[Việt Nam] Ngược Về Thời Lê Sơ

Chương 213 : Vô đề




Cuối tháng 12 năm 1403 tại Đông Kinh, Nam Việt. Tại đây dân chúng đang náo nhiệt chuẩn bị đón năm mới giáp thân, trên gương mặt họ là nụ cười rạng rỡ hạnh phúc, tấp nập ghé các cửa hàng, 23 tháng chạp tất cả các công ty, xí nghiệp đều nghỉ hết, đây là mùa mua sắm của nhân dân Nam Việt. Dường như những người dân này không hề biết đất nước họ đang có chiến tranh. Phải thôi, nơi gần cuộc chiến nhất là Đài Loan đảo của Nam Minh cũng cách chiến trường đến hơn 1500km đường biển. Nói chung là họ thi thoảng có nghe thông báo đại loại kiểu như quân đồng minh hôm nay tại chiến trường A mở chiến dịch B tiêu diệt được N quân địch, quân đội Nam Việt đế quốc mang tính chủ lực thiệt hại rất nhỏ, Nam Việt vạn tuế, quốc quân Vạn tuế v.v.... Đây là thời báo Nam Việt do chính phủ quản lý nà in ấn, vì giấy đã sản xuất công nghiệp nên 1 tờ báo quá rẻ, mua về đọc thu được rất nhiều thông tin lý thú. Ví dụ như thông tin tuyến đường sắt nối liền Đông Kinh và Thành phố Trần Hưng Đạo dài 400km đã hoàn công và sẽ đưa vào sử dụng ngày 27 tháng chạp. Ví dụ như bến phà Đông triều đã mở cửa chính thức đón khách đi Đài Loan hoặc Luzong v.v.... Dân thủ đô nếu một ngày không đọc báo không biết thông tin mới sẽ bị chê là quê mùa...

Thành phố Trần Hưng Đạo cũng là một trong những thành phố lớn bậc nhất Nam Minh, từ Đông Kinh đi về phía Nam vượt qua cứ điểm Vọng Lâu 150 km là thành phố công nghiệp này. Bởi vì có 3 thác nước rất gần TP Trần Hưng Đạo thế nên nơi đây trở thành đầu mối công nghiệp với ba đập thủy lợi lớn nhất Nam Việt. Các công ty luyện kim, cơ khí, xi măng v.v.... nhiều không kể hết. Thu nhập dân cư ở đây chỉ thua Đông Kinh mà thôi. Vấn đề của họ là than đá luôn không đủ vận chuyển đến cho họ, thế nên khi tuyến đường sắt này ra đời thì than Đá dồi dào có thể vận chuyển liên tục từ bến Lai Triều về cho họ.

Hôm nay cũng là ngày rảnh rang nhất trong vài năm qua của Nguyên Hãn, sau khoảng thời gian gần 6 tháng truyền đạt kiến thức liên tục thì các cuồng nhân khoa học tai Đông Kinh có vẻ bội thực thế nên Nguyên Hãn được tha bổng. Phải biết rằng hắn đã cưới ba cô vợ 1 năm rồi đấy nhưng vì kiểu sinh hoạt vợ chồng lúc bụp lúc tạch mà các quý phi, vương hậu này chưa hề có tin vui. Đến cả bà Hoàng hiền lành mẫu mực chưa hề tham gia chính sự cũng phải mời riêng mấy tên đứng đầu các viện khoa học đến.... rồi mắng cho một trận tơi bời. Các ngươi muốn vương gia tuyệt hậu à, chả đời thủa nhà ai 12 giờ đêm còn đến cầu kiến vương gia cả. Lời nói có lý thì dù trái tai cũng phải nghe, bô lão khoa học viện xấu hổ cúi gằm mặt lủi thủi mà lui ra, họ cũng biết mình quá đáng lắm rồi nhưng mà con sâu tò mò trong bụng quấy phá không yên, họ cũng chịu không nổi.

Hôm nay sau 3 tháng vận hành, cải tạo và nâng cấp Nguyên Hãn lần đầu tiên đã dám ngồi trên khoang VIP của tua hạng nhất tàu NV 001 xuất phát từ Đông Kinh đi Tp Trần Hưn Đạo. Ba cô vợ trẻ hưng phấn bừng bừng nhảy nhót khắp nơi. Cuối cùng thì bọn họ cũng thỏa nguyện được bên chông yêu nguyên 1 tuần mà không bi quấy rầy. Để tránh nhóm khoa học gia làm phiền Nguyên Hãn đã phải tổ chức đi tuần du tại một dải phía nam của Hải Nam đảo.

- Tuyết tỷ nhìn kìa, đó là kị sĩ phi nước đại, con tàu này phải nhanh ngang bằng chiến mã tốt nhất của thảo nguyên, thế nhưng ngồi rất êm như ở nhà vậy.

Nếu nói đến người khổ sở nhất trong ba cô vợ của Nguyên Hãn thì đó là Tiểu Đóa, nàng quen với cưỡi ngựa dong ruổi thảo nguyên, thể hương cỏ ngập tràn vào mũi, để ngọn giớ cắt da vuốt ve khuôn mặt. Thế nhưng giờ đây tại Đông Kinh nàng như bị khóa mất đôi cánh tự do. Tuy nói rằng được ở cạnh Nguyên Hãn làm nàng hạnh phúc, thế nhưng nỗi nhớ thảo nguyên nhiều lúc làm nàng sực tỉnh trong đêm. Nguyên Hãn cũng biết điều này nên dù có chút bất công nhưng hắn rất cưng chiều Tiểu Đóa.

- Tất nhiên phải chạy nhanh hơn ngựa nhà muội rồi, là phu quân nghĩ ra thì là lợi hại nhất, mà muội cả ngày cái gì cũng so sánh cùng ngựa đúng là cái tật không đổi. Đến cả lão Nikola làm cho ba tỷ muội chúng ta cái vòng xoay xích đu xong muội khen người ta cái gi không khen lại khen lão ta thông minh giống ngựa đầu đàn nhà muội. Đúng la chịu rồi.....

Chu Tuyết ung dung đạo nàng rất ra vẻ chị cả mặc dù ba người là cùng bằng tuổi nhau mà thôi. - Tuyết tỉ khỏi nói, Tiểu Đóa khen muội chan dài như ngựa đại uyển, tướng công tuấn tú như hãn huyết bảo mã, mẫu hậu hiền lành như ngựa mông là đủ ghê rồi... không thể hiểu nổi nưa kia.....

Đặng Thúy Hồng cũng vừa cù trừng phạt Tiểu Đóa vừa đạo. Nguyên Hãn bất đắc dĩ ôm Chu Tuyết bế phốc lên đùi sau đó hai tay lại ôm cả Tiểu Đóa và Thúy Hồng ngã nhào ra ghế salon cao cấp bọc da. Hắn ôn nhu vuốt ve Tiểu Đóa mà đạo.

- Xin lỗi Tiểu Đóa, xin lỗi các nàng ta không phải là phu quân tốt... thế nhưng ta hứa từ lúc này trở đi cuối tuần là dành cho các nàng, không công việc, không họp hành gì cả...... thế nhưng ta đang suy nghĩ tới một chuyện thíu vị.......

Cả ba nhao nhao bên người Nguyên Hãn....

- Chuyện thú vị gì chàng nói đi... thú vị như nào.... changf nói a....

- Ta đang nghĩ nếu cưới thêm 1 hay hai cô vợ nữa thì ôm thế nào nhỉ, hay là dùng chân quắp....

Sau câu trả lời mang tính chất phản động này chính là tiếng ối ai vang trời của vị vương gia, tiếng cầu xin phát ra liên tiếp và tiếng cười khanh khách của ba vị vương phi,vương hậu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.