[Việt Nam] Tân Phong Thần Diễn Nghĩa

Chương 2 : Tìm trợ thủ




“Thế gian này có 3 tầng. Thiên Giới, Nhân Gian và Địa Ngục. Đại khái là nếu ngươi xấu xa thì sẽ xuống Địa Ngục, sau khi đền đủ tội lỗi thì sẽ quay lại Nhân Gian làm người. Nếu ngươi là người tốt, ngươi sẽ lên đây, tức là Thiên Giới.”

‘Thượng Đế’ vừa bay vừa nói một hơi làm Nhật Vũ choáng váng cả đầu.

“Thiên Giới lại chia làm hai phương Đông Tây và ba tầng Thượng Trung Hạ. Hạ tầng và Trung tầng thì không phân chia Đông Tây nhưng Thượng Tầng thì có. Thượng tầng phương Đông thuộc quyền cai quản của mấy vị chư Tiên và chư Phật, Thượng tầng phương Tây là nơi của mấy vị Thánh và Chúa ba ngôi.”

“Nói vậy là ông đéo phải là lão đại à.”

“Mẹ ngươi, ta mà là lão đại thì còn đích thân đi làm mấy chuyện vô vị này sao? Mà ngươi có đọc qua Phong Thần Diễn Nghĩa chưa?”

“Cái đó có xem phim, gì mà Đắc Kỷ với Trụ Vương đúng không? Mấy cái phim tàu tào lao quá đi thôi nhưng bất quá gái gú coi cũng được.”

‘Thượng Đế’ nở một nụ cười bí ẩn: “Ngươi mới tào lao. Mà vụ này ít nhiều cũng giống vậy đó.”

Nhật Vũ bỉu môi: “Bày đặt thần bí, trông ông như vậy đủ dọa chết người rồi, úp mở làm gì chứ.”

“Đồ ngu! Vậy mới tính là có phong cách, thần tiên thì phải như vậy hiểu chưa?”

Nhật Vũ lại thầm chửi lão một tràng.

“Lần này ngươi sẽ làm giống Thái Công Vọng Khương Tử Nha năm xưa, trực tiếp hạ phàm lôi đầu mấy cái tên kia về đây. Bất chấp thủ đoạn, dụ dỗ cũng được, dọa nạt cũng được, đánh nó vỡ đầu cũng được. Miễn sao là lôi về đây là ok.”

“Lần này gồm những ai vậy?”

“Để ta xem… hình như là ba anh em Lưu Quang Trương, lão Tần, còn có Alexander đại đế, vua Arthur… đại khái vậy, để lát ta đưa danh sách cho.”

“Mẹ kiếp! Mấy tên sau ta không biết chứ anh em Lưu Quang Trương thì rõ ràng rồi. Con mẹ ông, bảo ta đi thu thập mấy danh tướng như vậy có chết mấy chục lần cũng không đủ.”

“Vậy mới nói ngươi dốt. Ta là đang đi kiếm trợ thủ cho ngươi đây.”

Nói rồi lão đáp xuống một dãi đất bằng phẳng trên mây, nhìn xa xa thấp thoáng có vài tòa nhà cao tầng.

“Đây là Hạ tầng Thiên Giới, bất quá mấy tay trong danh sách đều ở Trung tầng. Ta lần này cũng chỉ có quyền hạn mượn vài tên ở Hạ tầng cho ngươi mà thôi.”

Lão ‘Thượng Đế’ thở dài một hơi rồi tiếp lời: “Ngươi muốn trợ thủ dạng nào?”

“Bảo vệ ta, giúp ta chạy thoát dễ dàng. Nếu được thì kiếm một tên nào làm thay ta luôn đi nhưng bất quá thì công lao tính cho ta.”

‘Thượng Đế’ nghe xong trợn mắt lên, hai bàn tay dựng ngón giữa biểu thị: “F*ck you!”

Bỗng nhiên Nhật Vũ thấy đằng xa có ba bóng người đi đến, dẫn đầu là một gã béo bụng bia mặc vest trắng, sau lưng là đôi cánh nhỏ xíu nên hắn thầm đoán tên này là Thiên Thần. Bất quá mập vậy sao mà bay.

“Lão Noah, ta đến rồi đây.”

“Morgan lão đệ, chậm chạp quá, chậm chạp quá.”

“Thì phải làm thủ tục xuất cảnh cho hai tên này đó mà.”

Nói rồi gã Thiên Thần Morgan chỉ tay về phía Nhật Vũ: “Là ngươi tuyển tên này sao Noah? Trông mặt nó đê tiện như vậy, rất là hợp cách a.”

Nhật Vũ cũng lại dựng ngón giữa lên.

Giờ mới biết tay ‘Thượng Đế’ giả hiệu này tên là Noah, cũng chẳng biết có phải cái lão Noah trong kinh cựu ước hay không nữa.

“Đây là Thiên Thần Morgan, hai người kia là trợ thủ của ngươi, qua chào hỏi chút đi.”

Nhật Vũ chìa tay ra chào hỏi: “Chào chào, mình là Chu Nhật Vũ, cứ gọi tiểu Vũ là được.”

Một gã trong đó có dáng người cao cao, mặc một chiếc áo thun và cái quần thể dục màu đen cũng chìa tay ra bắt lại: “Khách khí làm gì, tui tên Lý Tiểu Long, cứ gọi anh Long là được, mà cậu có xem film tui đóng chưa vậy?”

Nhật Vũ cả kinh, hắn có chết cũng chẳng ngờ rằng cộng sự lần này của mình lại là siêu sao điện ảnh Lý Tiểu Long.

Gã còn lại thoạt nhìn có vẻ thấp bé, giọng nói cũng lý nhí trong họng như đang mắc cỡ: “David, người đưa thư của trung đoàn 515 thuộc quân đội Đại Đức.”

Nhật Vũ thầm gào to trong lòng: “Cái đéo gì đang diễn ra thế này?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.