Chương 5: Khi nào đóng máy?
Cố Khấu hoàn toàn không nhớ gì gì, tóm lại khi tỉnh lại chỉ thấy xương cốt toàn thân đều đau. cô nhe răng trợn mắt mà nghe điện thoại trợ lý gọi đến, mở miệng mới phát hiện giọng nói rời rạc như không phải của mình, “… Alo? Chào buổi sáng, chị…”
Trợ lý Vương Thi Giai lập tức tức giận: " Em đâu rồi! Lập tức đến trang điểm!”
Cố Khấu nằm trên giường lớn ngơ ngác vài giây, cuối cùng nhớ đến lịch trình, đột nhiên ngồi dậy, trong nháy mắt chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, trời đất quay cuồng, “Ầm” một tiếng lăn xuống giường.
cô gái yên lặng nằm trên mặt đất một lúc, cuối cùng vẫn phải té ngã lộn nhào mà đi rửa mặt mặc quần áo.
Từ nhỏ, tiểu minh tinh có nếp sống rất tốt, thói quen và thái độ đều rất nghiêm túc, luôn luôn chuyên nghiệp, tuy chỉ là vai râu ria trong phim nhưng cũng chưa bao giờ chậm trễ.
Cố Chính Giới không ở trong phòng, chắc là xuống dưới sảnh ăn sáng, hoặc đira ngoài tập thể hình.
Nghĩ những việc mình làm tối qua, Cố Khấu không còn mặt mũi gặp người, thập phần cảm kích Cố Chính Giới có thói quen sinh hoạt tốt đẹp. cô nhanh chóng đeo khẩu trang đội mũ, rón ra rón rén mà đi xuống lầu gọi xe.
Cố Chính Giới toàn chọn khách sạn 5 sao, đi tới đi lui đều thuộc diện động vật quý hiếm trọng yếu của quốc gia, hẻo lánh, ít người, xe taxi lại càng không có.
Cố Khấu di mũi chân nhìn về phía xa nửa ngày, đang định lấy di động gọi xe, đột nhiên nghe thấy phía sau có người gọi mình: “Cố tiểu thư?”
Tiểu minh tinh sợ đến mức run run. Cả người cô đều bị áo khoác gió màu đen che phủ tới mắt cá chân, đội mũ, cả người nhìn như một cái thùng, không nhìnrõ mặt, càng không nói còn có khẩu trang, có thể nhận ra mình, trừ bỏ paparazzi biến thái quả thực không có ai có khả năng đó.
Cố Khấu luôn luôn tiếc mạng, lập tức cất bước chạy, đột nhiên có người từ phía sau túm chặt cô áo xách lại, “Chạy cái gì?”
thì ra vừa rồi là tài xế kim chủ gọi mình. Mới hôm qua vừa cùng người đàn ông điên loan đảo phượng, bây giờ nghe được giọng của anh, lông tơ bắt đầu thẳng dựng, thành thành thật thật quay lại lại: “Cố tiên sinh.”
Cố Chính Giới nhìn bé con liền nhíu mày, “Đầu làm sao vậy?”
Cố Khấu lí nhí: “Đập đầu lên thành giường.”
anh giống hệt Chủ Nhiệm Giáo Dục, giáo huấn xong, hướng tiểu bạch thỏ gật gật đầu, từ trên cao nhìn xuống: “Ăn cơm.”
Cố Khấu không dám từ chối, đành phải cùng kim chủ đi vào đại sảnh. Cháo trắng nấu vừa vặn, vừa miệng, còn có thể giảm bớt cảm giác say rượu khó chịu. Thế nhưng Cố Khấu ăn bữa cơm này như đứng trên đống lửa, như ngồi giữa đống than, thấy Cố Chính Giới đang xem báo chí, cô liền lén lút ấn điện thoại dưới mặt bàn xem giờ.
Kim chủ mắt như có thấu thị, vừa đọc báo vừa hỏi: “Gấp cái gì?”
Cố Khấu căng da đầu nói: “ đã 7 giờ…”
Cố Chính Giới có chút kinh ngạc, hơi nhướng mày, “Mới 7 giờ.”
anh cũng không biết lịch trình bận rộn của diễn viên trong đoàn phim, cô gáinhỏ quơ chân múa tay giải thích: “Giống như em đóng vai phụ, 6 giờ bắt đầu hóa trang. Sau đó 8 giờ khớp bối cảnh, 9 giờ bắt đầu quay, bằng không sẽkhông kịp ánh nắng, cảnh quay sẽ không đạt chuẩn…”
Cố Khấu ra mắt mới hai năm, nhưng là người thông minh, ở trong đoàn phim cũng khá lâu, quá trình quay cũng có thể nhập tâm tốt. Chẳng qua Cố Chính Giới cảm thấy đề tài này không thú vị, cúi đầu ăn cháo.
Cố diễn viên cầm lấy một quả dâu tây bỏ vào miệng, người đàn ông đột nhiên gấp lại tờ b, hỏi: “Khi nào đóng máy?”
thật ra đoàn phim đã ở điện ảnh thành quay hơn hai tháng, hai ngày nay di chuyển tới S thành quay mấy cảnh cuối.
“Hôm nay là ngày cuối cùng.”
Cố Chính Giới đứng dậy, “Tí nữa bảo tài xế đưa đi.”
Thấy vậy, Cố Khấu cũng thông minh mà lấy lòng: “anh đi đâu?”
Cố Chính Giới nói: “Hôm nay mở họp.”
Ý tứ chính là không cần gặp mặt, cô nhẹ nhàng thở ra.
————
Cố Khấu: Em cũng không muốn đâu, nhưng tạo hóa trêu người