[Việt Nam] Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 36 : Tàn sát




Kẻ địch của hắn hơn 10 người cảnh giới có vẻ không cách biết quá xa. Nhìn thấy Vương Lăng cả đám người dừng lại cười nhìn hắn.

-Tiểu tử khôn hồn giao nộp người ra đây ta sẽ cho ngươi chết thống khoái.

-Biểu hiện tốt có khi bọn ta cho ngươi chút cạn thừa đấy. Haha

-Nói nhiều làm gì giết tên tiểu tử này trả thù cho huynh đệ đã chết.

-Các ngươi xử lý hắn ta đi tìm nha đầu kia.

-Được. Đừng hưởng một mình đấy.

Những lời lẽ của bọn chúng khiến cho Vương Lăng phát cáu, sát khí đại tăng, hắn giờ không quan tâm đến địch nhân mạnh hơn hay yếu hơn duy trong đầu chỉ muốn đại khai sát giới. Hắn phóng băng lao chặn đường những kẻ muốn đi

-Kẻ nào cũng không được rời khỏi đây.

-Ngươi có vẻ chán sống lắm rồi. Được bọn ta sẽ xử lý ngươi xong đem nha đầu kia từng ngày hưởng dụng. He he.

Vương Lăng lúc này cảm nhận có chút kiếm ý nảy sinh trong ‘Lục Liên kiếm pháp’ mà hắn sử dụng. Hắn dùng ‘Vạn Kiếm Quy Tông’ tầng 2 nhưng giờ đây lại không bình thường không phải là hình ảnh của những thanh kiếm hiện hình mà thay vào đó những hình ảnh kiếm khí vô hình, chứa sát khí nồng đậm.

Những tên kia cũng cảm nhận nguy hiểm không khách khí công kích, những tên cung thủ bắn ra vô số mũi tên hổ trợ nhưng bị kiếm khí của Vương Lăng phá hủy, hắn giờ đây xuất ra vô số kiếm khí không ngừng công kích cả đám người, một số kẻ bị kiếm khí cắt trúng đau đớn ngã ra đất, Vương Lăng không ngần ngại đâm chém cắt vô số vết dao kiếm vào da thịt những tên đó, bọn chúng đau đớn la hét, máu chảy ra vô số.

Thấy đồng bạn đau đớn ngã xuống mấy tên kia sợ hãi nhìn người thanh niên trước mặt, bọn chúng chỉ thấy hoa mắt rồi những đòn công kích không biết từ đâu đánh tới làm chúng không tài nào đỡ được. Vương Lăng trên trán xuất hiện hình thanh linh kiếm, hắn cũng không nhận ra bước chân phiêu du di chuyển len lỏi giữa những ánh kiếm công tới, tránh né những mũi tên bắn tới.

Những tên kia lâm vào hoảng loạn, rõ ràng Vương Lăng không quá nhanh nhưng bọn chúng không tài nào công kích được hắn. Những suy nghĩ sợ hãi, mất bình tĩnh kia giúp Vương Lăng có cơ hội một kích lấy mạng từng kẻ địch, hắn ra đòn quá nhanh không cách nào phán đoàn được lưỡi kiếm khiến từng tên ngã xuống.

Vương lăng đã kết hợp tinh hoa của ‘Mỹ Thái Quyền’ vào kiếm của hắn tạo ra thế kiếm mới ‘Mỹ Huyền kiếm pháp’ kiếm pháp ảo diệu, hư hư thật thật khó mà phân biệt. Mặc dù có những kẻ xụi lơ nằm trên đất nhưng Vương Lăng không ngần ngại đâm thêm mấy kiếm thật sâu chắc chắn kết thúc tính mạng của bọn chúng.

Thấy Vương Lăng tàn nhẫn đam chém một cách khát máu có một số kẻ hoảng loạn bỏ chạy, Vương Lăng cũng không đuổi theo mà chuyển dời đao kiếm quay lại công kích những tên ở lại.

Tầm 5 tên, bọn chúng trôi qua cơn hoảng loạn lấy lạ tự tin lấy đông địch nhiều chắc chắn Vương Lăng sẽ chết không nghi ngờ. Nghĩ thế một tên cầm kiếm đâm tới thêm chút kĩ năng gia tăng sức sát thương cùng tốc độ tuy không quá tinh diệu nhưng rất chắc chắn.

Vương Lăng ánh mắt lạnh lùng dùng kiếm đón đỡ, tay kia của hắn nắm chặt lưỡi kiếm khiến bàn tay hắn chảy máu, tên kiếm sĩ nghĩ đến đối phương dùng tay giữ kiếm đang thất thừng thì một ánh kiếm đến ngay trước mặt hắn, ngay sau đó đầu hắn nằm lăn lóc trên đất máu từ cổ bắn ra dính trên người Vương Lăng.

Vương Lăng cũng không bận tâm nhặt thanh kiếm kia.

Hai tay hai kiếm hắn điến cuồng đâm tới một tên gần đó, tên đó nhanh chóng đem kiếm ra đỡ, thậm chí để chắc ăn còn dùng linh bảo phòng hộ.

Vương Lăng chém tới cũng cảm nhận sau lưng có kiếm đâm tới, tay còn lại của Vương Lăng dùng kiếm đón đỡ dù không đủ lực nhưng vẫn tránh thoát được ánh kiếm sượt qua sườn người Vương Lăng chảy ra huyết dịch.

Cánh tay Vương Lăng run run chiêu thức biến đổi thay hướng đâm ngược lại tên sau lưng, tên này cũng nhận ra nguy hiểm ý thức lùi lại may mắn tránh thoát mũi kiếm đâm tới nhưng không vui mừng bao lâu thì hắn thấy Vương Lăng quay về phía hắn cầm 2 kiếm liên tục công kích, đón đỡ không lại thế tấn công hắn dùng ‘Tật Phong Dật’ chạy ra phía sau thì mới nhận ra căn bản không di chuyển được. Lúc này cả khu vực đã bị đóng băng không kẻ nào có thể di chuyển.

Vương Lăng lạnh lùng đâm một kiếm ngay ngực hắn, kiếm còn lại đã chặt đứt tay của hắn. Vương Lăng không để tâm dùng tiếp ‘Băng Đầu Long’ công tên kia, tên kia ý thức có cơ hội tấn công Vương Lăng nên từ bỏ pháp bảo ngay sau đó lại nhận được một băng quyền công kích làm hắn ngơ ngác biến thành băng tượng.

Vương Lăng lấy trong giới chỉ ra mười viên linh đan cao cấp nuốt hết vào người chuyển tiếp thành linh lực, đạt hóa linh cảnh linh lực hắn đơn thuần vận chuyển rất nhanh giờ này mới thể hiện rõ rệt ưu thế cấp 12 của hắn.

Hai tên còn lại ngơ ngác nhìn cảnh tượng kia, bọn hắn bị băng vực không thể tiến tới, hàn khí xung quanh dày đặc đóng băng ngay vật tiếp xúc là ưu điểm của Hàn Băng Dương Thể. Vương Lăng cưỡng ép hấp thu được lượng lớn linh lực bù đắp hao hụt vừa qua. Nhìn hai tên còn lại Vương Lăng từ từ tiến đến, 2 tên này cả kinh ngay lập tức hướng phía khác chạy đi.

Vương Lăng nào chịu buông tha bọn chúng vận ‘Ngự Thiên Quyết’ truy đuổi. Hai tên chạy đến một khu vực thì Vương Lăng cũng đuổi kịp, vận khởi thêm ‘Tật Phong Dật’ áp sát một tên làm hắn cả kinh, pháp bảo bảo hộ được kích hoạt đồng thời vung kiếm chém tới Vương Lăng, tên kia cũng vung hỏa cầu bắn tới.

Vương Lăng hừ lạnh một tay đón kiếm, một tay đón hỏa cầu. Ngay sau đó hắn ý thức được một mũi tên bắn tới ngực phải hắn, đâm sâu vào ngực hắn. Vương Lăng đau đớn nhảy lùi ra thì vô số mũi tên cũng công tới, hắn nhìn lại thì thấy 3 tên cung thủ lúc nãy còn dẫn theo một người có khí linh lực cường đại hơn hẳn.

Vương Lăng nhíu mày cũng không vội rút ra mũi tên nếu không sẽ mất máu càng thêm khó di chuyển, hắn chỉ khẽ bẻ gãy mũi tên không làm nó cản trở. Tên thủ lĩnh kia nhìn Vương Lăng mang theo một tia căm tức nhưng rất nhanh chuyển sang nụ cười. Một tiếng ‘ba ba ba’ tiếng vỗ tay của tên đầu lĩnh kia đang dần dần đến gần Vương Lăng.

-Người huynh đệ ngươi giết nhiều người Hoàng Minh dong đoàn như vậy có phải nên chết rồi không. Thế nhưng ta nhìn ngươi rất có tài, chỉ cần người gia nhập Mã Hòa ta sẽ không làm khó ngươi nữa. Đây ký khế ước nô bọc này ngươi sẽ trở thành thành viên dong binh đoàn ta.

-Ta không thèm vào.

Vương Lăng ngay lập tức phóng ‘Băng Đầu Long’ bắn tới Mã Hòa, Mã Hòa dùng một tay phóng ra ‘Phụng Tiên Hỏa’ phá nát băng công của Vương Lăng còn thêm dư kích bắn tới Vương Lăng.

Vương Lăng tránh né kiếm pháp tạo ra vô kiếm khí bay đầy trời bắn liên tiếp tới Mã Hòa, Mã Hòa vận công dùng tay đón đỡ hóa giải dễ dàng kiếm khí của Vương Lăng, nhưng số lượng công kích quá nhiều nên hắn khá chật vật. Hắn nuốt vào một viên đan dược sau đó tốc độ gia tăng đã ngay trước mặt Vương Lăng.

Vương Lăng cả kinh không kịp tránh né đã bị hắn đánh bay đến một gốc cây gần đó, miệng hộc ra một đống máu, vết thương chỗ mũi tên cũng rỉ máu. Mã Hòa xuất hiện ngay bên cạnh Vương Lăng đạp xuống người hắn, Vương Lăng cố gắng lấy kiếm đón đỡ nhưng lực đạo không đủ khiến hắn nhận ngay một đạp vào bụng, Vương Lăng bụng nôn ra nước càng ngày càng yếu.

Vương Lăng vô lực nhìn hắn, nghĩ thầm mỗi lần hắn đánh nhau đều là vượt cấp chiến đấu thế mà lần này lại đưa ra lựa chọn thiếu khôn ngoan dẫn tới cái kết này, nhưng hắn không hối hận, nếu quay lại hắn cũng chỉ đưa ra một lựa chọn duy nhất. Hắn lần này làm lại cuộc đời sẽ sống theo ý hắn muốn không có ai có quyền gò bó.

Mã Hòa đã phát cáu sau đó lấy ra một thanh kiếm đâm xuống người Vương Lăng.

Tại lúc này một bóng người xuất hiện ngay trước mặt Vương Lăng cầm kiếm chém gãy thanh kiếm của Mã Hòa sau đó là một loạt kiếm ảnh đâm vào người Mã Hòa lúc nào hắn cũng không biết, hắn ngã xuống đất rên rỉ trên đất.

Đám người kia cùng Vương Lăng ngay sau đó nhận ra đó là Hàn Bắc Nguyệt, nàng đầy căm phẫn nhìn cả đám người làm bọn chúng rợn tóc gáy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.