- Lăng nhi trước khi chết có gửi cho ta một bức thư, nhờ đó ta biết đại khái việc xảy ra nếu không ta sẽ không thể tin tưởng một kẻ trông giống con trai ta.
-Vương Lăng là bằng hữu của ta nên ta đã đồng ý giúp hắn chứ ta không hề muốn lợi dụng thân phận của hắn.
-Ta biết. Ngươi có thể tiếp tục làm Vương Lăng tùy ý sử dụng thân phận này nhưng phải giúp ta trả thù.
-Không cần phu nhân nói ta cũng sẽ thay Vương Lăng trả thù.
-Nói suông cũng không có ích gì. Ta thấy ngươi có lượng linh lực khá yếu mà Vương Lăng con ta dung linh sơ đoạn điều này sẽ làm lộ ra thân phận của ngươi
-Đúng vậy, hiện tại ta đang luyện khí tầng 3.
-Luyện khí tầng 3. Vậy cuộc kiểm tra ngày mai làm sao.
Lúc này Vương Lăng mới đem chuyện bản thân bị nhiễm hàn khí nói cho Hồ Ngạn dĩ nhiên không nói mình vì sao bị nhiễm hàn khí.
-Ta hiểu rồi, vậy cậu có khả năng nắm chắc thắng ngày mai không.
-Nếu là luyện khí thì không phải đối thủ.
-Rất tiếc là Vương Khôi vừa đạt được dung linh cảnh không lâu. Sợ rằng cậu sẽ thất thủ.
-Vương Khôi dung linh cảnh rồi ư.
-Nếu vậy để ta đem chuyện này xin với phụ thân ngươi miễn cho ngươi bị hắn làm hại
-Không cần ta tự có biện pháp. Nếu vậy ta xin phép về trước.
-Nếu ngươi tự tin vậy thì thôi vậy. Về nghỉ ngơi sớm đi.
-Vâng thưa mẫu thân.
-Ai là mẫu thân ngươi.
Vừa nói xong thì Vương Lăng đã chạy ra ngoài để lại Hồ Ngạn đang suy nghĩ điều gì đấy. Vương Lăng tiến nhập phòng của hắn, căn phòng tân trang vô cùng tốt, đúng kiểu vương giả.Dù Vương Lăng đến Vương gia chưa được 2 năm nhưng rất được chiếu cố.
Ngồi trên giường vận ‘Băng Ngưng Tuyết’, mọi lần Vương Lăng tiêu hao lương lớn linh khí mà không làm suy giảm chút nào hàn khí nên hắn đoán hàn khí không chỉ từ bên ngoài xâm nhập mà còn ở trong chính cơ thể hắn.
Mặc dù không biết vì sao nhưng Vương Lăng quyết định liều một phen. Lấy ra Băng Hoàn hắn đem ngậm vào trong miệng, tiếp xúc với Băng Hoàn một thời gian hắn biết vật này có thể hấp thu hàn khí của hắn hiệu quả nhất thông qua cách này.
Hắn vận khởi linh lực để hàn khí xâm nhập khắp cơ thể rồi từ từ vào đan điền. hắn run cầm cập, chịu đựng cơn lạnh thấu xương xâm nhập từng ngóc ngách cơ thể hắn, hiện giờ này cơ thể hắn mọi nơi đều như muốn đóng băng. Biến đổi xảy ra, từ trong não hải xuất hiện một chấm sáng màu xanh, sau đó dần dần lớn lên. Lúc này hắn mới vận lượng linh lực còn lại đem hàn khí ngược trở lại.
Lúc này hắn mới cảm nhận được cơ thể hàn khí di chuyển theo ý hắn muốn, đồng thời ‘Băng Ngưng Tuyết’ cũng luyện thành tầng 1. Hắn vui mừng nhảy dựng lên, nào ngờ hắn nuốt luôn Băng Hoàn vào cuống họng rồi đi thẳng xuống cơ thể hắn.
Vương Lăng phát hoảng vội chỏng ngược người, dùng tay móc họng nhưng ngay sau đó cơ thể hắn lạnh buốt, từng đường máu thịt như bị đóng băng.
Băng Mộ Tuyết từng nói với hắn Băng Hoàn này phải dung linh cảnh mới đủ linh lực để phục dụng một chút thế mà hắn thậm chí còn nuốt vào bụng. Một trận đau đớn tê liệt cơ thể, hắn mất hết cảm giác.
Thính giác, thị giác, xúc giác dần dần tê liệt, cảm giác như cơ thể hắn sắp biến mất. Chợt một ánh sáng màu vàng bao phủ toàn bộ cơ thể hắn, hấp thu toàn bộ hàn khí sau đó miếng ngọc bội màu đỏ xuất hiện bắn một đạo sáng vào miệng hắn.
Một lượng lớn linh lực được cơ thể Vương Lăng hấp thu sau đó chạy khắp cơ thể hắn hòa lẫn hàn khí.
Lúc này trong ý thức hắn thấy một mảnh màu đen, hắn đi mãi đi mãi thấy đằng xa xuất hiện ánh sáng, hắn chạy nhanh đến thấy một cây kiếm khổng lồ bao bọc bởi ánh sáng màu vàng, những ánh sáng màu vàng ấy nếu nhìn rõ thì chính xác là những dòng chữ cổ quái di chuyển không ngừng.
Vương Lăng đang định tiến đến nhìn rõ những dòng chữ kia thì miếng ngọc bội xuất hiện bay thẳng vào linh kiếm kia thì những ánh sáng màu vàng chạy càng ngày càng nhanh sau đó lần lượt chúng bay vào mi tâm của Vương Lăng.
Cơn đau bắt đầu ập đến khiến đầu hắn như muốn nổ tung, hắn gắng sức chịu đựng nếu không thể chịu được chắc chắn sẽ hồn tan phách diệt. Trải qua một thời gian rất dài đối với hắn là thế, một lượng lớn thông tin được nạp vào não hắn đồng thời trán hắn xuất hiện một đạo ấn ký hình thanh kiếm màu vàng sau đó biến mất.
Giờ này hắn mới biết đạo ánh sáng vàng kia là ‘Âm Dương Khí Môn’ mang ký ức truyền thừa của một vị linh đế, kiếm thần cũng là một ma thần. Hắn đã bước chân vào cảnh giới của thần sau đó hắn gặp thần giết thần, gặp ma giết ma.
Hắn có sức mạnh hủy diệt thiên địa, thống nhất thần ma nhưng hắn không hứng thú hắn chỉ quan tâm tự do và tình yêu với nàng. Một kẻ có vô số mĩ nữ bên cạnh, nhưng hắn chỉ yêu một người mục tiêu duy nhất của hắn là bảo vệ nữ nhân của hắn. 5000 năm trước thần ma đại chiến, vô số sinh linh đồ than.
Vì đáp ứng yêu cầu nữ nhân hắn yêu nhất hắn tham gia cuộc chiến giết vô số thần và ma thần khiến cuộc chiến kết thúc nhưng hắn cũng phải hi sinh, hắn để truyền thừa vào thanh kiếm của hắn, được nữ nhân của hắn gìn giữ.
Những nữ nhân của hắn tách phần truyền thừa cùng thanh kiếm của hắn ra 2 phần một cái trở thành Ma Linh Kiếm do Long tộc bảo quản còn phần truyền thừa chuyển thành ‘Âm Dương Khí Môn’ không biết cách nào lưu lạc đến chỗ Vương Lăng.
Phần linh lực còn lại của hắn được đưa vào một miếng ngọc bội màu xanh do Mặc gia bảo quản nhìn giống miếng ngọc bội của Vương Lăng. Hắn không ngờ nhận được 2 trong 3 di vật của một Linh Tôn, thắc mắc miếng ngọc bội kia sao lại ở thế giới hắn.
Tiếp nhận lượng lớn truyền thừa ký ức của vị Linh Tôn này làm Vương Lăng tự tin bản thân hắn thuận lợi tiến cảnh.
Tỉnh dậy Vương Lăng thấy cơ thể biến đổi, cơ thể được thay xương đổi thịt, để lại cơ thể hắn bốc mùi vô cùng khó ngửi.
Hắn gọi gia đinh đem nước tẩy rửa đồng thời đem đồ ăn. Tắm rửa sạch sẽ, ăn uống đầy đủ hắn tiếp tục tu luyện.
Giờ đây hắn dễ dàng đột phá ‘Băng Ngưng Quyết’ tầng 1, hắn cũng giải quyết vấn đề hàn khí thậm chí đột phá dung linh trung kỳ đồng thời hắn đã chuyển hóa ma lực của bản đạt được đạo sĩ thủy thuật sơ đoạn. Cái này là "trong họa được phúc".
Vương Lăng cũng dựa theo một số bí tịch biết được bản thân có thể sử dụng được hỏa, thổ, phong, ám, quang, lôi nguyên tố. Hắn học hội một chút đặc tính phụ thuộc dù không tiến cảnh nhưng cũng giúp ích sau này. Tộc hội ngày mai diễn ra không còn thứ gì làm khó được hắn nữa.