Vô Cực Liên Minh

Chương 123: Huyết kế giới hạn bậc 1: Địa Long Kiếp




Cuối cùng, sau bảy năm kể từ ngày nhận được Thiên Phạt, Lục Đạo rốt cuộc vẫn phải đối mặt với Thiên Địa Tâm Kiếp. Cũng không biết Thiên Địa Tâm Kiếp sẽ tạo ra ảo cách gì cho hắn. Cái đó, chỉ có người trong cuộc mới biết được

Trong thời điểm Lục Đạo tiến vào Cõi Mộng, thì bên ngoài, Sam vẫn như một con thú hoang, điên cuồng tấn công lồng sắt. Cái gì mà kiếm quang, đạn đạo,… chỉ cần là vũ khí, đều được Sam mang ra dùng hết

Chỉ là, dù hắn cố gắng đến bao nhiêu, kết quả vẫn chỉ là dãy dụa trong vô vọng mà thôi

Kim loại X – thứ kim loại cứng nhất vũ trụ Vô Cực, độ cứng rắn đủ để ngăn cản một đòn toàn lực của Độ Khí Cảnh cao thủ. Bực này độ bền, không phải là một tên nửa vời như Sam có thể phá hủy

Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết bao lâu, Lục Đạo chậm rãi mở mắt. Trên người khí chất càng là phát sinh biến hóa

Tang thương

Đúng vậy, đó là một loại khí chất đầy tang thương, đầu ưu uất, tựa như Lục Đạo đã phải đối diện với nỗi buồn khủng khiếp nhất đời hắn vậy

“ Không ngờ tới ah… ta lại có thể vượt qua Thiên Địa Tâm Kiếp” Lục Đạo giọng nói khàn khàn, tựa như một người đã khóc rất lâu thì thào

“ Chúc mừng chủ nhân vượt qua Thiên Địa Tâm Kiếp, kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn của Thiên Phạt. Mở ra bậc 1: Địa Long Kiếp”

Hắn thành công, thành công vượt qua Thiên Địa Tâm Kiếp. Thế nhưng, hắn không có vui, có chỉ là một nỗi buồn, pha lẫn chua xót

Quá khứ bảy năm, tội ác hắn muốn quên đi… dưới Thiên Địa Tâm Kiếp, lại một lần nữa, hắn phải đối mặt

Bỗng, một hồi mát lạnh từ má truyền tới để hắn sửng sốt. Hắn đưa tay lên, thì mới phát hiện, không biết từ bao giờ, mình đã rơi lệ

“ Ta khóc sao? đã bảy năm rồi ah, ta mới lại khóc ah” Lục Đạo ngơ ngác nhìn bàn tay ướt át của mình, có một loại cảm xúc khó nói lên lời

Lục Đạo là con người, hắn có niềm vui, thì cũng có nỗi buồn. Nhưng chưa bao giờ, hắn rơi lệ. Không phải trái tim hắn sắt đá, chỉ đơn giản là, hắn đã trải qua quá nhiều bi kịch.

Nước mắt của hắn rơi xuống, đã quá nhiều rồi

Hắn cứ nghĩ, bảy năm qua đi, mình sẽ không còn khóc được nữa. Lại thật không ngờ tới, ngày hôm nay, hắn vì Thiên Địa Tâm Kiếp, mà rơi lệ

Lau khô đi những giọt nước mắt trên mặt mình, Lục Đạo cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.

Lạnh nhạt nhìn Sam vẫn còn bị giam cầm, Lục Đạo đẩy gọng kính, từ tốn

“ Sam à!! ngươi nên cảm thấy may mắn, vì là kẻ đầu tiên chết dưới Thiên Phạt của ta ah”

“ Thiên Phạt… Khai mở Huyết Kế Giới Hạn” Lạnh lùng thanh âm từ miệng Lục Đạo vang lên.

Trong nháy mắt, phía trên hạp cốc mây đen ùn ùn kéo tới, nhuộm đen cả bầu trời. Ngẩng đầu nhìn lên, đã không còn thấy ánh nắng mặt trời ấm áp đâu nữa, có chỉ là những đám mây đen dày đặc, ẩn chứa vô tận nguy cơ

- Ầm… Ầm

Thanh âm đinh tai nhức óc không ngừng vang lên trong mây đen, từng đạo bạch quang lấp lóe trong đó, nhìn kỹ, thì kinh sợ phát hiện, những bạch quang đó là những đạo lôi điện khổng lồ, tựa như những con trăn Anaconda…. Không… dù là trăn Anaconda cũng không có lớn như vậy

“ Bọn chúng” dù chỉ xuất hiện trong nháy mắt, nhưng mỗi khi hiện ra, lại mang theo hủy thiên diệt địa khí tức, để cho Sam cảm nhận đến vô tận tử vong… như thể… chỉ cần trúng một đạo lôi điện kia thôi, chết là điều chắc chắn

“ Hiện thế đi – Địa Long Kiếp”

Thanh âm của Lục Đạo rất bình thản, không có chút nào cao giọng. Nhưng lại vang vọng khắp hạp cốc, phẳng phất như lời này của hắn, là lời của đất trời vậy

- Oanh… Ầm

Một đạo lôi điện chói mắt, từ trong mây đen đánh xuống hạp cốc… chính xác hơn, là Thiên Phát trong tay Lục Đạo

- Uỳnh

Trong hư không vang lên một tiếng nổ thật lớn, kèm theo đó là ánh sáng chói mắt lấy Lục Đạo làm trung tâm lan tỏa khắp không gian. Ánh sáng chói tới mức, Sam không thể không che mắt lại, lùi ra phía sau

Đến khi ánh sáng biến mất, Lục Đạo lần thứ hai hiện ra trước mắt Dinobots. Chỉ là, sự thay đổi của hắn, khiến Sam nảy sinh nỗi sợ hãi

Không… Lục Đạo không có thay đổi… thay đổi… là Thiên Phạt trong tay hắn

Chỉ thấy Thiên Phạt hình dáng không thay đổi, thế nhưng quấn quanh thân súng thì là một con bạch long, bạch long toàn thân lập lòe lôi điện, phẳng phất bất kì lúc nào có thể bộc phát uy năng hủy diệt

Cầm trong tay Thiên Phạt, Lục Đạo lẳng lặng nhìn Grimlock đã bị dọa sợ đến không dám tấn công, cũng mặc kệ nó hiểu hay không lời mình nói, Lục Đạo từ tốn giới thiệu

“ Khẩu súng trong tay ta có tên Thiên Phạt, sở hữu sáu bậc Huyết Kế Giới Hạn. Với thực lực hiện tại, ta chỉ có thể kích hoạt bậc một của Thiên Phạt: Địa Long Kiếp

Một khi kích hoạt thành công, Thiên Phạt sẽ bắn ra năng lượng đạn ẩn chứa Địa Long Kiếp Lôi.

Cũng giới thiệu cho ngươi biết, Địa Long Kiếp là thiên kiếp dành cho thành viên Long Tộc, uy lực của nó, thì tương đương với Nguyên Sư đột phá Độ Khí Cảnh”

Nói tới đây, Lục Đạo khóe miệng dâng lên, hai mắt híp thành nguyệt nha nhìn Sam, cười nhạt nhòa

“ Như vậy, Sam, đứa con Vận Mệnh của thế giới này. Liệu, ngươi có thể sống được dưới một phát bắn của ta không”

“ Chúng ta… hãy … thử … xem…”

- Ầm

Thoại âm vừa dứt, Lục Đạo lập tức bóp cò.

- Oanh… oanh

Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc. Cả hạp cốc bỗng nhiên tối sầm lại

- Ngao

Hư không vang lên tiếng long ngâm. Bầu trời đêm tối, một đạo cực đại lôi đình, uốn lượn như cự long, xé rách thương khung, hướng về phía Sam, rít ngào oanh tới

Cự đại chân long, do ngàn tỷ lôi đình ngưng tụ, đốt sáng lên toàn bộ hắc ám. Kinh khủng khí tức, tưởng như tận thế sắp tới

Bên ngoài hạp cốc, tất cả mọi người, từ thành thị tới nông thôn, từ người già tới người trẻ, chỉ cần là sinh vật, đều sẽ không tự chủ ngẩng đầu lên nhìn đạo lôi điện.

Một sự sợ hãi, đến từ sâu trong linh hồn xuất hiện, khiến tất cả, không một ai không thể không run rẩy

Thiên kiếp giáng lâm!!

- Grào

Đối mặt với thiên kiếp trước mặt, Sam gầm lên một tiếng. Có điều tiếng gầm này, không phải là tiếng gầm thị uy, mà là sợ hãi. Đúng vậy… hắn sợ… dù không có ý thức, nhưng hắn vẫn cảm nhận được tử vong đang kề sát mình.

Hắn liều mạng vùng vẫy, muốn thoát khỏi lồng sắt, muốn chạy trốn khỏi đạo thiên kiếp kia. Thế nhưng, tất cả chỉ là vô tích

Chân long cũng không có nhìn thái độ kinh hoàng của Sam, mang theo một sự vô tình của thiên đạo, trực tiếp oanh tạc vào trong lồng sắt

- Ầm

Cả hạp cốc yên tĩnh lạ thường, có chỉ là một tiếng nổ thật lớn kéo dài liên miên bất tận, tựa như không bao giờ dứt

- Ngao

Đột nhiên, một tiếng rống giận xuất hiện, phẳng phất như một con mãnh thú bị thương nặng. Có phẫn nộ, có đau đớn, nhưng nhiều hơn là một sự sợ hãi

Rất lâu sau đó, bầu trời mới trở lại bình thường. Cả hạp cốc, chỉ còn lại mỗi một mình Lục Đạo đứng đó, còn Sam, thì đã biến mất không còn dấu vết

- Tí… tách

Tiếng máu nhỏ giọt vang lên, chỉ thấy cánh tay cầm Thiên Phạt, hiện tại đã tràn trề máu tươi, run rẩy cực kì lợi hại

- Cạch

Thiên Phạt rơi xuống. mà đó như là một loại tín hiệu vậy. Theo sau đó, Lục Đạo ngã ngửa trên mặt đất. Gương mặt trắng bệch như người chết, hơi thở hắn đứt quãng, tựa như bất kì lúc nào cũng có thể ngừng thở vậy

“ Móa!! Thật mệt ah” Lục Đạo gian nan mới nói được một câu, hai mắt bắt đầu trở lên mơ hồ

Mặc dù kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn, nhưng bằng vào thực lực Luyện Tinh Cảnh, hắn muốn thi triển Địa Long Kiếp, thật sự là quá khó khăn.

Để có thể bắn ra phá vừa rồi, Lục Đạo cơ hồ dùng hết toàn bộ Nguyên Năng của mình, thậm chí, toàn bộ Nguyên Năng còn không đủ, hắn phải dùng tới cả máu nữa

Cũng vì đánh đổi quá nhiều, mà hiện tại Lục Đạo mới lâm vào tình trạng như thế này. Bây giờ hắn, dù bị chó cắn nhẹ một cái cũng sẽ lập tức tử vong ngay

- B rừm… B rừm

Từng tiếng động cơ vang lên, Lục Đạo xoay đầu, từ hướng này, hắn thấy được một đoàn xe đang chạy về phía hắn. Dẫn đầu chính là một chiếc xe tải phong cách. Hắn còn thấy được, một cô gái xinh đẹp, đang dùng vẻ mừng rỡ pha lẫn lo lắng nhìn mình

Optimus, Mikaela!!

Thấy người đến là người mình, Lục Đạo tâm cũng buông lỏng xuống. Liền, một trận mê muội ập đến

“ Xem ra, ta cần phải ngủ một giấc rồi” Lục Đạo thì thầm, hai mắt từ từ đóng lại. ý thức còn lại của hắn, chính là cảnh Mikaela điên cuồng lao tới, phía sau là các thành viên Autobots đuổi theo


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.