CHƯƠNG 690
Lúc trước Giang Hạ ra nước ngoài gặp Kiều Phàm cũng nhìn thấy Annie, nhưng không đến nỗi đau khổ như bây giờ.
Một chữ “cút”, thêm một câu “không có tư cách” đã đâm thẳng vào trái tim của cô gái ấy.
Tống Vy thương xót kéo Giang Hạ lại gần, để cô ấy dựa vào vai mình: “Được rồi mà, đừng để trong lòng nữa. Thái độ của Kiều Phàm với cậu cũng cần cải thiện từ từ. Nếu giờ đã đau khổ thế này thì sau này phải làm sao đây?”
Giang Hạ thút thít: “Vy Vy, tớ không chỉ đau khổ vì thái độ của anh ấy với tớ đâu mà còn vì thái độ của anh ấy đối với Annie nữa. Lần trước khi ra nước ngoài gặp anh ấy, anh ấy vẫn rất lạnh nhạt với Annie, nên tớ còn yên tâm bảo Annie chăm sóc anh ấy, chỉ vì tớ cảm thấy giữa bọn họ sẽ chẳng có gì đâu. Nhưng bây giờ thì…”
Lần này cô ấy cảm thấy lo sợ thật rồi.
Thái độ của Kiều Phàm với Annie đã dịu dàng hơn rất nhiều, thậm chí còn nói rằng sẽ xem xét việc ở bên Annie.
Điều này sao có thể không khiến cô ấy sốt sắng, không khiến cô ấy lo lắng được cơ chứ.
Tống Vy im lặng.
Nói thật thì thái độ của Kiều Phàm với Annie cũng khiến cô thấy bất ngờ.
Rốt cuộc giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì?
“Vy Vy, cậu nói tớ phải làm gì đây?” Giang Hạ mở to đôi mắt đỏ hoe lên vì khóc nhìn Tống Vy: “Anh ấy từng yêu cậu, cũng đối xử không bình thường với Annie. Rõ ràng tớ mới là người ở bên cạnh anh ấy lâu nhất, tại sao anh ấy không thể nhìn tớ một cái chứ.”
Tống Vy đau lòng, vén tóc trên mặt cô ấy lên: “Bởi vì giữa hai người vẫn có hiểu lầm.”
“Hiểu lầm!” Giang Hạ dở khóc dở cười: “Đúng rồi, chính là sự hiểu lầm chết tiệt đó! Tớ đã giải thích với anh ấy rất nhiều lần rồi. Tại sao anh ấy không tin tớ, tại sao…”
Cô ấy lại vùi đầu vào tay.
Tống Vy nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy, không biết phải nói gì.
Kiều Phàm cho rằng cái chết của ba mẹ mình là do nhà Giang Hạ gây ra, lòng đầy oán hận với cả nhà Giang Hạ, vậy nên sao có thể đi tin lời kẻ thù được.
Chỉ có thể nói là muốn giải quyết được hiểu lầm này, Giang Hạ còn cả một con đường dài phía trước.
Trừ khi bây giờ có chứng cứ chứng minh được chuyện năm đó không phải do nhà Giang Hạ làm hại. Nếu không thì kiếp này, cả nhà Giang Hạ không thể tẩy trắng được.
Nghĩ vậy, Tống Vy quyết định khi trở về sẽ bảo Hải Dương điều tra chút về chuyện của năm đó, không chừng lại có thể tìm ra được chút manh mối chứng cứ gì đó cũng nên.
Giang Hạ không biết Tống Vy đang nghĩ gì trong lòng, cô ấy ngẩng đầu lên: “Vy Vy, cậu có khăn giấy không?”
“Có.” Tống Vy mở chiếc túi cầm tay bạch kim của mình ra, lấy một bịch khăn giấy nhỏ đưa sang: “Đây.”
“Cảm ơn cậu.” Giang Hạ nói rồi rút một tờ khăn giấy lau nước mắt, sau đó mặt vô cảm nhìn vào chân mình: “Vy Vy ơi, tớ quyết định sẽ từ bỏ thôi.”
Tống Vy ngạc nhiên, nhìn cô ấy: “Từ bỏ tình cảm với Kiều Phàm sao?”
“Ừ.”
“Tại sao?”