Chương 67: Người thần bí
Người thần bí
Tì ạng không nhìn thấy gì chỉ xảy ra trong hai ba giây ngắn ngủi, tầm mắt của mọi người chóng phục hồi lại, chỉ nghe thấy quỷ sai Đản giật mình hô lên một tiếng: “Cương tỈ [kia đâu rồi?”
Tôi cũng nhìn theo, không thấy cô bé cương thi vốn bị Cẩu Đản khống chế lúc ban nấy đâu nữa rồi!
“Ai?” Theo một tiếng của Lãnh Mạch, cơ thể anh ta lập tức biết mất ngay bên người tôi, nhanh tới mức mắt tôi còn chưa kịp thấy gì, anh ta đã xuất hiện ở rên đầu tường, đầu tường có một bóng đen, Lãnh Mạch còn chưa kịp tấn công thì bóng đen kia đã biến mất rồi.
Lãnh Mạch nhảy xuống, sắc mặt nghiêm túc.
“Đây là….chuyện gì vậy?” Tôi căng thẳng hỏi anh ta.
Lãnh Mạnh nhìn nơi mà bóng đen kia biến mất, đang suy nghĩ chút gì đó: “Có người cướp cô bé cương thi đi rồi, tôi nghỉ ngờ người này có liên quan tới con ma nhỏ sử dụng cấm thuật của Minh giới đánh nhau với c ta lúc ở trong thôn”
Dạ Minh đi1ới: “Tôi đã nói rồi, con ma nhỏ dùng cấm thuật đó không hề có bất cứ quan hệ gì với tôi, ty sử anh đã tin tôi chưa” ⁄ “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?” Tôi khá là quan tâm vấn đề này.
Lãnh Mạch suy nghĩ một lúc, Xoay người đi vê phía Trần Ba đang quỳ trên đất, đứng trước mặt ông ta: “Tôi hỏï ông, cái người đại sư dạy các ông biến con gái mình thành cương thi, đang ở đâu.”
Ánh mắt Trần Ba ngây dại lắc lắc đầu: “Sau khi đại sư dạy chúng tôi phong ấn linh hồn con gái, để con gái biến thành cương thi, thì cầm một số tiền rồi rời đi, lúc ông ta vẫn ở đây thì luôn đeo một chiếc mặt nạ ác ma, rất khủng bố, ông ta chưa bao giờ tháo chiếc mặt nạ đó xuống cả, chúng tôi không biết rõ khuôn mặt thật của ông ta.
“Mặc nạ ác ma?” Lãnh Mạch bắt đầu im lặng suy TIghĩ.
“Tôi bảo này, sự việc cũng xong rồi, còn chờ ở đây làm đi nữa, đợi cho mùi hôi thối của rác rưởi làm cho ngất xỉu à’ Dạ Minh đi tới bên người tôi, cánh tay khoác lên vai tôi: “Đúng không cô gái nhỏ”
Tôi trợn trắng mắt, không quan tâm tới HH BỆNH tấm lưng Lãnh Mạch đợi anh quyết định. ` Một lúc sau, Lãnh Mạch qúay lại, nói với Cẩu Đản: “Xử lí những chuyện còn lại ở đây, đem Triệu Hiểu đi đi”
“Sao lại phải đem tôi đi?!” Triệu Hiểu chạy tới.
Lãnh Mạch lạnh lùng nhìn cậu ta: “Cậu đã báo được thù rồi, còn ở lại nhân gian làm cái gì?”
“Tôi…” Triệu Hiểu nhất thời không nói được gì, chỉ Trần Ba: “Ông ta vẫn chưa chết!
Tôi phải giết ông tai”
“Ông tađã tỉnh ngộ rồi” Cẩu Đản đi lên trước: “Theo luật pháp của Ma giới, tuổi thọ của ông ta sẽ giảm xuống chỉ còn lại 5 ngày, coi như bíTu ên bố tử hình, cậu đã rửa được hận, HÓNG theo tôi”
“Tôi, chuyện này:ƒ Triệu Hiểu nhìn nhìn Lãnh Mạch, lại nhìn nhìn Cẩu Đản, cuối cùng dùng ánh mắt cầu cứu nhìn tôi: “Chị Đồng ơi, tôi biết sớm muội gì tôi cũng phải đi, nhưng bây giờ tôi không nỡ rời xa chị, chị có thể cầu xin Lãnh Mạch đạ hân được không, cho tôi được ở lại thêm mấy ngày nữa!”
Ở cùng Triệu Hiểu một thời gian rồi, cả ngày chúng tôi đều ở cùng nhau, tuy tôi cũng biết rằng Triệu Hiểu không thuộc về thế giới của chúng tôi, nhưng sự chia ly tới nhanh mà vội vàng quá, tôi cũng không muốn mãi mãi chia xa cậu ấy một cách vội vã như vậy, nhưng Lãnh Mạch đâu phải người mà tôi có thể ra lệnh, tôi nhìn về phía Lãnh Mạch.
Nhườ@3nh ta hoàn toàn không để ý tới tôi và Triệu Hiểu, đi thẳng tới bên cạnh tôi, kéo cánh tay Dạ Minh đi về phía sau.
“Làm gì đấy” Dạ Minh hất anh ta ra.
Đến đầu Lãnh Mạ h cũng không quay lại nói: “Trở về Minh đãi.
Dạ Minh còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng Lãnh Mạch đã nhấy lên đầu tường, biến mất ở chỗ đầu tường đó, hình như sự việc có chút nghiêm trọng, Dạ Minh cũng không lắm miệng nữa, theo sát ảnh ta mà biến mất khỏi tâm mắt của chúng tôi.
Lãnh Mạch cứ đi như vậy…. Cũng không chào tôi một câu nữa!
Đồ Lãnh Mạch xấu xa! Tôi xông về phía anh ta biến mất mà vung vẩy nắm tay chửi mắng, gục mặt xuống, Triệu Hiểu đang trưng bộ mặt mong đợi mà nhìn tôi, nhưng tôi cũng đâu có cách nào: “Cậu cũng thấy rồi đó, Lãnh Mạch vốn dĩ đâu có để ý tới tôi, tôi cũng có cách nào nữa đâu Triệu Hiểu.”
“Chị Bông!” Triệu Hiểu lập tức bám lên người tôi, đứa trẻ mới có 16 tuổi đã chết yểu này ôm chặt lấy eo tôi, giọng nói nghẹn ngào: “Cảm ơn chị Đồng, cảm ơn chị đã cược cả an nguy tính mạng, làm nhiều điều cho tôi như vậy, nếu sau này tôi đầu thai làm người lần nữa, tôi nhất định sẽ ghi nhớ sự tốt bụng của chị, cũ hất định làm một người tốt!”
Tuy Triệu Hiểu là một đến ma, nhưng ai quy định rằng người và ma không thể làm bạn chứ? Tôi nghe những lời của Triệu Hiểu, cũng nghẹn ngào, ôm chặt lại cậu ấy: “Được, kiếp sau đầu thai vào chỗ tốt, có một gia đình ấm áp, làm một người tốt.”
Chúng tôi im lặng ôm nhau một lúc, Cẩu Đản nói thời gian không còn nhiều nữa, kết giới mà cậu tạo ra ở thế giới loài người đã quá lâu rồi, tôi chỉ đành buông Triệu Hiểu ra, cậu bé đã quay trở về dáng vẻ của một đứa trẻ bình thường, không đáng sợ chút nà, tôi xoa đầu cậu, cố gắng nở nụ cười “I G “Đi đi, đầu thai làm người là một việc đáng mừng, hai chúng ta không thể cứ mãi k Tóc lóc như vậy được, cậu nói xem có đúng không?
“Ừml!” Triệu Hiểu gật mạnh đầu, cũng cố gắng cười với tôi.
Lão Quỷ cũng tới ốm lấy Triệu Hiểu.
Sau khi ôm lấy nhafZấuy rằng có không nỡ, nhưng dù sao cũng đã tới lúc chia xa.
Triệu Hiểu đi tới bên người Cẩu Đản, quay đầu nhìn chúng tôi một cất; tôi vây vây tay với cậu ấy, trong lòng chúc phúc cho cậu ấy, kiếp sau, nhất định phải đầu thai làm một người tốt.
Cẩu Đản chào tạm biệt chúng tôi, dẫn theo linh hồn của Triệu Hiểu, đi về phía trước, đi vê phía trước, đi về phía trước, dân dần biến mất trước mắt chúng tôi.
Sau đó, có ba đứa trẻ cười khúc khích chạy qua trước mắt tôi, tôi biết rằng, kết giới kiấ của Cẩu Đản đã biến mất, Cẩu Đản và Triệu ‘ đã rời đi rồi, chúng tôi trở lại với thế giới loài người bình thường.
Chỉ là ở bên cạnh, thiếu mất một cậu nhóc, tên là Triệu Hiểu.
“Kiếp này cậu ấy khổ sở như vậy, kiếp sau nhất định sẽ đầu thai vào một gia đình tốt nhỉ” Tôi nói với Lão Quỷ, “Ôi” Lão Quỷ thở dài thột hơi: “Ai mà biết được, đầu thai là một chuyện công bằng, cho dù kiếp này cô làm nhiều việc xấu hơn nữa, làm nhiều việc tốt Rơn nữa, chỉ cần cô chết rồi, thì có nghĩa cô quay lại điểm khởi đầu một lần nữa, người tội ác tày trời đã có pháp luật Ma giới phán xét, xuống mười tám tầng địa ngục, những người không có tội thì đi đầu thai, đầu thai thành người hay thứ gì khác, phải xem vận may của mỗi người thôi.”
Nghe xong lời của Lão Quỷ, hai tay tôi chắp lại, nhắm mắt: “Tôi hi vọng Triệu Hiểu, kiếp sau nhất định có một gia đình tốt: cảm, chị Đồng.
Bên tốt phảng phất như vang lên giọng nói của Triệ Hiểu, trước mắt dường như vẫn còn khuôn. mặt bầu bĩnh của cậu nhóc đang cười với tôi; vô cùng đáng yêu.
“Đi thôi cô Đồng, cho dù thế nào, việc này coi như cũng giải quyết xong rồi” Lão Quỷ kéo kéo cánh tay.
Đúng rồi, cho dù thế nào việc của Triệu Hiểu, cũng coi như đã giải yết xong.
Sau khi trải qua những sự Việc liên hoàn phức tạp như ảo cảnh con ma nhỏ, rơi vào trận pháp, trùng ăn thịt người, bia mộ bị phá hủy, giết con ma nhỏ, cương thi xuất hiện, cương thi bị người thần bí đem đi, hận thù của Trần Hiểu cuối cùng cũng được hoá giải, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa đồng ý sẽ giúp cậu ấy, nhưng vẫn chưa biết cái người thần bí đã đem cương thi đi là ai, nhưng đó đã không còn là chuyện mà tôi có thể quan tâm nữa, Lãnh Mạch và Dạ Minh cũng đi điều tra rồi, tôi cũng không có sức lực để quan tâm nhiều như vậy.
Tôi nhìn lên bầu trời.
Bầu trời đầy mây đen, dần dân hửng nắng, ánh nắng chiếu xuống, khiến con ngõ nhỏ lạnh lẽo tối PP nên ấm áp.
“Đi thôi” Tôi XOENÀ NƯỜI, “Đợi đã” Lão Quỷ đột nhiên gọi tôi lại.