[Việt Nam] Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 114 : Cha mẹ sinh ta... Trời sinh tính!




...

Nhìn Lăng Khí Thế xông lại ngày càng gần, Huyết Vương cũng trở nên nghiêm túc hơn... Lập tức vận động Huyết Dịch trong cơ thể, tăng lên phẩm chất của cây kiếm trên tay sau đó lập tức biến mất tại chỗ...

Lăng Khí Thế nhìn Huyết Vương đột nhiên biến mất tại chỗ thì lập tức biến sắc... Hắn hiện tại là một Võ Thần Thập Trọng cảnh giới nhưng lại không thể nhìn được tốc độ của đối phương??? Đây là cái khái niệm gì vậy!!!

Còn không kịp để Lăng Khí Thế tiếp tục suy nghĩ thì Huyết Vương đã đột nhiên xuất hiện ở bên trái của hắn... Một kiếm vung xuống với tốc độ vô cùng khủng bố khiến cho Lăng Khí Thế biết sắc mặt vội vàng gia điều động hỏa diễm gia tăng ở phía này để bảo hộ...

“Ầm...Ầm...Ầm”

Liên tiếp nhưng pha tấn công của Huyết Vương được vung ra nhưng toàn bộ lại không thể nào xuyên thủng được lớp phòng ngự của Lăng Khí Thế.... Nhưng khi nhìn qua đám hỏa diễm đang cháy hừng hực này thì rất dễ có thể nhận ra được hiện tại Lăng Khí Thê sắc mặt trông rất là khó coi...

Hắn liên tục phải vận dụng Linh Lực để gia tăng Hỏa Diễm bao quanh thân thể... Để gia trì lại nhũng vị trí mà Huyết Vương đã tấn công qua... Nhưng mà tất nhiên... Linh Lực trong cơ thể không phải là vĩnh cửu... Và tất nhiên Huyết Dịch trong cơ thể của Huyết Vương cũng vậy.... Hắn cũng phải liên tục gia trì lại thanh Huyết Kiếm của mình bởi cứ mỗi lần hắn chém xuống lại y rằng có một lượng Huyết Dịch bị hỏa diễm thiêu rụi, bốc hơi khỏi thanh kiếm....

Sau một hồi “Ta chém ngươi đỡ” thì lúc này đây Huyết Vương và Lăng Khí Thế đều có chút mệt mỏi, thở hồng hộc nhìn nhau...

Đặng Dịch đứng ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức bĩu môi.... Nhìn sắc trời cũng không phải còn sáng sủa gì... Hắn lập tức tiện tay vung ra một tấm Định Thân Phù về phía Lăng Khí Thế....

Trong trạng thái bình thường thì tất nhiên Lăng Khí Thế khó có thể mà bị trúng được... nhưng hiện tại thì tất nhiên là ngược lại.... Lăng Khí Thế đang đứng thở hồng hộc, khi nhìn thấy động tác này của Đặng Dịch thì lập tức biến sắc... Vội vàng vận dụng Linh Lực để gia tốc tránh thoát... Nhưng mà rồi xong... Linh Khí trong cơ thể hắn đã dần như cạn kiệt... Móc đâu ra mà để vận dụng Linh Lực chứ??

“Không......!!!!!!!!!!!!!!!”

Nhìn tấm định thân phù bay đến trân đầu của bản thân rồi nổ tung một cái... Lăng Khí Thế lập tức phẫn hận rống lên một tiếng thận lớn trước khi bị định thân tại trận... Không thể nào cử động được nữa...

“Toàn bộ người của Huyết Sát Đoàn tiến vào trong thành!! Toàn bộ những kẻ không liên quan có thể rời đi... Còn không nếu muốn ở lại ta cũng không ngăn cản... Nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với bọn ngươi thì ta cũng không biết được...”Ném Lăng Khí Thế vào trong Hỗn Thiên Tiểu Thế giới xong... Đặng Dịch lập tức nhìn toàn bộ thành viên của Huyết Sát Đoàn đang đứng trước mắt, sau đó thì lại vận dụng “Âm Ba Công” rống lên vang khắp toàn bộ thành trì...

Lời của Đặng Dịch vừa dứt thì lập tức có một lượng lớn người trong Huyết Sát Thành ồ ạt chạy ra ngoài... Bọn hắn đã thấy được độ lãnh huyết của Đặng Dịch...Giết hơn ngàn người không chớp mắt.... Như vậy bọn hắn còn dám ở lại không??!! Tất nhiên là không!!!

Trong đó cũng có không ít những tên thành viên của Huyết Sát Đoàn lẫn lộn chạy theo.... Nhưng Đặng Dịch đâu có phải là người kém thông minh?? Chỉ thấy những tên thành viên lẩn theo dân thường chạy trốn khi vừa đi tới cổng thành thì đột nhiên va phải một mảnh tưởng kết giới bị phản chấn lại ngã xuống đất.... Và kết quả bị dòng người chen lấn xô đẩy nhau dẫm đạp nhau cho tới chết...

Đứng ở trên tường thành, Đặng Dịch nhìn cảnh tượng này thì cũng không để ý nhiều... Hắn biết thả đám người này ra thì chuyện ngày hôm nay cũng sẽ được truyền đi rât nhanh.... Phiền phức tìm tới cũng nhanh không kém... Nhưng rồi sao?? Chẳng nhẽ lại giết toàn bộ?? Hắn cũng không phải là lãnh huyết vô tình đến như vậy... Trong thành còn có rất nhiều người dân bình thường vô tội... Hắn không muốn tạo ác nghiệp...?? Hay chẳng nhẽ lại dùng thần thông để lau đi ký ức từng người?? Đặng Dịch không có điên!! Hàng trăm người còn có thể chứ hơn hàng nghìn người... Hắn chịu... Vả lại trong thành cũng còn có rất nhiều những Võ giả hay Linh Sư có cảnh giới cao... Lượng Linh Lực tiêu tốn không phải là ít...

...

Sau một lúc qua đi... 9 phần mười người không liên quan đã rời khỏi Huyết Sát Thành... Nhưng ở lại thì vẫn còn một bộ phận người... Và hầu hết là thường dân... Tu Vi cũng chỉ có Võ Sư hay Võ Đồ mà thôi... Nếu thực sự chạy ra thành mà nói thì cái chết có khí còn gần kề bọn họ hơn là ở trong thành...

“.. Hu hu hu... Cha ơi.... người mau dậy đi.... Thiến Thiến sợ... Dậy đi ba...”

Đặng Dịch đang đứng trên tường thành quan sát toàn cảnh của ngôi thành thì đột nhiên bị tiến khóc này làm cho nhíu mày lại nhìn xuống...

Chỉ thấy lúc này trong đám thành viên của Huyết Sa Thành bị người dẫm đạp cho tới chết bởi vì bị màn chắn đánh bật ngã dưới đất thì có một người trung niên còn chưa chết thoi thóp nằm dưới đất, bay tay cố đưa lên giống như muốn chạm vào mặt đứa con gái tầm tầm sáu bảy tuổi đang ngồi cạnh khóc hu hu...

Thở dài một hơi, Đặng Dịch lập tức nhảy xuống bên dưới... Đi đến bên hai người họ... Sử dụng Thiên Nhãn thì thấy tên trung niên này cũng không phải người xấu... Điếm Thiện Lượng cũng có khá nhiều...

“Tiểu muội muội, mau cho cha ngươi uống viên thuốc này... Hắn sẽ mau khỏi thôi...”

Thiến Thiến đang khóc thút thít, đột nhiên nghe thấy lời nói này thì đột nhiên vui mừng vô cùng... Khi nàng vừa ngẩng đầu lên, thấy được dung mạo của Đặng Dịch thì sắc mặt lập tức biến sắc... Lại khóc rống lên:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.