Chap 44 Cưỡng ép 1
Từ khi Lăng Bạch Ngôn bộc bạch tình cảm mỗi ngày đều đưa đón hai mẹ con cô. Cuối tuần còn sắp xếp đưa mẹ con cô đi chơi, tình cảm giữa anh và Thẩm Nhược Tư rất thân thiết. Con bé thích anh và anh cũng vậy.
Ngày hôm đó, Nhã Tịch xin phép nghỉ công ty có một hợp đồng ký gấp Thẩm Nhược Giai phải cùng Phelan đi ký. Nơi ký hợp đồng là một vũ trường lớn mặc dù trong phòng vip cách âm vẫn không ngăn lại tiếng nhạc rập rình bên ngoài. Thẩm Nhược Giai chưa từng đến nơi này có chút không thoải mái . Hơn nữa ánh mắt gian tác của đối phương từ lúc bước vào phòng vẫn chưa từng rời khỏi người cô. Trên bàn Phelan phụ trách nói chuyện Thẩm Nhược Giai phục trách uống rượu ngồi giữa hai người đàn ông thực sự không dễ chịu chút nào. Bản thân cô cũng không phải tiểu lượng cao uống được vài ly đã trụ không nổi, tên giám đốc kia nhân cơ hội sờ mó cô. Trước đây đi theo Âu Dương Thiên cô chưa từng chịu đựng như vậy, giờ không có bóng cây to ấy cho dù người ta có cưỡng ép cô tại đây có lẽ cô cũng không phản khán nổi. Cũng may sếp cô còn chút lương tâm không mang bán cô cho tên dê già đó nói đỡ cô vài câu, hắn nể mặt anh mà rời đi. Lúc này Thẩm Nhược Giai chạy đến gốc cây nôn hết thứ vừa uống được vào ruột, phèo phổi đều bộn thành một bãi trong khi Phelan lại không đụm đến một giọt rượu nào, anh đỉnh đương uống nước ngọt bên cạnh cô. Nhìn dáng vẻ thảm hại cô trong mắt Phalen có chút phức tạp khó mà nhìn thấu.
Sáng sớm hôm sau Thẩm Nhược Giai nhìn trần nhà hoa văn trước mặt bật dậy, căn phòng xa lạ này, quần áo trên người cô cũng đã được thay ra. Thẩm Nhược Giai hoảng hốt bất khỏi giường lúc này tiếng gõ cửa vang lên.
"Tiểu Thư, cô dậy chưa."- Mở cửa một cô gái trẻ tầm mười tám đôi mươi bước vào trên tay còn cầm quần áo của cô.
"Cô là ai?Đây là đâu?"
"Em là Tiểu Bát, đây là nhà của Phelan tiên sinh."
"Hôm qua cô giúp tôi thay quần áo sao?"
"Dạ, hôm qua tiểu thư nôn hết lên người Phelan tiên sinh."- Thẩm Nhược Giai vừa thở thảo nhẹ nhõm lại giật bắn mình.
Tối qua nhất định cô đã gây họa lớn rồi. Thẩm Nhược Giai ra khỏi phòng thấy Phelan ngồi trên bàn uống cafe đọc báo. Ngay cả thở cũng không dám thở mạnh mà số trời lại thích trêu chọc người, điện thoại cô kêu đúng lúc này. Nhìn số điện thoại Thẩm Nhược Giai hoảng hốt ấn nghe không ngoài dự đoán.
"Mẹ, mẹ ơi."- Thẩm Nhược Tư bên kia mếu máo khóc gọi mẹ. Trái tim cô liền tan chảy.
"Tư Tư, đừng khóc giờ mẹ về với con được không?"- Thẩm Nhược Giai nghẹn ngào nói.
Từ bé Thẩm Nhược Tư chưa từng qua đêm mà không có mẹ. Thẩm Nhược Giai lo lắng ngay cả bữa sáng không ăn chạy ra ngoài nhận ra đây là khu biệt thự ngoại ô thành phố. Đừng nói là taxi ngay cả bóng xe cũng không có, nơi này chắc không phải xe nào cũng vào được.
"Để tôi đưa cô về"- Thẩm Nhược Giai đang khí ngạo ngút trời liều mạng dù gãy chân cũng phải đi bộ về thì nghe tiếng Phelan vang lên liền dập tắt.
Thẩm Nhược Giai ngồi trong xe lòng nóng như lửa đốt vừa đậu xe dưới chung cư đã thấy Giang Tiểu Mỹ và Thẩm Nhược Tư bên dưới đợi cô. Thẩm Nhược Tư nước mắt nước mũi tèm lem mũi còn bịt hai miếng giấy. Thẩm Nhược Giai nhìn thấy trong lòng sót không nói lên câu liền lao người chạy đến ôm lấy con bé vào lòng. Vuốt ve khuôn mặt con bé.
"Sao lại chảy máu cảm nữa vậy?"-Thẩm Nhược Giai tháo giấy mũi con bé ra.
"Cậu đi đâu vậy? Đêm qua con bé khóc suốt không chịu ngủ dỗ thế nào cũng không ngủ. Cuối cùng khóc mệt mới ngủ, ngủ dậy lại khóc cuối cùng là chảy máu cảm luôn."- Giang Tiểu Mỹ vừa bất lực vừa sót.
Con bé quá yếu đuổi giống mẹ nó. Sợ rằng sau này cũng phải chịu thiệt giống mẹ nó. Thẩm Nhược Giai bế con bé lên chung cư lúc này Giang Tiểu Mỹ mới nhìn thấy Phelan đang đứng dựa vào xe nhìn hai mẹ con Thẩm Nhược Giai đầy phức tạp.
Giang Tiểu Mỹ theo hai mẹ con về chung cư. Thấy Thẩm Nhược Giai đang tỉ mỉ chăm sóc cho Thẩm Nhược Tư, con bé đúng là sinh mạng của cô. Thẩm Nhược Tư sau khi có mẹ ôm chặt lấy cô, con bé không có ba chỉ có mẹ trong lòng luôn sợ hãi bản thân không ngoan mẹ sẽ không cần mình.
Thẩm Nhược Giai cho con bé ăn sáng, kiểm tra con bé không sao thay quần áo đưa đi học mới đến công ty. Thấy Phelan đã ở trong phòng làm việc, Thẩm Nhược Giai cũng không có thời gian để ý nhiều liền ngồi vào bàn làm việc. Gần đến giờ về Thẩm Nhược Giai nhanh chóng thu dọn đồ đạt đến đón Thẩm Nhược Tư ở trường mẫu giáo. Con bé thấy mẹ liền chạy phía cô, Thẩm Nhược Giai ôm con bé trong lòng bế con bé đi siêu thị mua vài thứ con bé thích, nấu vài món ăn ngon cho Thẩm Nhược Tư.
Vì chuyện này mà con bé rất vui quên hết chuyện đêm qua. Giang Tiểu Mỹ trở về đã thấy một lớn một nhỏ nằm đè lên nhau xem phim hoạt hình trên ghế sofa bên cạnh chiếc quạt quay vù vù vù vù.