Đầu tháng tám, Ramesses II thống lĩnh đại quân từ chiến trường Lavent trở về Thebes.
Từ cổng thành dân chúng chen chút hai bên đường hân hoan đón chào pharaon vĩ đại. Tiếng rèo hò liên thanh “pharaon vạn tuế” vang vọng mọi ngã đường. Ramesses lúc này là vị thần bất tử trong lòng con dân Ai Cập, vẫn giữ dáng vẻ uy nghiêm thường ngày nhưng rõ ràng sự kiêu ngạo trong đáy mắt vì vua trẻ cũng không hề che dấu
Trước bậc tam cấp hoàng cung, chiến xa pharaon vừa dừng lại
“Ngài đã trở về!” Nefertari xinh đẹp lộng lẫy trong trang phục hoàng gia xúc động nói
“Ngày đêm thần thiếp đều ở thần điện cầu phúc cho bệ hạ” Henutmire nhìn hắn say đắm
“…” Isetnofret không nói lời thừa, nhưng ánh mắt nhìn hắn đủ sức làm tan chảy mọi con tim
Phía sau họ rất nhiều thê thiếp thân phận thấp hơn chỉ có thể đưa mắt ghen tị ngước nhìn
User nở một nụ cười dịu dàng hiếm thấy với các nàng. Rồi xoay đầu tìm kiếm một bóng hình khác…
“Lại đây!” User đưa bàn tay to lớn thẳng hướng Ivy, những ngón tay thon dài khẽ lay động chờ đợi nàng bắt lấy
Ivy nhìn thấy những ánh mắt thâm tình của các thiếu nữ khi nãy giờ đã hóa thành vạn vạn mũi dao cấm phập vào người nàng. Chưa biết nên phản ứng thế nào cho hợp lý thì…
“Nàng ta là ai?” Henutmire không kiềm được sự đố kỵ, buộc miệng nói thay lời tất cả
User khẽ nhíu mày. Xưa đến nay chưa ai dám can thiệp vào việc riêng của hắn thế này. Định buông lời trách phạt nàng ta thì Ivy đã ở ngay trước mặt. Nhưng thay vì nắm lấy tay hắn cùng tiến lên vị trí cao quý kia, nàng lại cúi người quỳ xuống, phân rõ quan hệ giữa hai người
“Thần là hộ vệ của pharaon!”, nàng cúi đầu, chờ đợi cơn thịnh nộ của User
Nhưng Ivy đã lầm, không có bất cứ chuyện gì xảy ra. Bàn tay dịu dàng đưa ra chờ đợi khi nãy chậm rãi nắm lại thành quyền, thu về đặt ở vị trí sau lưng. Lấy lại vẻ tôn nghiêm vốn có, User nhắm mắt, cất bước bỏ lại hết thảy sau lưng, một mình hướng đến vị trí cao nhất… Bóng dáng mang bá khí độc tôn khiến không khí đột nhiên trở nên trầm mặc đến khó thở.
“Đêm nay toàn dân đại tiệc mừng chiến thắng quân ta” xoay người, hướng đám đông hắn tuyên bố
Sau giây phút trầm lặng, âm vang reo hò lại lần nữa vỡ òa
***
Chút nắng cuối cùng cũng bị đẩy lùi đến phương xa. Bóng tối dần nuốt chửng lấy ánh sáng…
Dư âm của giấc ngủ dài là cơ thể lười nhát uể oải và cái bụng đói meo đang kêu gào dữ dội. Nghĩ đến buổi tiệc đầy rượu thịt, bước chân Ivy không khỏi tăng hiệu suất đáng kể
Vẫn là chính điện lớn uy nga dát vàng, vẫn những gương mặt quen thuộc khi xưa, vài vũ công xinh tươi hòa mình theo điệu nhạc réo rắc vui tai… Nhưng khác ở chỗ… Giờ đây, Ivy cũng có một chỗ ngồi êm ái cho chính mình. Trước mặt, bàn ăn thịnh soạn đầy rượu thịt khiến Ivy cười tít mắt
Trên bệ cao, nơi Ramesses II an vị vô số lời chuyện trò xoay quanh chủ đề tán dương sự anh dũng của pharaon trong trận chiến Kadesh nối tiếp nhau dồn dập. User không nói gì, xoay xoay ly rượu trong tay, rồi đưa mắt say mê nhìn về phía nàng. Nhưng nàng không bao giờ nhìn về phía hắn…
“Kìa, bệ hạ để thiếp rót thêm rượu cho người” Isetnofret tinh ý kéo User khỏi dòng suy nghĩ
“Ừ” thu lại ánh mắt mông lung, hắn lơ đãng nói
“Bệ hạ thiếp kính người một ly ạ” Henutmire không chịu yếu thế lên tiếng. Nhẹ nhàng tựa vào người User, cùng lúc lướt nhẹ ngón tay lên vòm ngực trần vạm vỡ của hắn. Nàng ta nâng ly rượu lên môi, không biết vô tình hay cố ý vài giọt rượu tràng ra khóe miệng nhỏ, men theo cái cổ thon dài từ từ chui vào khe hỡ ẩn hiện tạo bởi cặp đôi đẩy đà trước ngực. Lớp vải lanh cao cấp mỏng tang vì thấm ướt càng trở nên trong suốt đầy mi hoặc
Cơ thể thanh niên cường tráng, rong rủi sa trường lâu ngày càng trở nên cứng nhắc. Nay lại gặp phải sự kích thích mềm mại trước mắt… Dù bất kỳ người đàn ông nào cũng khó có thể không động tâm. User cũng là đàn ông, hơn nữa còn là người đàn ông vô cùng khỏe mạnh… Nhưng tiếc thay, lúc này trong mắt User, Henutmire kiều diễm nghiêng nước nghiêng thành lại hóa thành bóng hình nhỏ nhắn mà hắn ngày đêm khao khát. Đôi môi yêu nghiệt ghé sát vành tai người ngọc
“Đêm nay…” lời chưa nói xong, mắt phượng vô tình lướt qua thực ảnh bé nhỏ vừa khuất qua cửa lớn, theo trực giác hắn lại nhìn vị trí Paser… trống không. Hỏa khí không biết từ đâu ập đến, hai tay vô thức nắm lại thành quyền… Sóng tình dạt dào như nước bởi vì lửa giận đột ngột dâng cao mà cũng biệt vô âm tích…
Thấy thái độ thay đổi của pharaon, theo luồng mắt phượng đang bốc hỏa, Henutmire cũng phần nào hiểu rõ vấn đề… “Con nô lệ hèn hạ, lần nào cũng phá chuyện tốt của mình. Thù mới hận cũ, hôm nay ta quyết trả đủ cho ngươi!” nàng ta thầm nghĩ. Một mưu kế cay độc rất nhanh được định hình sau gương mặt kiều diễm kia
Tìm một lý do thích hợp, Henutmire thuận lợi gặp riêng một tỳ thiếp khác ở góc khuất phía sau hành lang
“Đem cái này bỏ vào rượu của con nô lệ Ivy” nàng ta trao cho tỳ thiếp kia chiếc bình nhỏ.
“Đây là…” Cô gái kia hơi e ngại. Mặc dù thân phận thấp kém phải chịu sự khống chế của chính thê nhưng giết hộ vệ hoàng đế là tội rất lớn…
“Đây là xuân dược không màu không mùi có tác dụng làm người sử dụng hưng phấn cực độ nhưng không gây tác hại cho cơ thể. Ta chỉ muốn làm cho nó phải xấu mặt thôi. Không phải rất hợp ý ngươi sao?” Nàng ta mất kiên nhẫn giải thích qua loa để tỳ thiếp kia yên tâm. Hôm nay, nàng mang theo xuân dược với ý định, sau khi mồi chài thành công pharaon sẽ tự mình hưởng dụng để cùng ngài trải qua một đêm lạc thú khó quên nhất, nào ngờ… Để con nô lệ thấp hèn kia dùng thứ tốt thế này cũng quá xa xỉ. Song để hủy hoại thanh danh nó thì rất xứng đáng…
“Tiện thiếp sẽ giúp người! Người phải nhớ lời người đã hứa với tiện thiếp nhé!” dù bị nói trúng tim đen nhưng cô gái kia cũng không quên mặc cả
“Ta biết rồi! Đi làm việc của ngươi đi!” Henutmire hứa suông cho xong chuyện. Chính ta còn chưa nhận được mưa móc của ngài, một đứa thấp kém như ngươi lại ôm mộng hảo huyền- lòng thầm khinh bỉ
Đợi bóng lưng tỳ thiếp đi khá xa, Henutmire quay sang ra lệnh cho nữ quan thân cận
“Tìm vài tên nô lệ khỏe mạnh, sắp xếp cho chúng núp ở hành lang lối về phòng con nô lệ Ivy. Vừa thấy nó liền phục-vụ-tận-tình cho ta” giọng cười âm hiểm vang lên sau tiếng nói cuối cùng, hoàn toàn đối lập với thân hình kiều diễm của thiếu nữ
Trong bóng tối, cách đó không xa, tất cả âm mưu thâm độc kia không một chi tiết nào thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Karen. Thấy dáng vẻ đáng nghi của nàng ta hắn mạo muội theo dõi không ngờ kết quả thật ngoài sức tưởng tượng…
***
Quay trở lại dạ tiệc, Karen thận trọng bẩm báo việc mình vừa nghe được vào tai pharaon
Theo từng lời của Karen, mắt phượng lúc này không đơn giản chỉ có lửa giận ghen tuông mà là sự âm hàn đến cực điểm, quét đuôi mắt bén ngót về phía Henutmire, hắn muốn ngay lập tức phanh thây nàng ta ra trăm mãnh. Song, một ý nghĩ mạnh mẽ hơn chợt lóe trong đầu, khiến đôi mắt đẹp màu hổ phách một giây thoáng hiện vẽ do dự, rất nhanh hắn quyết định
“Không cần ngăn cản nàng ta!” User giọng đều đều ra lệnh