[Việt Nam] Cực Võ

Chương 180 : Hắc Ám Diên Vỹ (1)




Công việc chủ yếu của Vô Song trong một tháng này chính là đào khoáng, hắn cũng bắt đầu đi những bước đầu tiên trên con đường luyện thể tại Quỷ Khu bất quá cũng không phải toàn bộ thời gian Vô Song đều dùng để luyện thể, làm gì có ai có thể đào khoáng 24/24 giờ?.

Công việc đào khoáng của Vô Song bắt đầu khi mặt trời lên và kết thúc khi mặt trời xuống, chủ yếu là để hắn rèn luyện thể lực đồng thời cũng làm quen với địa lực từ trường của Quỷ Khu sau đó Vô Song sẽ trực tiếp xuống ăn cơm cùng doanh trại của Hắc Ma bên dưới, có thể đối luyện một chút với đám Hắc Ma vệ, đợi đêm tối buông xuống liền trở về căn nhà của mình nơi Quỷ Sơn bắt đầu đọc sách cùng nghỉ ngơi.

Khối lượng công việc một ngày của Vô Song rất nặng nhưng cũng chính vì thế khí lực của hắn cũng sẽ chậm rãi tăng trưởng không ít, đồng thời hắn cũng cao hơn một chút, chiều cao từ 1m2 đã tăng lên 1m3, cũng đã không còn lùn quá mức như trước.

Về mặt khí lực, Vô Song không có người đối luyện để kiểm tra khí lực của bản thân nhưng từ công việc trong những mỏ lộ thiên Quỷ Khu hắn cũng có thể ước lượng bản thân hắn hiện tại chỉ bằng khí lực cũng có thể nâng được một vật nặng 50 kg, với Vô Song mà nói đây là một bước tiến dài.

Tất nhiên ngay cả khi hắn suốt một tháng qua đều tất bật ở bên trong các mỏ quặng lộ thiên nơi Quỷ Khu thì làn da của Vô Song cũng không xuất hiệu dấu hiệu thô ráp, hai cánh tay của hắn vẫn nhẵn mịn vô cùng, đây cũng chính là tác dụng của Tiên Thiên Chí Âm Thể.

Nam tử sở hữu Tiên Thiên Chí Âm Thể rất khó xuất hiện cơ bắp trên người đồng thời những vết chai sạn do tổn thương đến da gần như cũng không xuất hiện, đến chính Vô Song cũng không biết là nên cười hay nên khóc với Tiên Thiên Chí Âm Thể nữ, phần bụng của Vô Song vẫn chưa từng xuất hiện một múi cơ nào, láng mịn trơn bóng thậm chí mảnh mai tinh tế như của một nữ tử vậy.

Vô Song có lẽ... còn giống nữ nhân thêm một đoạn thời gian rất dài rất dài.

Trong một tháng này bản thân Vô Song cũng bắt đầu tìm hiểu Đại Bi Phú, trong cuộc sống hàng ngày Vô Song hoàn toàn không dùng đến nội lực mà chỉ sử dụng sức mạnh tự thân, nội lực của hắn chỉ dùng để tham ngộ cùng diễn luyện Đại Bi Phú, tất nhiên tốc độ tu luyện Đại Bi Phú của Vô Song cũng rất chậm, hắn phải mất 5 ngày mới có thể hồi phục nội lực một lần, mới có thể tu luyện Đại Bi Phú một lần dẫn tới suốt 1 tháng qua Vô Song mới chỉ dừng ở cánh cửa nhập môn của Đại Bi Phú.

Hôm nay cũng là một ngày như vậy.

Vô Song ngồi xếp bằng trên giường gỗ, hai mắt từ từ mở ra sau đó thở hắt một hơi.

Cuối cùng là việc tham ngộ Đại Bi Phú, Đại Bi Phú là tuyệt học trấn phái của Nga Mi bản thân cực kỳ thâm sâu khó lường, Vô Song lại không thể liên tục nghiên cứu Đại Bi Phú vì vậy tiến cảnh rất chậm bất quá hắn cũng đủ để bước vào cảnh giới nhập môn, đủ để hiểu Đại Bi Phú là như thế nào.

Vô Song từng ở Nga Mi, hắn biết Nga Mi khác rất nhiều so với Nga Mi mà Vô Song tưởng tượng.

Nói về Nga Mi trong tưởng tượng của Vô Song thì phải nói về trị liệu, phải biết năm đó khi Vô Song còn đang thời kỳ học sinh tựa game Võ Lâm Truyền Kỳ đã cực kỳ nổi tiếng, ngay cả một người chưa từng chơi game như Vô Song cũng nghe loáng thoáng, đã là Nga Mi liền gắn với hai chữ ‘buff máu’.

Chỉ khi đến thế giới này, Vô Song mới thấy Nga Mi rất khác, bản thân Nga Mi Phái lấy công pháp Nga Mi Cửu Dương Công làm căn bản mà môn công pháp này không có tác dụng phụ trợ trị liệu mà lại thiên hướng tấn công nhiều hơn thêm vào Nga Mi Kiếm Pháp khiến bản thân đệ tử phái Nga Mi có lực tấn công rất mạnh, Nga Mi phái của thế giới này dường như đi theo con đường sát phạt hơn nhiều so với trị liệu.

Suy nghĩ này chỉ thật sự bị bác bỏ khi mà Vô Song tu luyện Đại Bi Phú, Đại Bi Phú không phải võ công tâm pháp lại càng không phải là công thể, Đại Bi Phú là kỳ thuật.

Cũng giống như Tử Hà Thần Công hay Liên Hoa Thiền Công, bản thân Đại Bi Phú cũng mang theo công dụng trị liệu rất đáng sợ.

Nga Mi phái tổ sư mượn hơi hướng của Cửu Dương Thần Công mà sáng tạo ra Nga Mi Cửu Dương Công, phải biết Nga Mi Cửu Dương Công là dựa vào ngộ tĩnh của Nga Mi tổ sư đồng thời thêm vào 3 phần trí nhớ của bà về Cửu Dương Thần Công mà sáng tạo ra, so với Liên Hoa Thiền Công thậm chí còn càng thâm ảo hơn.

Nga Mi Cửu Dương Công là một loại công pháp lấy dương hóa âm, lấy âm chuyển dương cực kỳ đặc sắc của riêng Nga Mi Phái, công pháp này tuy đi theo âm nhu thuộc tính nhưng lại hướng người ta nghiêng về dương cương.

Thân thể nữ tử bình thường chủ yếu sẽ thiên về âm nhu nhưng nếu một nữ tử tu luyện Nga Mi Cửu Dương Công lại khác, bản thân liền sẽ chuyển hóa âm nhu khí trong người thành dương cương, Nga Mi Cửu Dương Công vừa có sự dẻo dai của âm nhu lộ tuyến nhưng lại vừa có sức công kích của dương cương lộ tuyến nhưng lại không có bất cứ ảnh hưởng gì đến thân thể nữ tử.

Tương truyền năm đó tổ sư bà bà của Nga Mi cùng Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong cùng nhau tham ngộ Cửu Dương Thần Công sau đó cả hai người cùng nhau sáng tạo ra hai bộ công pháp lần lượt là Nga Mi Cửu Dương Công cùng Võ Đang Cửu Dương Công, đây là hai loại công pháp đối nghịch với nhau nhưng lại hoàn toàn giống nhau, một loại cho nữ tử còn một loại dành cho nam tử.

Bản chất của Nga Mi Cửu Dương Công cùng Võ Đang Cửu Dương Công rõ ràng là giống nhau ít nhất là từ mặt nguyên lý, năm đó ở trên Nga Mi Sơn bản thân Vô Song từng được Viên Tĩnh giảng giải qua về vấn đề này, hắn còn nhớ như in lần đó hắn bái phục hai vị tiền bối kia đến mức nào.

Nguyên lý của Nga Mi Cửu Dương Công rất đơn giản, trong cơ thể nữ tử vẫn là âm nhu khí cái này tuyệt đối không thay đổi nhưng trong quá trình vận công nữ tử lại có thể mượn lộ tuyến vận công cùng tâm pháp của Nga Mi Cửu Dương Công để chuyển hóa âm nhu nội lực thành dương cương nội lực để rồi tấn công đối thủ, sau khi nguồn nội lực được chuyển hóa thành dương cương sử dụng hết thì lập tức biến mất, chờ đợi một lần chuyển đổi thứ hai.

Nga Mi Cửu Dương Công vừa có thể bảo đảm thế mạnh về âm nhu của nữ tử lại vừa bù đắp luôn điểm yếu trong công kích bằng dương cương khí, điểm yếu duy nhất của Nga Mi Cửu Dương Công chính là tốc độ chuyển hóa âm nhu thành dương cương cùng áp lực mà đan điền phải chịu.

Nếu Võ Đang Phái dùng Trường Sinh Quyết để giảm thiểu tối đa điểm yếu của Võ Đang Cửu Dương Công thì Nga Mi Phái cũng có Đại Bi Phú để làm tương tự.

Đại Bi Phú của Nga Mi thực sự... rất rất đặc biệt, đến mức lần đầu tiên Vô Song nhìn vào còn khiến hắn động dung không thôi chỉ bởi Đại Bi Phú bao gồm 3 cảnh giới.

Cảnh giới nhập môn của Đại Bi Phú được ghi trong quyển sách cổ mà Vô Hà Tử đưa cho Vô Song, bên trong vẽ lại lộ tuyến vận khí của Đại Bi Phú bất quá vừa nhìn cái lộ tuyến này khiến Vô Song tê cả da đầu.

Cảnh giới thứ nhất của Đại Bi Phú gọi là Phi Hồng Tuyết Nê, dựa theo lộ tuyến này sẽ tạo ra một con đường dẫn khí riêng biệt trong cơ thể, nếu người không biết nhìn vào có thể sẽ không nhận ra nhưng Vô Song sao có thể không nhận ra?, thân là y sư hắn liếc mắt có thể nhận ra con đường dẫn khí của Đại Bi Phú, đây chính là con đường chết.

Trên cơ thể con người có những nơi được gọi là tử huyệt, cho dù là người luyện võ khi bị đánh trúng tử huyệt cũng sẽ lành ít dữ nhiều, lộ tuyến vận công của Phi Hồng Tuyết Nê toàn bộ đều là tử huyệt, đây tuyệt đối là một con đường quá mức nguy hiểm.

Phi Hồng Tuyết Nê tạo ra một con đường thẳng tắp từ đan điền dẫn khí qua huyệt thần khuyết, huyệt cự khuyết, huyệt cưu vĩ sau đó hướng tiếp lên nhân nghênh, huyệt nhân trung, huyệt thần đình rồi lên thẳng huyệt bách hội tiếp theo lại từ huyệt bách hội đi xuống huyệt á môn, huyệt mệnh môn, huyệt vĩ lư rồi lại trở về đan điền tạo thành một vòng tuần hoàn.

Trong cái vòng tuần hoàn kia, toàn bộ đều là tử huyệt, dùng nội lực cường đại mạnh mẽ xông phá tử huyệt?, đây là lần đầu tiên Vô Song thấy cách làm này.

Tất nhiên nếu là cao thủ võ lâm mà nói chỉ cần khống chế nội lực đủ khéo thì vẫn có thể giảm được tối đa những trường hợp không mong muốn bất quá... đây chỉ là lý thuyết.

Vô Song đã thử vận công theo lộ tuyến này, Vô Song cảm thấy lực công kích của mình trực tiếp tăng lên gấp 2 lần, một chưởng của hắn mang theo hàn băng nội lực kèm theo sát thương gấp 2 lần lúc trước là ít, về mặt sức tấn công mà nói thì Đại Bi Phú hoàn toàn không có điểm nào để chê.

Điểm chết người là, khi quyết đấu ai dám đảm bảo không bị đánh trúng?, trong quá trình vận công của Đại Bi Phú đi qua toàn là tử huyệt, nếu bị đối phương đánh trúng cơ thể dẫn tới lệch nhịp trong khống chế lộ tuyến nội lực chỉ sợ.... không cần đối phương đánh tiếp bản thân Vô Song cũng tự gục ngã.

Đại Bi Phú mà kết hợp với Nga Mi Cửu Dương Công đúng là có thể khiến nữ đệ tử của Nga Mi có lực công kích xếp hàng đầu võ lâm, một chưởng toàn lực đánh ra chỉ sợ chưa chắc đã thua Đại Lực Kim Cương Chưởng của Thiếu Lâm Tự hay Đại Tung Dương Chưởng của Tung Sơn, sức tấn công của Đại Bi Phú không ai dám chê.

Về mặt tấn công là như thế nhưng mặt phòng ngự, Vô Song không mê nổi lại càng không dám đơn giản sử dụng Đại Bi Phú, nếu sức tấn công được nhân thêm hai lần thì tỷ lệ tử vong chỉ sợ nhân lên bốn lần, Vô Song không biết ai là người sáng tạo ra Đại Bi Phú nhưng đây tuyệt đối là kẻ điên, tất nhiên kẻ điên cùng thiên tài chỉ cách nhau một lằn ranh rất nhỏ.

Nếu Đại Bi Phú chỉ có tầng thứ nhất thì đây là một môn bí thuật chuyên dùng để liều mạng với đối phương chứ tuyệt đối không thể trở thành tuyệt học trấn phái của Nga Mi, điều đáng nói là cảnh giới thứ hai, cảnh giới này mang tên Sinh Sinh Bất Tức, cảnh giới thứ hai của Đại Bi Phú chính là dùng để trị liệu, dùng để giảm đi tác dụng phụ của cảnh giới thứ nhất.

Điều làm Vô Song khổ sở không thôi chính là.... hắn không hiểu bên trong quyển sách này viết gì nữa, cứ như tiếng ai cập cổ đại vậy, từ phần cảnh giới thứ hai trở đi hắn căn bản đọc không hiểu, không biết Vô Song nên khóc hay nên cười với Đại Bi Phú đây?.

..........

Màn đêm đã buông xuống trên Quỷ Khu đồng thời xuất hiện những tiếng gió lành lạnh thổi tới, không biết vì sao đêm hôm nay ở Quỷ Khu trời đặc biệt trở lạnh.

Vô Song hai chân xếp bằng trên giường gỗ, ánh mắt cũng nhắm lại, hắn đang bước vào trạng thái minh tưởng, nội lực trong người cũng đang bắt đầu hồi phục từng chút từng chút một, trong đan điền của hắn trải qua mấy ngày gần đây tích lũy dẫn đến nội lực cũng sắp xửa khôi phục lại toàn bộ.

Mỗi lần Vô Song khôi phục lại nội lực hắn sẽ bắt đầu tham ngộ võ công, lần này Vô Song muốn thử luyện Triền Ti Bát Trảo dù sao thứ này hiện nay cũng không bán được, Vô Song hiện tại lại tương đối thừa thời gian vì vậy hắn muốn nghiên cứu loại trảo pháp này.

Triền Ti Bát Trảo là trảo pháp dạng ngoại công, nó sẽ gây ra những vết thương có dạng đoạn cân cùng xuất huyết ngoài, đối với một người đang bắt đầu đi theo con đường luyện thể như Vô Song mà nói, đây là một môn võ học phi thường thích hợp.

Cũng chẳng biết Vô Song tiến vào trạng thái minh tưởng bao lâu đến khi hắn mở mắt ra liền bắt đầu cảm thấy một luồng khí tươi mát chạy dọc cơ thể, hắn biết nội lực trong cơ thể đã tràn đầy trở lại tuy nhiên ngay khi Vô Song chuẩn bị vận công thì cánh cửa gỗ của hắn bị người ta mở ra.

Vô Song ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm vào thân ảnh vừa xuất hiện trước cửa nhà mình kia, đã một tháng rồi hắn không gặp nàng, nàng chính là Hoắc Thanh Đồng.

Tất nhiên không ai cấm Hoắc Thanh Đồng tiến đến nhưng nàng tiến đến muộn như vậy rốt cuộc muốn làm gì?.

Hoắc Thanh Đồng lúc này trạng thái cũng không được tốt cho lắm, Vô Song không nhìn ra thương thế của nàng nhưng từ sắc mặt xem ra, Hoắc Thanh Đồng hiện nay tuyệt không thoải mái, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, thậm chí trong ánh mắt có một tia thê lương.

Hoắc Thanh Đồng đứng đó, nàng không có nói gì chỉ là nhìn Vô Song, Vô Song thậm chí cảm thấy cơ thể Hoắc Thanh Đồng đang nhè nhẹ run lên, đây là lần đầu tiên Vô Song nhìn thấy một mặt này của Hoắc Thanh Đồng, nàng không còn vẻ mạnh mẽ hàng ngày, ẩn ẩn trong bộ hắc giáp đầy sức mạnh kia chỉ là một nữ nhân đang run rẩy.

Vô Song không hiểu việc gì có thể làm Hắc Mân Côi trở thành dạng này, hắn lập tức tiến lên ít nhất cũng muốn để cô gái này ngồi xuống, trái tim Vô Song khẽ nhảy lên một nhịp, hắn cảm thấy có lẽ sắp có đại sự phát sinh.

Vô Song đang định tiến tới đỡ Hoắc Thanh Đồng ngồi xuống, mời nàng uống một ngụm nước để giúp nữ nhân này bình tĩnh một chút thì chợt thấy Hoắc Thanh Đồng đưa tay ra ngăn cản Vô Song tiến tiếp, ánh mắt nàng nhè nhẹ nhắm lại rồi rất nhanh mở ra.

“Ngươi... chạy đi, không muốn chết thì chạy đi, ngay trong đêm nay, chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu “.

Giọng nói của Hoắc Thanh Đồng khẽ run lẩy bẩy, nàng càng như vậy Vô Song lại càng không muốn rời đi, hắn thật sự muốn biết có việc gì xảy ra.

Vô Song bước lên một bước, cũng mặc kệ Hoắc Thanh Đồng có ngăn cản hắn hay không, hắn nắm lấy tay nàng sau đó trong ánh mắt mở lớn của Hoắc Thanh Đồng, Vô Song dùng hai tay bế nàng lên rồi ném thẳng nữ nhân này lên giường sau đó chậm rãi ngồi xuống một chiếc ghế gần đó.

“Nói đi, có chuyện gì?, nếu ngươi không nói rõ ta tuyệt đối sẽ không rời đi hơn nữa ta đến đây không phải chỉ để đào khoáng, rốt cuộc là việc gì xảy ra? “.

Hoắc Thanh Đồng cắn răng nhìn Vô Song, ánh mắt mang theo một tia thương cảm, sau đó từ trong ngực lấy ra một cái bọc màu đen nhỏ, nàng đưa cho Vô Song.

“Ngươi có thư... 5 ngày trước gửi đến “.

Vô Song ánh mắt híp lại nhìn Hoắc Thanh Đồng nhưng cũng không nói gì nhiều, hắn đưa tay ra chậm rãi tiếp nhạn cái bọc đen kia, bên trong là hai bức thư, một bức của sư tỷ đồng thời cũng là tình nhân của hắn – Viên Tĩnh, bức còn lại không ngờ là của Lý Mạc Sầu.

Bằng vào Thiên Địa Hội cùng Thăng Long Hội thì việc đưa những phong thư này đến Thiên Ý Thành cũng không khó, lại bằng vào Xà Vương ở Thiên Ý Thành thì việc gửi thư đế Hắc Địa này cũng không khó, Vô Song nhận được thư của hai người cũng là hết sức bình thường bất quá Vô Song không có đọc thư, hắn chỉ nhìn lướt qua phong thư một chút.

Phong thư của Viên Tĩnh vẫn còn y nguyên chưa có dấu hiệu bị mở ra về phần phong thư của Lý Mạc Sầu lại càng an toàn, dù sao bên ngoài phong thư có ký hiệu đặc thù của Thăng Long Hội chỉ cần có người đọc qua thì Vô Song không thể không phát hiện, hai phong thư này gần như chưa có ai mở ra.

Nếu phong thư này chưa được mở ra thì... việc làm Hoắc Thanh Đồng sợ hãi đến mức độ này không có liên quan gì tới hai bức thư của Vô Song, nàng còn việc khác muốn nói, một việc đáng sợ hơn nhiều.

“Đa tạ Hoắc cô nương gửi thư cho ta bất quá ta càng muốn biết, rốt cuộc có việc gì xảy ra”.

Hoắc Thanh Đồng ngồi lặng im trên giường của Vô Song, thân thể nhè nhẹ dựa vào vách tường bằng gỗ, nàng đặt một tay lên chắn ngang mặt, bờ môi run run.

“Vương Hạo... chết rồi, ở bên dưới đó... hôm nay có tổng cộng 5 người vĩnh viễn ra đi trong đó có Vương Hạo... “.

“Ngươi mới có 11 tuổi, ngươi còn có thân nhân, có gia đình, có người đợi ngươi, chạy đi, chạy càng xa càng tốt, Hắc Địa... không dành cho ngươi, Thiên Ý Thành cũng không dành cho ngươi... rời đi thôi”.

Vô Song quả thật sững người lại, Vương Hạo chính là người một đấm đánh gục Vô Song, hắn vậy mà chết rồi?.

Vô Song vốn tin tưởng nếu hiện tại hắn quyết đấu với Vương Hạo thì tỷ lệ thẳng khoảng 70% nhưng hắn vẫn phải công nhận Vương Hạo rất mạnh, người như Vương Hạo vậy mà đã chết?.

Điều đáng nói hơn nữa là hôm nay có 5 người ngã xuống ở Hắc Địa tức là ít nhất có 4 người thực lực ngang ngửa Vương Hạo ngã xuống, ở trong Hắc Địa rốt cuộc đã xảy ra việc gì?.

Đêm hôm nay trời có vẻ lạnh hơn bình thường, lòng người cũng... trở nên lạnh hơn.

Từ nơi Vô Song ở không có cách nào nhìn thấy Hắc Địa nhưng Vô Song vẫn có thể cảm nhận được, trong Hắc Địa đang có một thứ kinh khủng tồn tại, cái cảm giác Hắc Địa ngày hôm nay tuyệt đối không yên bình, cứ như có thứ gì đó... đang muốn chui ra khỏi Hắc Địa vậy.

.........


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.