[Việt Nam] Thiên Hạ

Chương 39 : Đội kị kinh tử thần




- Đại ca, chúng ta bại bọn Hán quốc bao vây rồi.

- Bọn chúng có bao nhiêu người?

- Ít nhất là 500 người. đông gấp đôi chúng ta.

- Mẹ nó, nói với anh em liều mạng với bọn chúng.

- Đã rõ.

Hơn 200 người chơi Đại Việt quốc đến tham dự vào chiến dịch này, bình thường thì nghỉ ngơi ở quân doanh, ban ngày thì chiến đấu với người chơi Hán quốc, rất không may, lần này họ đã bị phát hiện tung tích, bị hơn 500 người chơi Hán quốc phục kích.

Với số lượng đông hơn hẳn, gamer Hán quốc đang chiếm ưu thế, mấy người của Đại Việt quốc đang lâm vào vòng khổ chiến.

Lộc cộc, lộc cộc.

Hí lỗ lỗ.

- Báo!!!! Bẩm thành chủ, thám tử phát hiện hơn 500 người chơi Hán quốc đang bao vây hơn 200 người chơi Đại Việt quốc.

- Tình hình thế nào?

- Gamer Đại Việt đang lâm vào khổ chiến, gần một nửa bọn họ đã tử trận rồi ạ.

- Đội hình của người chơi Hán quốc thế nào?

- Bọn chúng bị người chơi Đại Việt quốc bám lấy, giờ đang chiến đấu riêng lẻ từng nhóm một.

Hiển nhiên đây là đội quân của Long, săn giết gamer Đại Hán đến phát nghiện. Giết NPC chỉ được vời đồng tệ, chút ít trang bị nhưng giết được gamer, sẽ thu được 10% tiền trong hành trang của người chơi. Hơn nữa, với 400 kị binh lv 20 trở lên (thăng cấp lên thành chiêu mộ được thành vệ binh lv 20 thay cho hương dũng lv10 như trước) đối phó với người chơi lv 11,12 là dư sức.

Phùng Hưng nóng lòng:

- Thành chủ, mau hạ lệnh đi. Anh em nóng lòng lập công lắm rồi.

Bởi vì sau mỗi lần chiến thắng, chiến lợi phẩm thu được Long đều chia một ít cho binh lính, thế nên sau vài trận chiến , tiền trong túi mọi người đều rủng rỉnh lên rất nhiều.

400 kị binh cũng xoa xoa tay:

- Thành chủ, anh em đang đợi người đây. Chỉ cần hạ lệnh chúng tôi nguyện đem cái đầu chó của kẻ địch chém xuống.

- Được rồi, cho anh em tấn công đi.

Tu…tu…tu, một hồi tù và vang lên kị binh bắt đầu cưỡi ngựa, cầm chặt phác đao, bắt đầu giục ngựa trùng kích.

Hơn 500 người đang tham chiến bỗng chốc ngơ ngác trước cảnh tượng xảy ra. Mấy trăm kị binh xung phong mang theo trùng kích vào thị giác người chơi. Cái gì gọi là vạn mã bôn đằng, chúng ta không biết, nhưng ngươi cứ thử nhìn mấy trăm chiến mã cao to lực lưỡng lao về phía ngươi xem, nó chả khác gì ngươi đứng giữa đường cao tốc nhìn cả đoàn xe đang phóng tới.

Chiến trường tạm thời rơi vào trạng thái yên tĩnh, chỉ có tiếng vó ngựa từ xa đang phi lại gần

Sau đó người chơi Hán quốc lập tức reo hò, người chơi Đại Việt thì bắt đầu xám xịt. Hiển nhiên mọi người đều nghĩ đây là quân khăn vàng. Bởi vì quân Đại Việt đang bị vây kín trong thành, làm gì còn quân ở đâu mà lượn lờ bên ngoài như thế này chứ.

Tiếng đao đâm phầm phập vào thịt, tiếng hét của những kẻ chưa chết vang lên. Người chơi Đại Việt đang nhắm mắt chờ chết nghe thấy tiếng kêu của người Hán quốc lập tức mở mắt ra.

Trước mặt là khung cảnh tan hoang, hơn 400 người chơi của Hán quốc còn đứng vững không tới 200, đợt trùng kích đầu tiên đã tiêu diệt hơn 200 gamer.

Tất cả đều sợ hãi trước sức mạnh của kị binh.

Sau khi kị binh vượt qua đội hình địch, tên chỉ huy lập tức hạ lệnh, tất cả kị binh đồng loạt quay ngựa chuẩn bị đợt xung phong thứ 2.

Tên dầu lĩnh Hán quốc vội hét lên sợ hãi:

- Tướng quân có nhầm không, chúng tôi là thuộc phe khăn vàng mà, ngài phải tấn công bọn Đại Việt kia chứ.

Long lập tức cười lạnh:

- Không nhầm đâu, mục tiêu của ta chính là bọn mi.

Rồi 400 kị binh lại ào ào lao lên, gamer Hán quốc lập tức sợ hãi bỏ chạy. Nhưng trên bình nguyên, 2 chân người làm sao nhanh bằng 4 chân ngựa, từng tên lại từng tên lần lượt bị chém chết.

Chỉ 10 phút sau, chiến trường lập tức tĩnh lặng. Người chơi Đại Việt sững sờ, mấy trăm tên Hán quốc kiêu ngạo đang đứng trước mắt mình vài phút trước giờ đã biến thành 1 đống xác chết.

200 tên kị binh xuống ngựa, cực kì thuần thục lục lọi các xác chết, lôi ra 1 đống kim tệ sáng lấp lánh, thậm chí còn cực kì thuần thục cởi quần áo bọn đang nằm trên mặt đất (giáp ấy mà). Tuy nhiên, trang bị trên người mấy gamer Đại Việt chết lúc trước thì Long không động đến.

Mấy gamer Đại Việt may mắn sống sót lập tức tiến lên cảm tạ. Long thản nhiên:

- Cùng là con dân Đại Việt nên giúp đỡ nhau là điều đương nhiên.

Chỉ bỏ lại câu nói đó, Long cùng hơn 400 kị binh lập tức lên ngựa tiếp tục rong ruổi.

Lập tức một đoạn video được tung lên diễn đàn: “sự cường đại của kị binh.”

Rất nhanh chóng hơn nó đã có hơn 10 triệu lượt view và bình luận.

Tất cả mọi người đều công nhận một điều kị binh là một cỗ máy hủy diệt, vì thế số người lùng mua ngựa ngày càng nhiều. Đáng tiếc là nếu chưa đủ danh vọng thì rất khó mua được ngựa từ triều đình.

Một số người tinh ý hơn, bắt đầu truy tìm tung tích đội kị binh thần bí, đặc biệt là tên đầu lĩnh cực kì béo mập ngồi trên lưng ngựa (Long đã chọn che dấu khuôn mặt bằng 1 cái mặt nạ để tránh bị người khác nhận ra, cây cao gió cả mà).

Dần dần, xung quanh chiến trường, khi thấy 1 tên to béo nào đó, lập tức tất cả cùng quỷ dị đề phòng nhìn ngó xung quanh, chỉ sợ một đội kị binh bất ngờ lao ra chọc cho mình 1 đao.

Đừng khinh thường người béo, ít nhất thì hắn cũng nặng hơn mình.

Gamer Hán quốc bị đội kị binh này tiêu diệt không một vạn thì cũng tám ngàn, không ít lần các gamer Hán quốc tổ chức phục kích nhưng đội kị binh kia cực kì mẫn cảm với nguy hiểm, chỉ cần chút gió lay cỏ động lập tức cao chạy xa bay làm gamer Hán quốc tức đến nghiến răng kèn kẹt mà không làm gì được.

Cục thế trận chiến gamer với gamer ngày càng quỷ dị và khốc liệt, bây giờ gamer Hán quốc xuất động lúc nào cũng phải 1,2 ngàn người trở lên.

Thế nhưng , đội kị binh lại chuyển lối đánh khác, thay vì xung kích đội hình quân địch thì nay lại dùng chiến thuật hit and run, lợi dụng việc gamer Hán quốc không có cung binh liền cho kị binh cầm cung nỏ đứng từ xa xạ kích, chỉ cần gamer Hán quốc tiến lại gần lập tức chạy ra xa. Tuy số người chết không nhiều nhưng thuốc men tiêu hao cực lớn. Mà muốn bổ sung thuốc men, gamer buộc phải di chuyển đến thành Liêm châu cách đó gần 50 dặm. điều đó gây khó khăn không nhỏ cho người chơi Đại Hán.

Sau khi quân khăn vàng mang hơn 5000 thủy binh tiếp viện tới chiến trường, Trương Mạn Thành lập tức cho xây doanh trại thủy binh, ngày đêm chế tạo chiến thuyền, huấn luyện binh sĩ.

Cũng nhờ có đường thủy nên thành Vạn Xuân mới chống đỡ được đến bây giờ, không ít vật tư, binh lính được vận chuyển vào đây theo đường thủy, nếu đường thủy bị phong tỏa, thành Vạn Xuân mất cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Bởi vì điều kiện không cho phép, thủy quân khăn vàng chỉ đóng được chiến thuyền mông trùng đấu hạm, đây là chiến thuyền 1 cột buồm cùng 6 mái chèo (4 đến 5 người một mái chèo), chiều dài hơn 30m. Thuyền có bọc thép ở 2 bên mạn sườn (tránh bị tàu địch đâm thủng), đồng thời mũi thuyền được thiết kế khá vững chắc có thể lợi dụng lực xung kích mạnh để đâm thủng thuyền địch.

Trên sàn thuyền có gắn một giường nỏ (ballista), tầm sát thương hơn 400m.

Thuyền được chế tạo với tải trọng khoảng 70 người.

Ngay khi lượng thuyền được đóng đủ, thủy quân khăn vàng lập tức hung hăng tấn công thủy quân Đại Việt.

Tướng chỉ huy thủy quân khăn vàng lần này là Tất Bình.

Còn tướng chỉ huy thủy quân Đại Việt là Lê Tài.

Bên khăn vàng lần này có tất cả 30 mông trùng đấu hạm, còn lại là hàng trăm thuyền chiến nhẹ, lợi dụng ưu thế về quân số cũng như tấn công từ trên vùng thượng du nên thế công mạnh hơn.

Quân Đại Việt có 5 chiến thuyền cỡ trung, có gắn máy bắn đá, 20 mông trùng đấu hạm còn lại là thuyền nhẹ.

Lê Tài giơ cao khảm đao, quát to: “Tất cả đánh bằng một trăm phần trăm sức lực cho lão tử, đánh để đám cẩu đầu khăn vàng kia biết trên mặt sông Như Nguyệt chính là thiên hạ của hảo hán Đại Việt chúng ta. Nếu như kẻ nào muốn ngăn cản chúng ta, lão tử sẽ để cho bọn chúng nếm thử nước sông Như Nguyệt”

"Ha ha ha..." Đám thuỷ quân hung hãn sau lưng Lê Tài phá lên cười. Lê Tài giơ cao khảm đao, tiếng cười của đám thuỷ quân hung hãn đột nhiên dừng lại. Lúc này Lê Tài mới nhìn tên thân binh phía sau mình quát to: "Truyền lệnh các thuyền. Đợi nghe lệnh hành động của lão tử. Tuyệt đối không được vội vã lao về phía trước".

Hữu bộ tướng nhìn Tất Bình nói: "Tướng quânthủy quân Đại Việt đang tiến tới chỗ quân ta, có khoảng 25 đấu hạm cùng mấy trăm thuyền nhỏ'.

"Hừ. Tới đúng lúc lắm. Bản tướng đang chờ bọn chúng" Tất Bình quát to: "Truyền lệnh, tiền quân xuất kích, đánh tan thuỷ quân Đại Việt".

"Tiền quân xuất kích'. Tên thân binh đứng nghiêm sau lưng Tất Bình vội vàng ngẩng đầu nhìn tên lính truyền tin đứng ở trên tước thất gào to. Tên lính truyền tin thoáng rùng mình, hắn vội vàng giơ cây lệnh kỳ lên, gắng sức vẫy một cái.

Hiệu kèn lệnh liên hồi bất chợt vang lên trong thuỷ trận quân khăn vàng. Gần một ngàn chiếc thuyền đang dàn trận lập tức xuôi theo dòng nước tiến lên, đánh thẳng vào đội hình thủy quân Đại Việt

Thấy thủy quân tiến vào tầm bắn, Lê Tài lập tức hạ lệnh:

- Máy bắn đá đồng loạt bắn.

5 tảng đá bay lên không rơi xuống đội hình thuyền của quân khăn vàng đang tiến tới, mặc dù vậy, cũng chỉ có 2 viên bắn trúng mục tiêu, một chiếc thuyền chiến bị đạn đá va trúng, lập tức vỡ tan thành 5,6 mảnh. Một chiếc mông trùng thì bị bắn gẫy cột buồm.

Thêm 1 lọat đạn đá nữa được bắn ra, làm dậy lên những cột sóng trên mặt nước.

Kẻ sát thủ chính thức lại là những chiếc giường nỗ, từng mũi tên vun vút bay ra, thường thì đều trúng mục tiêu.

Với sức xuyên thấu cực mạnh, có đôi khi một mũi tên xuyên xỏ 3,4 người mới ngừng lại.

Lê Tài giơ cao khảm đao, hắn gào tới khàn cả giọng: "Truyền lệnh toàn quân. mông trùng tiến vào trước, thuyền nhẹ ở phía sau. Triển khai đội hình tấn công. Lấy tốc độ tấn công…Tấn công".

Quân đội hai bên giống như một mũi tên nhọn lướt sóng, chỉ 1 chốc hai bên đã đối đầu với nhau. Chỉ nghe những âm thanh "binh binh binh" liên tục vang lên. Hơn mười chiếc mông trùng đã hung hăng va chạm vào nhau. Thủy Quân Đại Việt hơn ở việc đã được huấn luyện từ lâu nên cực kì dày dặn kinh nghiệm còn quân khăn vàng thì lơi dụng thế nước nên lực xung kích mạnh hơn.

Chiến thuyền mông trùng nhanh chóng va chạm vào nhau chỉ giống như kỵ binh trên mặt nước. Sau khi va chạm với nhau lại lướt qua nhau. Ngay khi mông trùng của hai bên quay đầu lại chuyển bị cho vòng đánh tiếp theo thì thuyền nhẹ của hai bên đã ở vào thế không thể không xảy ra giao tranh.

Trên thực tế mông trùng đấu mông trùng chỉ là khúc dạo đầu của trận đánh thuỷ quân. Thuyền nhẹ đấu với thuyền nhẹ cùng với đó là tử sĩ hai bên liều chết đánh giết mới là vấn đề chính của trận chiến thuỷ quân. "Toa toa toa..." Hơn mười mũi chiếc dây móc bay vút lên, ghim sâu vào mạn thuyền một chiếc thuyền của thuỷ quân khăn vàng. Hơn mười tên tử sĩ khăn vàng cầm dây móc cùng hô to một tiếng, 2 chiến thuyền lập tức áp sát vào nhau, mấy tên khăn vàng rục rịch chuẩn bị nhảy sang thuyền của thủy quân Đại Việt.

Bắn cung! Tên tiểu giáo Đại Việt hạ mệnh lệnh, lập tức gần 2 chục mũi tên lập tức bay sang thuyền của bọn khăn vàng

- Ách, a…

Thỉnh thoảng lại có vài người trúng tên rơi xuống nước.

Rốt cuộc quăn khăn vàng cũng đã sang được thuyền của Đại Việt, tên đầu tiên còn chưa kịp mừng rỡ đã bị tiểu giáo một đao chém chết. lưỡi đao sắc bén như muốn chẻ hắn ra làm đôi.

Lập tức lại có ba tên khăn vàng tiến lên vây quanh lấy tiểu giáo

Cuộc trình diễn đẫm máu liên tục diễn ra trên mặt sông. Mấy trăm thuyền chiến của hai bên đã dính sát vào nhau. Gần một vạn binh lính vì chính sinh tồn của mình ra sức chém giết. Trong cuộc chém giết không ngừng nghỉ này, không sống thì chính là chết. Ánh đao lập loè, huyết hoa bắn lên, những mảnh thân thể rơi xuống nước, máu tươi loang khắp mặt sông.

- Báo! Một tên tiểu giáo báo cáo với Tất Bình. – quân Đại Việt đang thi triển đấu pháp liều mạng với chúng ta, thủy quân chúng ta đang tổn thất nghiêm trọng.

- Mặc kệ tổn thất, chỉ cần chúng ta có thể diệt hết thủy quân Đại Việt là chúng ta đã thắng lợi.

Trận chiến kéo dài đến tận chiều tối, quân Đại Việt thất bại, toàn bộ tướng sĩ tử trận, quân khăn vàng cũng chỉ còn 1 chiếc mông trùng cùng chục thuyền nhẹ, còn không đến 100 người sống sót.

Đúng lúc này, ông trời cũng đổ mưa, từng hạt mưa nặng hạt khiến cho mùi tanh máu giảm đi rất nhiều.

Trận chiến thảm thiết ấy khiến cho mặt sông bị tắc nghẽn, khắp mặt sông là xác người chết cùng với mảnh vỡ của thuyền chiến.

Thở dài một hơi, Tất Bình cảm khái: “cuối cùng cũng thắng.”

Tin dữ nhanh chóng bay về đến thành Vạn xuân, thành chủ Lý Kiến Quốc nghe xong tin này lập tức như già đi 10 tuổi, ngẩng mặt than: “chẳng lẽ ông trời muốn hủy diệt Đại Việt ta sao.”

Mặc dù phải trả một cái giá cực đắt, toàn quân gần như bị diệt nhưng quân khăn vàng đã thực hiện được ý đồ chiến thuật của mình, khiến cho thành Vạn Xuân hoàn toàn bị cô lập.

Không còn sức để thu dọn chiến trường, Tất Bình lập tức hạ lệnh sĩ binh rút lui về đại trại.

Khi trăng lên, trên chiến trường xuất hiện 1 đội thủy quân nhỏ hơn 200 người cần mẫn làm công tác quét dọn. mặc dù mỗi cái xác chỉ có vài đồng tệ nhưng cộng con số lại cũng khá khả quan. Một số cương đao chưa chìm xuống sông cũng được thu nhặt lại.

Đội quân này tích cực tìm kiếm người còn sống, nếu là quân Đại Việt còn có thể cứu chữa thì lập tức vớt lên, còn là quân khăn vàng thì không ngại ngần bổ xuống 1 đao.

Đến sáng, đội quân này cũng im hơi lặng tiếng mà biến mất như chưa từng xuất hiện, để lại đằng sau là một bãi chiến trường cực kì im ắng.

Yết Kiêu không mấy hài lòng với số chiến lợi phẩm lần này, cũng may là cứu được hơn 50 thủy quân Đại Việt tinh nhuệ, chỉ cần cứu sống được số lính này, có thể mở rộng thủy quân của mình ra một chút rồi.

1 tên đội trưởng lập tức vào báo cáo:

- Bẩm tướng quân, theo thám tử báo về, tàn quân khăn vàng còn hơn 100 người đã lui về thủy trại. Có vẻ chúng muốn tiếp tục đóng thuyền mộ binh.

- ừm, ta biết rồi, ngươii lập tức phân phó anh em tập trung theo dõi bọn hắn, nếu có động tĩnh gì phải lập tức báo cho ta biết.

- Vâng, thưa tướng quân

Từ khi đánh bại thủy quân Đại Việt, giặc khăn vàng lại càng lộng hành, chúng dọc theo đướng thủy ngược lên thượng du và xuôi xuống hạ du cướp bóc xung quanh.

Yết Kiêu cực kì lo lắng, bởi chỉ cần ngược lên thượng du khoảng 2,3 ngày đường là sẽ tới Vân Vụ thành, e rằng lúc ấy đại quân khăn vàng sẽ bao vây tấn công thành. Thì khó tránh khỏi cảnh người chết thành vỡ.

Phải đánh. Nhưng mà đánh như thế nào. Thủy quân Vân Vụ thành từng tổ chức một đợt tập kích nhỏ vào thủy quân khăn vàng. Nhưng chiến hạm mông trùng quá lợi hại, bởi vì có ưu thế của buồm nên lợi dụng sức gió, tốc độ di chuyển của nó khá nhanh.

Thuyền nhẹ vài người chèo chưa kịp lại gần đã bị đánh bật ra thậm chí vài chiếc thuyền còn bị mông trùng chiến hạm đâm gãy làm đôi. Rất may mắn là những người lính trên thuyền kịp nhảy xuống thuyền, lặn trốn về trại được.

Không thể lấy cứng chọi cứng được.

Ngẫm nghĩ một hồi, Yết Kiêu quyết định cho người lặn vào trại địch đục thủng thuyền.

Những người lính Vân Vụ thành vốn khá giỏi thủy tính, có người thậm chí có thể dầm mình trong nước hàng giờ đồng hồ. Còn quân khăn vàng, ngoài gần 100 tên lính còn sót lại sau trận chiến ra, thì đều là lính mới, nhiều kẻ thậm chí còn không biết bơi, vẫn đang trong quá trình huấn luyện.

Trời mờ tối, Yết Kiêu cùng gần 50 người lính lặn đột nhập vào thủy trại khăn vàng. Trên đường đi, lợi dụng những tấm gỗ, đám bèo để ẩn nấp, mấy người một đường thuận lợi lọt vào trại địch.

Nửa đêm, không gian yên ắng, chỉ có tiếng cú thỉnh thoảng rúc lên từng hồi thê lương, mấy tên lính khăn vàng đang ngủ gà ngủ gật. thỉnh thoảng lại có bước chân của đội tuần tra.

Ánh đuốc leo lét không đủ để soi sáng mặt sông, tất cả đề không chú ý những đám bèo đang trôi dạt dần về phía bến thuyền.

Cứ 5 người một tổ, thay phiên nhau đục thuyền, riêng Yết Kiêu thì có thể một mình một nhóm, tất cả đều chọn những chiếc thuyền mông trùng để phá.

Mấy tên lính khăn vàng đang ngủ trên thuyền, bất chợt có kẻ tỉnh giấc gọi đồng bọn:

- Này mày, mày có nghe tiếng gì đập ở vách thuyền không.

Tên bên cạnh bực tức:

- Là tiếng sóng vỗ mạn thuyền thôi, ngủ đi. Tao chịu huấn luyện cả ngày mệt lắm rồi.

Sau bao kiên nhẫn, cuối cùng đáy thuyền đã bị đục thủng, nước bắt đầu ào vào thuyền.

Những tên lính khăn vàng đang ngủ say, thấy nước tràn vào thuyền, vội hốt hoảng hét toáng lên: “thuyền chìm rồi, chạy mau.”

Rồi vọt ra khoang, nhảy ùm xuống sông bơi vào bờ.

Những tên xui xẻo không kịp rời khỏi thuyền đều gặp vận rủi, những xoáy nước xuất hiện do thuyền chìm đã hút chúng xuống sông làm mồi cho cá. Kẻ thoát ra được thì bị những người lính Đại Việt mang theo dao ngắn đâm chết. máu loang lổ mặt sông.

Cả trại giặc nhốn nháo hẳn lên, tiếng bước chân rầm rập, tiếng quát mắng om sòm vang dội cả mặt sông.

Sáng hôm sau, cả thủy trại khăn vàng bơ phờ vì một đêm mất ngủ, mất cả đêm tuần tra vậy mà không thấy địch đâu làm cho cả lũ cực kì tức tối.

Sau khi điều tra ra được nguyên nhân thuyền chìm là do bị đục, Tất Bình lập tức hạ lệnh cho quân đội tuần tra nghiêm ngặt, hễ thấy động dưới đáy thuyền lập tức cho quân lùng sục kẻ giặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.