Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 44 3




Chương 443

”Thằng con bất hiếu! Anh đứng lại đó cho tôi!” Ninh Hướng Thiên tức giận rống to, liền vớ lấy chén trà bên cạnh ném đi.

Cái chén không có nện vào Ninh Hạo, nhưng lại xẹt qua mi tâm anh lưu lại một vết đỏ nhợt nhạt.

”Đủ rồi!” Ninh Hạo ôm trán, đau đến kêu to: “Con cùng Tề Mẫn Mẫn trong sạch, ba không cần nhực nhã con, lại càng không cần làm tổn thương người vô tội! Sang Anh du học?? Con tuyệt đối sẽ không đi! Ba năm trước đã không, hiện tại cũng không, ba năm sau lại càng không!”

“Mày giỏi! Chưa học được cách làm người đã biết làm loạn rồi!” Ninh Hướng Thiên thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn con trai. “Lại có thể vì một người đàn bà có chồng mà tranh luận với tao sao?”“Con đã nói rồi, con với Tề Mẫn Mẫn là trong sáng, ba đừng tùy tiện hủy hoại thanh danh của người khác!” Ninh Hạo cũng không thỏa hiệp nhìn ba mình. Hiện tại tình cảnh của Tề Mẫn Mẫn đã khó khăn như vậy sao cậu có thể để người khác vũ nhục cô đây!

”Trong sạch? Nếu mày và con bé đó không có vấn đề gì sao lại vì nó mà cầu xin tao? Từ trước đến giờ mày chưa bao giờ xin tao cái gì đâu!”

Trên thực tế, Ninh Hướng Thiên không tin những lời con trai nói. Bản thân ông ta cũng hiểu con trai mình kiêu ngạo như thế nào.

Nghe được lời của ba mình, Ninh Hạo hơi ngẩn người.

Là cậu yêu đơn phương Tề Mẫn Mẫn, không liên quan gì đến cô cả. Chẳng những Tề Mẫn Mẫn không hề biết cậu yêu cô chỉ nghĩ rằng hai người họ là bạn bè thân thiết. Ninh Hạo nhắm mắt lại, tự nhủ thầm phải bảo vệ Tề Mẫn Mẫn. Muốn Tề Mẫn Mẫn vui vẻ, cậu chịu chút đau khổ cũng không sao cả.

Khi cậu mở mắt ra, trong lòng ra quyết định, “Ba, ba lầm rồi! Người con thích là Tề Lạc!”

”Tề Lạc?” Ninh Hướng Thiên thắc mắc nhìn con trai, sửng sốt, “Tề Lạc là ai?”

”Cô ấy là em gái Tề Mẫn Mẫn!” ÁNh mắt Ninh Hạo cực kỳ thản nhiên, cố gắng không để Ninh Hướng Thiên nảy sinh nghi ngờ, “Cô ấy đã cùng con đến St. Moritz!”

”Ý con nói là con gái riêng của Tề Bằng Trình sao?” Ninh Hướng Thiên mới nhớ ra Tề Bằng Trình vẫn còn một đứa con gái nữa. Nhưng mà tin tức ông có được là con trai yêu Tề Mẫn Mẫn, sao có thể liên quan đến Tề Lạc được!

”Ba, mẹ Tề Lạc hiện giờ là vợ của Tề Bằng Trình. Là con riêng không phải lỗi của cô ấy, ba đừng vì xuất thân mà khinh thường cô ấy!”

Ninh Hạo cau mày nhìn Ninh Hướng Thiên. Cậu cố gắng nói những lời trái lương tâm, biện hộ giùm Tề Lạc. Cậu biết rằng, bản thân nói chuyện giùm Tề Lạc, có thể khiến ba tin tưởng.

”Nói như thế nào đi nữa thì cũng không thể phủ nhận sự thật nó là con riêng! Ninh gia chúng ta không kết thông gia với loại phụ nữ đã tái giá, lại càng không thể để đứa con riêng đó vào cửa!” Ninh Hướng Thiên lạnh mặt, trầm giọng nói.

Có thể làm con dâu ông ta, tất nhiên gia thế phải trong sạch, môn đăng hô đối là yếu tố đầu tiên. Ông ta cũng không muốn mấy chữ “con riêng” làm bẩn gia phong Ninh gia.

Ninh Hạo nghe ba nói vậy, trong lòng mừng rỡ nhưng không dám thể hiện ra ngoài: “Ba, Tề Lạc là một cô gái đáng yêu. Ba đừng có quan niệm phong kiến, gia trưởng như vậy!”

”Trên đời này có rất nhiều cô gái đáng yêu! Với danh tiếng của tao thì tìm một cô gái đáng yêu cho mày không phải là việc gì khó khăn! Hơn nữa, bao nhiêu người muốn nịnh bợ ông nội mày, đến lúc đó mày có thể tha hồ lựa chọn!” Ninh Hướng Thiên bá đạo ra lệnh, “Bây giờ, mày chú tâm vào việc học cho tao! Nếu không thi đỗ vào đại học Q thì ngoan ngoãn đi Anh đi!”

”Nhất định con sẽ thi đỗ đại học Q!” Ninh Hạo kiêu ngạo nói xong rồi sau đó xoay người đi lên lầu.

”Thằng nhóc chết tiệt này! Không biết tính cách nó giống ai!” Ninh Hướng Thiên tức giận mím chặt môi.

Ninh Phu nhân nhìn chống, bất đắc dĩ nói: “Còn không phải giống ông à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.