-“Ừm….thế này nhé nhóc. Ta giao nhiệm vụ cho ngươi, ngươi phải hoàn thành hoặc lấy vật gì đó của thế giới này trao đổi với ta, giành được đủ điểm trao đổi từ phía ta, sau đó có thể trao đổi với ta bất cứ thứ gì… nhớ là bất cứ thứ gì, bao gồm cả bí kíp công pháp đấu khí, tăng cường tố chất cơ thể, vàng bạc châu báu, gái đẹp, binh lực, vũ khí, thậm chí các đồ cao cấp hơn nữa. Chỉ cần là đồ ngươi có thể nghĩ ra, chỗ ta đều có thể dùng điểm trao đổi để trao đổi. Còn việc người cần làm là cố gắng hết sức giành được điểm trao đổi bằng cách hoàn thành bất cứ nào nhiệm vụ ta giao cho ngươi hoặc là lấy đồ vật gì đó đến trao đổi với ta…vàng bạc châu báu, mỹ nữ, giang sơn, binh lực, vũ khí, cả linh hồn con người ta cũng lấy, chỉ là điểm số khác nhau thôi… Thế nào, cách trao đổi này ngươi có bị kích thích không?” Tiếng Sói ca tràn đầy dụ hoặc lại văng vẳng bên tai Trần Nguyên.
Có thể nói rằng phương thức trao đổi này rất là…ừm… rất là hấp dẫn, đúng hơn là rất là kích thích. Trần Nguyên thoáng im lặng một hồi, nhìn ra ngoài bầu trời xanh trong và ánh nắng sắp tắt ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu, cái giọng ủ dột lại vang lên trong phòng:
-“Sói ca… Ta nghĩ… cuộc giao dịch của chúng ta có thể thực hiện được rồi.”
Thực sự là Trần Nguyên không biết đồng ý giao dịch với Sói ca là đúng hay là sai. Nhưng hắn chỉ là một con người tầng lớp dưới của xã hội, dù là hắn kiếp trước cũng thế mà thôi, tầng lớp thấp có cách sống của họ, bọn họ chỉ phấn đấu vì mưu sinh cuộc sống qua ngày. Tuy không biết lựa chọn của mình có đúng không, nhưng Trần Nguyên không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhắm mắt đưa tiến về phía trước, nếu không thứ đang chờ đợi hắn chỉ có thể là cái chết. Vì vậy tuy trong lòng có chút không muốn, hắn vẫn phải đồng ý vụ giao dịch này, vì ngoài cách này hắn không có sự lựa chọn nào khác.
-“Khà khà khà… Tốt lắm, nhóc con, ngươi rất thông minh, ta không cần phải tốn công nói nữa, ta rất thích điểm này, đã thế, ta sẽ tặng trước cho ngươi một ít chỗ tốt…” Tiếng cười của Sói ca vang lên bên tai Trần Nguyên, rõ ràng nó rất vui, còn rốt cục là tại sao thì Trần Nguyên cũng không rõ. Trần Nguyên nhận định, trong cuộc giao dịch giữa hắn và Sói ca, hắn phải lấy đồ đổi với nó, thậm chí là phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ nó giao mới có thể giành được lợi ích, xem ra rất công bằng, thực chất là hắn chiếm hết lợi ích, nhưng nhìn điệu bộ của Sói ca có vẻ con hàng này rất vui, nó vui như thế khiến Trần Nguyên cảm thấy bồn chồn, cảm giác như mình đang bị dắt mũi.
Mặc dù vẫn có chút nghi ngờ nhưng Trần Nguyên không nói gì nữa, sắc mặt trở lại bình thường. Nghe Sói ca nói, Trần Nguyên vừa hưng phấn vừa cảm thấy khó hiểu, hắn hơi cau mày lại, thấp giọng nói: “Chỗ tốt? Chỗ tốt gì?”
-“Cơ thể này của ngươi vốn thiên tư tuyệt hảo, đáng tiếc là bên trong có khiếm khuyết, kinh mạch không đủ, nên nhiều năm nay ngay cả một chút đấu khí cơ bản nhất cũng không thể tích tụ, thậm chí không bằng cả một người bình thường. Ta muốn cho ngươi chỗ tốt đó là cải tạo lại cơ thể của ngươi đồng thời giao cho ngươi phương pháp ngưng tụ đấu khí, tất nhiên là phương pháp rất tốt, đó là chương cơ sở “Bách Chiến Quyết” tổ truyền của nhà ngươi kiếp trước, chủ nhân trước của cơ thể này cũng có một phương pháp… Nhưng đáng tiếc là không tu luyện được…” Tiếng Sói ca lại vang lên bên tai Trần Nguyên. Im lặng một lát, Trần Nguyên dò hỏi: “Ta phải mất gì?”
-“Hề hề… Yên tâm. Lần này là miễn phí…” Sói ca nói nhỏ bên tai Trần Nguyên, dường như hắn nhìn thấu tâm tư của Trần Nguyên. Nói xong, một chùm sáng màu đỏ xuất hiện từ trên hình xăm của Trần Nguyên, trong nháy mắt chùm sáng màu đỏ xuyên thẳng vào cơ thể Trần Nguyên, một lát sau, trong đầu Trần Nguyên xuất hiện thêm rất nhiều thứ, hình như là một bộ công pháp, cũng không có gì tối nghĩa khó hiểu, chỉ là trong giây lát thì Trần Nguyên khó mà lĩnh ngộ được. Khi Trần Nguyên đang định lí giải ý nghĩa trong đó thì cảm thấy đau nhói bên trong cơ thể, một lát sau hắn hét lên thảm thiết và ngất xỉu. Khi hắn tỉnh lại thì thấy cơ thể mình tuy vẫn hơi yếu ớt nhưng so với trước thì không biết đã tốt hơn bao nhiêu lần, đặc biệt rõ rệt là hơi thở nhịp nhàng hơn nhiều, không còn cảm giác hít thở khó nhọc trước đó.
Giơ cánh tay lên, Trần Nguyên rõ ràng cảm thấy bản thân có lực hơn trước, tuy vẫn chưa đạt được đến tiêu chuẩn của một người bình thường, có điều sự ẻo lả nhiều năm không dễ gì thay đổi được, Trần Nguyên được như hiện tại là rất tuyệt vời rồi. Chỉ cần cơ thể không có khiếm khuyết, khí lực sẽ có thể rèn luyện được, việc này chỉ cần nỗ lực một thời gian thôi.
-“Hây a, ta cảm thấy cơ thể tốt hơn trước không biết bao nhiêu lần rồi, tuy vẫn hơi yếu, song có thể điều chỉnh, hơn nữa còn có một quyển công pháp mà, rất tuyệt, cảm ơn…” Trần Nguyên tràn đầy hưng phấn giơ tay lên nói, cả người hắn đều ngây ngất trong cơ thể mới, không chú ý đến ánh sáng đen vụt qua trên bàn tay hắn.
-“Hề hề….không có gì. Đây chỉ là chút lòng thành thôi. Nhóc con, sau này ngươi sẽ hiểu sức mạnh của ta. Ha ha ha… Chỉ cần ngươi trả cho ta đủ điểm trao đổi, ta có thể cho ngươi nhiều thứ tốt hơn nữa, có thể khiến sức mạnh của ngươi tăng lên hàng trăm lần.” Tiếng cười của Sói ca vang lên trong căn phòng cũ nát. May mà nơi xó xỉnh này không có ai khác, nếu không Trần Nguyên lại phải lo lắng không biết tiếng của gã này có gây rắc rối gì đó cho hắn không.
-“Sói ca… hãy cho ta biết, ta phải làm thế nào mới có thể giành được điểm giao dịch, có khoảng bao nhiêu phương pháp trao đổi? Trao đổi thế nào?” Sau khi Trần Nguyên thích ứng với cơ thể hắn, hứng phấn cũng đã chìm xuống thì hắn cất tiếng hỏi.
-“Điểm giao dịch à? Ừm… Có rất nhiều rất nhiều phương pháp… Ví dụ, tiền vàng, dùng tiền có thể đổi đủ điểm giao dịch ở chỗ ta, cơ mà số tiền cũng sẽ nhiều tới mức kinh người, ngươi phải biết 1 đồng tiền vàng chỉ có thể đổi được 1 điểm ở chỗ ta, mà 1 đồng tiền vàng có thể đổi 100 đồng tiền bạc, một đồng tiền bạc có thể đổi 200 đồng tiền đồng, thông thường 80 đồng tiền đồng là đủ cho một gia đình bình thường ba người ăn uống trong một tháng. Hề hề… muốn đổi đủ điểm ở chỗ ta bằng tiền vàng… Ừm… phải nói đây là việc vô cùng khó, tất nhiên ta sẽ mua linh hồn với giá cao, linh hồn của một người có thể đổi mười điểm, cách đổi rất đơn giản, chỉ cần ngươi giết chết người đó, ta sẽ tự động tiếp nhận linh hồn đó luôn, ngươi giết càng nhiều người, ta càng nhận được nhiều linh hồn, còn ngươi cũng giành được càng nhiều điểm, như thế sẽ giành được cái mà ngươi muốn…” Tiếng Sói ca lại vang lên, vẫn thần bí khó dò như cũ. Lúc mới nghe Sói ca nói, Trần Nguyên chỉ thấy tên này quá tham lam, nhưng nghe câu phía sau của Sói ca, tim Trần Nguyên bỗng nhiên đập thình thịch. Tuy biết rằng gã này tuyệt đối không được xếp vào hàng lương thiện, song thứ mà nó muốn khiến Trần Nguyên có chút sợ hãi.
-“Không đến mức cùng đường mạt lộ thì cứ cố gắng tránh xa không dựa dẫm con hàng này là tốt nhất…” Không biết tại sao trong lòng Trần Nguyên lại trào lên suy nghĩ kì lạ này, trong lòng Trần Nguyên, Sói ca tuyệt đối không được xếp vào hàng lương thiện. Lúc Trần Nguyên đang suy nghĩ thì tiếng Sói ca lại vang lên bên tai, có điều lần này giọng nó trở nên lạnh nhạt, hầu như không hề có chút tình cảm nào:
-“Nhiệm vụ đầu tiên… Truy giết Trần Thắng, không giới hạn thời gian, không hạn chế phương pháp, thành công sẽ được thưởng 3000 điểm, gợi ý, Cửa Hàng Của Sói… Nếu không thành công sẽ mãi mãi không thể giành được sự giúp đỡ của Sói ca nữa, cũng không thể đổi bất cứ vật phẩm gì…”
Tiếp đó trong đầu Trần Nguyên hiện lên hình ảnh của Trần Thắng, chính là tên béo vừa đánh hắn trọng thương, còn có bọn tùy tùng đó nữa, trong đó có cả mấy tên đã đấm đá hắn.
“Cơ hội báo thù đến nhanh vãi, con heo chết dịch kia đợi đấy, đã thế thì đừng trách ông đây thủ đoạn vô tình.” Trần Nguyên bất giác nhếch mép cười gian, đứng ở đó lẩm bẩm một mình, hai tay cũng tự nhiên nắm chặt vào nhau. Nhiệm vụ này không cho Trần Nguyên chọn lựa, chỗ dựa lớn nhất bây giờ của hắn chính là Sói ca , nếu không có nó, hắn có thể khẳng định rằng hắn chẳng còn sống được bao lâu nữa trong thế giới này. Công dụng lớn nhất của Sói ca là có thể trao đổi bất cứ cái gì hắn muốn, nhưng việc này có một tiền đề, đó là hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên mà nó giao và tiền, cũng chính là lấy mạng Trần Thắng.
Số từ: 1842