỏ vẻ mình cũng thắc mắc giống vậy.

Thông Tuệ liền nói :

- Muốn giết chúng không khó mà cũng không dễ ! Buộc phải cùng lúc giết nó và phá hủy lõi của nó đế nó không tái sinh được nữa ! Còn Dương Tử ! Ngươi vẫn phải dốc mình tu luyện để sớm ngày giải thoát Hư Không Giới.

Một kẻ bí ẩn nào đấy đamg tính toàn thứ gì đó, hăn mỉm cười rồi nói :

- Sắp hoàn thành rồi !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.