[Việt Nam] Vô Cực Liên Minh

Chương 192 : Trước trận đấu với Hecarim




" Ái chà!! mọi người đều đã đến rồi à"

Thời điểm hai người Lục Đạo tới nơi, thì trên khán đài vang lên tiếng nói ngả ngớn. Nhìn sang thì phát hiện người lên tiếng chính là Thresh

Chứng kiến Thresh, Kalista sắc mặt không mấy vui vẻ, lạnh giọng

" Thresh, tại sao anh không ở Đại Thư Viên canh giữ Vật Cấm, tới đây làm gì?"

Đối mặt với Kalista chất vấn, Thresh không có chút nào hoảng sợ, cười hì hì nói

" Nghe nói có người thách thức kỵ sĩ của chúng ta nên ta đến xem à. Còn Vật Cấm thì cô không cần lo lắng á, ta đã trông coi thứ đã gần trăm năm, biết phải làm thế nào" Trong lúc nói chuyện, Thresh cũng từ trên khán đài đi xuống chỗ hai người

Đoạn hắn vỗ lấy vai Lục Đạo, dơ lên ngón cái

" Chàng trai à, bội phục… bội phục ah. Hecarim nổi tiếng là tên điên, cả đảo này chưa ai dám thách thức hắn đâu đó"

Lục Đạo:...

Kalista:...

Heacrim: #

" Nói cho ngươi biết chuyện này á. Hecarim, thằng này không chỉ là tên điên, còn đặc biệt thù dai. Ngươi thua hắn thì không sao, lỡ may ngươi thắng thì coi như ngươi xác cmn định là khó sống trên đảo rồi"

Lục Đạo:...

Kalista:...

Hecarim: ##

" Thresh, ngươi... nói... đủ... rồi... chứ?" thời điểm Thresh còn đang định tiếp tục ba hoa chém gió, thì giọng nói của Heacrim vang lên.

Âm thanh âm trầm cực kì, gằn ra từng tiếng thể hiện chủ nhân của nó đang rất cố gắng kìm nén cảm xúc của mình

Trong nháy mắt, Thresh chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát. Trên gương mặt đẹp trai của hắn hiện lên một sự cứng nhắc, mồ hôi cứ gọi là đổ ra như thác lũ

Cmn chứ!! sao mình lại quên mặt thằng biến thái đó còn ở đây chứ

Thresh trong lòng thầm than "cái miệng hại cái thân". Chỉ một phút lỡ lời mà giờ hắn sắp phải cả đời bốc shit rồi

Cho đến Lục Đạo cùng Kalista, thì vội vàng cùng thằng này giữ khoảng cách. Một bộ chúng ta không có biết hắn vậy

" Ha...ha!! Tướng quân đại nhân của ở đây hả" Thresh nặng nề quay đầu nhìn Hecarim, nở nụ cười đầy " khả ái và ngây ngất lòng người" nói

Bất quá, nụ cười vậy hoàn toàn vô tác dụng với Hecarim. Chỉ thấy hắn dơ lên trường đao về phía Thersh

" Vừa nãy... ngươi vừa nói ai là tên điên!? Nói ai thù dai?"

Lời vừa dứt, trên người Hecarim bộc phát khí thế cực kì áp bách. Phẳng phất chỉ cần Thresh nói ra tên người đó, hắn sẽ không do dự chém bay đầu đối phương vậy

Đối mặt với sát cơ mãnh liệt của Hecarim, Thresh lau mồ hôi đang lăn dài trên mặt, sau đó xoa xoa tay cười còn hơn khóc

" Ha...ha, tướng quân nghe nhầm... nghe nhầm ah"

Bỗng, hắn phẳng phất như nhớ ra cái gì, sắc mặt trở nên hốt hoảng nói

" Chết... chết rồi. Vật Cấm có biến động. Tướng Quân, ta phải Đại Thư Viên làm việc của mình, không có thời gian cùng Tướng Quân nói chuyện. Khi nào rảnh rổi, thì ngài đến Đại Thư Viên á, ta sẽ tiếp đón ngài chu đáo..."

Lời còn chưa hết, Thresh đã không biết bằng cách nào mà xuất hiện ở bên phía cổng vào đấu trường, sau đó trực tiếp biến mất không còn tăm hơi.

Bực này thủ đoạn, để Lục Đạo sắc mặt ngưng trọng

Xem ra cái thằng " mồm nhanh hơn não" này, cũng là một tên cao thủ ah

Như là thấy được Lục Đạo nghĩ gì, Kalista hờ hững nói

" Đừng nhìn thằng đó xàm vậy mà nghĩ hắn yếu. Thresh là kẻ mạnh thứ tư của đảo, được Chúa Tể giao nhiệm vụ quản lý Đại Thư Viện. Hơn nữa, ma pháp của hắn cực kì quỷ dị, ngay cả Hecarim, nếu không cẩn thận cũng sẽ gặp thua thiệt khi đối đầu với hắn"

Kalista nói để Lục Đạo có chút kinh ngạc. Không nghĩ tới thằng cha này lại mạnh tới vậy.

- Ầm… Ầm

Lục Đạo vốn định nói gì đó thì đột nhiên, trên bầu trời vang lên tiếng trầm thấp. Sau đó, hắn thấy được không gian bị xé rách thành lỗ hổng lớn

Từ bên trong lỗ đen, một bóng người cao lớn bước ra.

Chiến giáp hình rồng đồ sộ hoa mỹ, mũ giáp lớp che kín gương mặt, áo choàng rộng tung bay trong gió

Khí thế bức người, không giận mà uy khiến người ta không có dũng khí dám nhìn thẳng

Chúa tể Quang Minh Đảo: Vua Vô Danh

Vua Vô Danh vừa xuất hiện, Hecarim vội vàng rời khỏi lưng ngựa, cùng Kalista quỳ một chân xuống đất

“ Tham kiến bệ hạ” Cả hai đồng thanh lên tiếng, giọng điệu cung kính vô cùng, không có bất kì giả dối gì

Cho đến Lục Đạo, thì không có quỳ xuống, mà thẳng lưng đứng đó đối mặt với Vua Vô Danh. Hắn không phải là thuộc hạ của Vua Vô Danh, không cần thiết phải thực hiện hành lễ

Vua Vô Danh cũng không để ý tới Lục Đạo, mà hướng hai người Hecarim nói rằng

‘ Đứng lên đi”

“ Tạ bệ hạ”

Đợi cho hai người đứng dậy, Vua Vô Danh quay sang nhìn Hecarim, trong mắt lóe lên tinh quang

“ Hecarim, ta nghe nói ngươi thách đấu với khách nhân của ta. Có đúng không?”

Lời vừa dứt, trên người Vua Vô Danh bộc phát ra khí tức khủng bố. Đáng sợ uy áp, lại để Lục Đạo cùng Kalista sắc mặt đại biến. Đặc biệt là Lục Đạo, hắn vậy mà phát hiện, tại thời điểm này, nội tâm hắn có chút hãi nhiên

- Phịch

Dưới áp lực đáng sợ mà Vua Vô Danh mang lại, Hecarim hoàn toàn đánh mất hình tượng của một đệ nhất kỵ sĩ. Hắn trực tiếp quỳ phịch xuống đất, đầu cúi gằm mặt,

“ Bệ hạ thứ tội. Nhưng thuộc hạ làm vậy cũng vì bệ hạ”

Mặc dù chiếc mũ giáp lớn khiến người ta không biết sắc mặt của Hecarim, nhưng thông qua giọng nói run rẩy, Lục Đạo hiểu tâm trạng của hắn lúc này

Sợ hãi!!

Đúng vậy, chính là sợ hãi

Có thể để một tên cao ngạo cùng cực như Heacrim kinh hoàng. Vị Vua Vô Danh này, hoàn toàn không đơn giản chút nào

Vua Vô Danh nghe Hecarim nói vậy, liền thu hồi uy áp, thanh âm hờ hững nói

“ Ồ!! Vì ta sao?”

“ Thưa bệ hạ, ta thách đầu Lục Đạo là muốn kiểm chứng thực lực của cậu ta, để có thể chắc chắn rằng cậu ta hoàn thành nhiệm vụ mà ngài giao phó…” Hecarim vội vàng trả lời

Không đợi Hecarim nói hết, Vua Vô Danh giọng không vui nói rằng

“ Ý ngươi… là ngươi không tin tưởng quyết định của ta sao?”

Nhất thời, Hecarim nội tâm biến sắc, vội vàng phản bác

“ Thần không dám”

“ Đừng tưởng ta không biết ngươi nghĩ gì trong đầu. Không phải là vì ngươi muốn chứng minh với ta ngươi mới là kẻ thích hợp nhất đến Shurima sao?” Nói tới đây, Vua Vô Danh thở dài, hơi chút chán nản nói “ 50 năm trước, ngươi bị Ra đánh bại trên đất Shurima, xem ra đến giờ ngươi vẫn chưa quên được chuyện đó”

Hecarim:…

Lần này, thì Heacrim không có lên tiếng, chỉ dùng hai tay siết chặt lại với nhau.

Quả thật, chuyện thử Lục Đạo là cái cớ mà thôi, thực tế hắn muốn chứng minh với Vua Vô Danh, hắn xứng đáng hơn Lục Đạo. Hắn muốn, chính là có được cơ hội thứ hai trở lại Shurima, chiến đấu với Hoàng Đế Sa Mạc, trả lại nỗi nhục cách đây 50 năm

“ Mà thôi, nếu đó là chấp niệm của ngươi, ta sẽ thành toàn cho ngươi. Hecarim, nếu ngươi có thể đánh bại Lục Đạo, ta sẽ để ngươi thay thế Lục Đạo” Đột nhiên, Vua Vô Danh nói một câu để cả ba người Lục Đạo chấn kinh

Lục Đạo cùng Kaslita thì giật mình, vì thật không ngờ Vua Vô Danh lại đồng ý với trận quyết đấu này. Cho đến Hecarim, đầu tiên còn tưởng mình nghe lầm, sau thì trở nên mừng rỡ cùng kích động

“ Bệ hạ!! ngài… ngài nói thật chứ?”

Vua Vô Danh không có trả lời Hecarim, mà tiếp tục nói

“ Bất quá, nếu ngươi thua, thì ta sẽ lấy lại chức vị thống soại Hội Kỵ Sĩ”

Đoạn Vua Vô Danh quay sang nhìn Lục Đạo

“ Lục Đạo, ý ngươi thế nào?”

Lục Đạo không phải là thuộc hạ của Vua Vô Danh, càng không phải người của Quang Minh Đảo. Thế nên, Vua Vô Danh hỏi ý kiến hắn là điều hết sức bình thường, không có khiến Kalista cùng Hecarim kinh ngạc. Thậm chí, đối với Lục Đạo còn đánh giá cao hơn một chút

“ Ha…ha, ta theo Hecarim tướng quân đến đây không phải là câu trả lời sao?” Lục Đạo đẩy đẩy một chút gọng kính, cười nhạt nói

Không có Vua Vô Danh ra mặt, hắn cũng đã đáp ứng chiến đấu với Hecarim. Lý do rất đơn giản: bởi vì hắn ghét thái độ ngạo mạn, coi khinh của thằng cha này

“ Rất tốt!! ta mong đợi biểu hiện của ngươi”

Tán thưởng một câu, Vua Vô Danh liền xoay người rời đi. Để lại Hecarim sững sờ đứng đó, không biết nghĩ gì


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.