Vì Yêu Mà Hèn Mọn

Chương 6: Vì yêu mà hèn mọn-6




Vì yêu mà hèn mọn - Lặng yên dưới vực sâu 6

Sau buổi tối hôm ấy , anh và cô đều chẳng nói với nhau câu nào Anh không còn say bét nhè mỗi khi về nhà nhưng càng ngày đi làm về càng muộn có khi còn không về để mình Dương An với bàn thức ăn lạnh tanh Hai người lâu lắm mới nói với nhau vài câu khách sáo qua điện thoại,anh và cô kính nhau như khách chỉ sợ lỡ lời sẽ làm đổ sụp tất cả cái bình yên gắng gượng này tình yêu của họ tựa hồ như đang đứng trên lớp băng mỏng bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nát chìm ngỉm dưới đáy vực sâu

Hôm nay cô cố tình làm bữa tối mang đến công ty cho anh, cô mong rằng phá đi cái không khí bí bách hiện tại giữa hai người Vừa bước vào thang máy cô tình cờ nghe được hai nữ nhân viên đang tán chuyện:

"-Này cô biết gì chưa"?

_" Gì thế nói ra nghe xem nào!"

_"nghe đồn Trưởng phòng Trịnh với phó phòng Giang qua lại với nhau đấy"

_"Thật, hôm nọ tôi đưa tài liệu vào phòng cho trưởng phòng Trịnh thấy Phó phòng quần áo xộc xệch mặt mũi đỏ hồng, chắc chắn vừa làm chuyện không ra gì với nhau"

_"tôi không tin, Trưởng phòng bình thường đứng đắn như thế nghe nói anh ấy còn có vợ rồi "

_"haha cô bị vẻ bề ngoài đạo mạo của anh ta đánh lừa rồi, hôm trước còn có người bắt gặp anh ta cùng ả họ Giang kia đi thuê phòng khách sạn đấy"

_"Ôi! mất niềm tin vào cánh đàn ông quá"

Cô đứng bên trong thang máy nhìn 2 nữ nhân viên kia rời đi ,tay cô bấm chặt vào cặp lồng cơm lúc nào không hay Cô lúc này chỉ biết chấn an mình rằng người mà hai cô gái kia bàn tán không phải chồng cô , chắc chỉ là trùng họ với anh mà thôi

Cô vô thức đi về phía văn phòng của Trịnh Thái,đến cửa phòng cảnh tượng trước mắt làm cô bất động Một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp thân người đang kề sát vào người anh cười ngọt ngào trông vô cùng thân mật ,Trịnh Thái cũng không hề có ý đẩy cô gái kia ra Nhìn hai người họ trông thật xứng đôi- đây là cảm nhận lúc này của cô, thật buồn cười , nhìn chồng mình với người phụ nữ nhu tình kia mà sao cô lại có suy nghĩ quái gở như thế được Cô đang định quay lưng rời đi thì đột nhiên anh nhìn thấy cô gọi cô lại Cô giật mình quay người lại bắt gặp ánh mắt thoáng chốc ngạc nhiên của anh nhưng ngay sau đó lại trở về ánh mắt lãnh đạm , cô còn tưởng mình vừa nhìn nhầm Anh ngay lập tức đẩy người phụ nữ kia ra nhìn cô không nóng không lạnh nói:

_" Sao em lại đến đây?''

Câu quan tâm của anh sao cô lại nghe thành ra anh đang trách cứ cô, cô cười lạnh"Em mang cơm tối đến cho anh, sợ anh bận quá bỏ bữa Em không biết anh đang bận anh làm việc tiếp đi nhớ ăn cơm em về nhà trước" cô cố kìm nước trong hốc mắt mình không cho nó được lăn ra Cô nhanh chóng quay người rời đi, cô sợ cô không kìm hãm được nước mắt của chính mình thêm nữa

Anh khẩn chương đuổi theo cô ra ngoài

Dương An! em đứng lại cho anh

Cô quay người lại , anh lại ở phía sau cô như ngày trước

"Em như vậy là có ý gì?''

_"Anh nói gì em không hiểu?"

_"Em nhìn thấy chồng mình ở cạnh người phụ nữ khác mà không có gì để nói sao?"

_" Anh muốn em phải thế nào , ghen tuông gào khóc chất vấn anh và cô gái kia Được , anh muốn em nói thì em sẽ nói , Anh Và cô gái kia là như thế nào?''

_"Cô ấy là Giang Tuệ , phó phòng, cũng là bạn của anh khi đi du học"

_" Nghe anh nói xong rồi, Giờ em có thể đi được chưa?"

_" Em, Bao lâu nay em vẫn không hề yêu anh sao?

_"Thế Nào là yêu!Anh nói em nghe xem thế nào mới gọi là yêu anh"?-cô không kìm được nước mắt nữa hỏi anh

_"Em ngay cả chút bận tâm chút ghen tuông đối với anh cũng không có, Em tin tưởng anh đến thế sao? chỉ khi không yêu người ta mới không còn quan tâm như thế thôi Có phải em vẫn chưa quên được cái tên bác sĩ kia khôngem không quên thì sao chứ hắn chết rồi, em cũng là vợ hợp pháp của anh rồi,Em là của anh , là của riêng anh thôi- nói rồi anh đè chặt cô vào bờ tường điên cuồng hôn môi cô"

Cô ra sức đẩy anh vung tay tát anh một phát,anh như bất động cô nhân cơ hội đẩy anh ra tức giận hét lên:"Anh điên rồi, Anh ấy chết rồi không liên quan gì đến truyện của chúng ta hết xin anh cho người chết yên nghỉAnh nói tôi không yêu anh, anh biết anh nói như thế, nhìn anh ở bên người phụ nữ khác tôi đau lòng như thế nào không Tôi vẫn là 1 con người không phải thánh mẫu, tôi không biết ghen ư? tôi khó khăn lắm mới có quyết tâm mang cơm đến công ty làm lành với anh, anh thì sao? cho tôi thấy đủ hai người diễn trò ân ái Nếu anh đã chán ghét tôi đến thế thì chi bằng chúng ta li hôn đi Tôi mệt mỏi Khi lúc nào cũng phải sống bên anh mà lúc nào cũng phải chịu đựng anh nữa rồi"

Hừm Sống Bên anh làm em mệt mỏi thế sao? anh cười mỉa mai rồi quay người rời khuất khỏi hành lang để lại cô đau khổ ngồi thụp xuống

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.