Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 756




Chương 756

“Tôi dẫn cô đi tìm Hoắc trì Viễn!” Ứng Mẫn cầm lấy tay Tề Mẫn Mẫn, nhiệt tình nói.

“Cảm ơn!” Tề Mẫn Mẫn không có thói quen nắm tay nắm chân với người xa lạ, có chút mất tự nhiên rút tay về.

Lúc đứng đợi thang máy, Ứng Mẫn quan tâm hỏi: “Cô và Hoắc trì Viễn đã xóa bỏ hiểu lầm rồi chứ?”

“Ừm!” Tề Mẫn Mẫn hơi gật đầu một cái.

“Hoắc trì Viễn bị Tưởng phu nhân giữ lại hai ngày nay, sợ cô đau lòng và hiểu lầm nhưng anh ấy không còn cách nào khác, còn định nhảy lầu trốn đi đó! Tôi kê thêm chút thuốc an thần cho Tưởng phu nhân nên Hoắc trì Viễn mới có cơ hội rời đi. Tôi thấy cô không nhận điện thoại, sợ cô còn giận anh ấy nên mới nhắn tin cho cô. Tôi hi vọng hai người có thể bình tĩnh nói chuyện! Không biết cô có nhận được tin nhắn đó không?” Ứng Mẫn mỉm cười, dáng vẻ dịu dàng, lịch sự. Dáng vẻ đó khiến người ta không thể chán ghét được.

“Cảm ơn!” Tâm trạng Tề Mẫn Mẫn cực kỳ phức tạp liếc mắt nhìn Ứng Mẫn. Nghe ý của cô ta, thì tin nhắn kia có ý tốt. Nhưng sau khi cô đọc tin nhắn, suy nghĩ đầu tiên là hai ngày nay Hoắc trì Viễn vẫn ở cùng một chỗ với Ứng Mẫn. Anh vì Ứng Mẫn mà vứt bỏ cô. Ngoài đau lòng và tức giận, cô không có cảm xúc gì khác.

Cô thật sự không biết nên biểu đạt ‘sự cảm kích’ của cô với ý tốt của Ứng Mẫn.

“Hi vọng nó có thể giúp hai người!” Ứng Mẫn cười không chút tâm cơ.

Tề Mẫn Mẫn nhếch khóe miệng, không nói gì. Nó quả thật giúp cô và Hoắc trì Viễn nhưng không phải giúp hai người họ hòa hợp mà thúc đẩy bọn họ hiểu lầm thêm.

Cho nên cô không có cách nào dối lòng nói rằng “Quả thật đã giúp chúng tôi!” Hay nếu cô nói tin nhắn kia chỉ phá hoại chứ không giúp gì, không phải đã phụ ý tốt của Ứng Mẫn sao?

“Lúc biết tin Hoắc trì Viễn cưới cô, tôi có chút không tiếp nhận được sự thật này. Cô cũng biết chúng tôi quen biết nhau sáu bảy năm rồi. Bởi vì người lớn có giao tình cho nên cũng thân thiết hơn so với những người khác. Khi tôi gặp khó khăn nhất định anh ấy sẽ giúp đỡ. Tôi nhất thời kích động gây chuyện chắc cũng ảnh hưởng đến tình cảm của cô và Hoắc trì Viễn đúng không? Tôi vẫn muốn giải thích với cô nhưng lại không có cơ hội!” Ứng Mẫn thành thật nói, “Hôm nay gặp cô ở đây, tôi cũng muốn nói thật lòng mình. Đối với tôi, Hoắc trì Viễn giống như một Kim Tự Tháp, hấp dẫn tôi. Tôi ngưỡng mộ anh ấy, cực kỳ sùng bái. Nhưng tôi biết, vợ trước của anh là Tưởng Y Nhiên còn bây giờ là cô!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Bác sĩ Ứng, là tôi hiểu nhầm cô rồi.” Nghe thấy Ứng Mẫn nói, trong lòng Tề Mẫn Mẫn tràn ngập sự hối lỗi.

Người ta là một người thẳng thắn như thế lại bị cô nghĩ thành người có tâm cơ thâm trầm, kỳ thật người có tâm tư phức tạp nhất vẫn là cô.

Ứng Mẫn vươn tay với Tề Mẫn Mẫn, nhã nhặn lịch sự cười hỏi: “Có thể làm bạn tốt không?”

Tề Mẫn Mẫn lập tức cầm lấy tay đối phương, không nghĩ ngợi nhiều liền cười nói: “Có thể!”

Đúng lúc này, thang máy mở ra. Ứng Mẫn mang theo Tề Mẫn Mẫn đi vào thanh máy.

“Tưởng phu nhân rất phòng bị, không hề cho Hoắc trì Viễn tùy ý đi ra ngoài. Bà ấy hôm qua sau một lần phát bệnh thần kinh, liền tịch thu luôn điện thoại của Hoắc trì Viễn rồi. Cho nên lát nữa cô ở bên ngoài chờ, tôi vào viện ICU tìm Hoắc trì Viễn.” Ứng Mẫn săn sóc đề nghị.

“Bác sĩ Ứng. Cám ơn cô. Kỳ thực tôi có chút lo lắng cho Hoắc trì Viễn. Vạn nhất Tưởng phu nhân biết tôi tới, nhất định lại nổi điên. Tôi cũng không muốn hại Hoắc trì Viễn lại phải chịu thương tổn thêm lần nữa.” Tề Mẫn Mẫn chân thành nói.

“Đừng lo lắng. Còn không phải có tôi sao? Trong não của Tưởng phu nhân có một khối u rất nghiêm trọng, cho nên tôi cũng được coi như là bác sĩ của bà ấy, bà ấy sẽ tín nhiệm tôi.” Ứng Mẫn cười nói.

“Cực kỳ nghiêm trọng sao? U ác tính à?” Tề Mẫn Mẫn lập tức lo lắng hỏi thăm.

“Ác hay lành còn rất khó nói, bởi vì còn phải làm kiểm tra cắt ngang hình ảnh thì mới xác định được. Nhưng mà theo kết quả kiểm tra trước mắt thì không phải là quá lạc quan. Đây cũng là nguyên nhân mà đối với Hoắc trì Viễn thì Tưởng phu nhân bà ấy nới gì đều cũng nghe theo.” Ứng Mẫn nặng nề thở dài, “Tưởng gia chỉ còn lại một người là Tưởng phu nhân, cho nên Hoắc trì Viễn thực sự rất áp lực.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.