Vì Thiên Sư Đại Nhân Cống Hiến

Chương 17: Chương 17




Trọng điểm bây giờ là cầu Nại Hà à? Lệ Nam tức giận nói: "Có thể trực tiếp đưa tôi đi gặp con quỷ kia được không, tôi có bút trực tiếp giao lưu không được à?"

"Chỉ có thể nói với nhau một câu, nói xong ngươi là ai thì khỏi dùng được nữa, thế thì nói rõ được cái gì chứ?" Ngôn Hành Yến lấy một sợi dây đỏ từ trong túi ra, "Dây tơ hồng, vừa rồi tôi nhân cơ hội trộm ra từ trong hộp của quỷ sư đó, có thể biết được vị trí của nhau.

Vươn ngón út ra."

"..." Lệ Nam nheo mắt lại, "Cậu thật sự là Ngôn Hành Yến à? Tôi không muốn buộc dây tơ hồng với một con quỷ đâu."

Ngôn Hành Yến nào có rảnh nghe mấy lời nói nhảm của Lệ Nam, ép buộc mở tay hắn ra dứt khoát buộc chặt hai vòng dây trên ngón út của Lệ Nam.

"Hiện tại tôi là dao thớt, cậu là thịt cá.

Dù tôi có là quỷ, tôi muốn trói cậu thì cậu cũng phải chịu, ai bảo cậu mù."

Những lời này lặp lại giống hệ lời của Lệ Nam lúc ở nhà họ Ngôn, hắn đã sớm quên, mấu chốt là hắn cũng không biết chuyện trộm dây tơ hồng, cuối cùng hắn cũng tin người trước mắt là Ngôn Hành Yến thêm hai, ba phần.

Dây tơ hồng Bạch Vô Thường nhắc tới cứ như vậy rơi vào tay Lệ Nam, hắn chủ động kéo qua một chỗ khác buộc chặt cho Ngôn Hành Yến.

Vừa buộc xong dây tơ hồng lập tức biến mất như chưa từng tồn tại nhưng vị trí của Ngôn Hành Yến như được khắc trong lòng Lệ Nam, dù cho hắn nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được Ngôn Hành Yến đang ở chỗ nào một cách rõ ràng.

Làm xong việc này dù có xuất hiện thêm hai mươi Ngôn Hành Yến thì Lệ Nam liếc mắt một cái là biết được người nào thật con nào giả, cuối cùng hắn cũng có thể an tâm quan sát ngóc ngách trong căn phòng.

Ngôn Hành Yến đi trước một bước kéo rèm cửa sổ ra, bụi mù bốn phía khiến hắn sặc phải xua tay liên tục, ngoài cửa sổ không có ánh mặt trời chỉ có vầng trăng đỏ của Minh Giới lẩn khuất phía sau tầng mây màu xanh đen.

"Lệ Nam, mau tới đây."

Lệ Nam nghe vậy đi tới bên cạnh y, xuyên qua kính thủy tinh hắn nhìn thấy cầu Nại Hà vắng lặng không người dưới lầu, dòng sông dưới cây cầu trong suốt róc rách chảy, căn nhà trệt họ đang ở thế mà lại lơ lửng giữa trời, thật sự là lâu đài trên không.

"Có ý nghĩa đặc biệt gì à?" Lệ Nam hỏi, Ngôn Hành Yến nhún nhún vai, "Tôi đoán là quỷ phải biểu đạt tất cả mọi thứ trong một căn phòng, chu vi xung quanh cầu không phải chỗ cho nó xây dựng mộng cảnh nên mới phải gắng gượng xây lâu đài trên không.

Đương nhiên chỉ là tôi đoán, lỡ như có ý nghĩa gì sâu xa thì cũng là tôi chưa nói đến."

Rời khỏi bên giường Lệ Nam ngồi xuống ghế sa lông đối diện ti vi trong phòng khách, bên chân là thùng rác, trong thùng rác còn biến hóa theo kiểu gần gũi với đời thường mà bỏ vào hai lon bia bị bóp dẹp, bên trên bàn đặt hai bát mì ăn liền đã ăn xong còn đang nổi váng mỡ, rất kích thích ham muốn ăn uống của người khác.

Hắn thuận tay kéo ra ngăn kéo dưới bàn trà, bên trong có một bao thuốc lá đã bóc và bật lửa.

Ngôn Hành Yến dạo một vòng ngoài sân thượng, trêm giá phơi đồ vắt không ít quần áo và đồ dùng hàng ngày, có vào món còn đang nhỏ nước tí tách, y và Lệ Nam cùng đi vào bếp, muối, đường, nước tương đều có dấu vết đã sử dụng qua, Ngôn Hành Yến vừa đặt đồ vật về chỗ cũ Lệ Nam lại nhấc lên nhìn kỹ để đảm bảo chất lượng.

"Đều đã quá hạn."

"Hả?" Ngôn Hành Yến không hiểu hàm ý trong lời nói của hắn.

Lệ Nam rũ mắt như có điều suy nghĩ, "Để tôi nghĩ lại chút đã...!Cảnh trong mơ lần này thật hơn lúc trước rất nhiều, cảm giác như được tỉ mỉ khắc họa lên."

"Điều này chứng minh quỷ này đã chết được một khoảng thời gian, thời gian chết càng lâu giấc mộng của nó càng thật.

Tôi nghe nói quỷ chết trăm năm còn có thể giao lưu với người sống."

"Thật hay giả?"

"Nghe nói thôi mà..."

Cuối cùng hai người cũng tới nơi bắt đầu của cơn ác mộng, chính là phòng ngủ của đôi vợ chồng, Ngôn Hành Yến xốc gối đầu lên tìm được một chiếc điện thoại di động màu vàng, sau khi phấn khởi mở màn hình thì nhận ra bên trong có mật khẩu.

Y thử mấy loại mật khẩu ngu ngốc như 1234 và 0000 rồi nhận ra chủ nhân chiếc điện thoại không phải kẻ ngu như mình đang kỳ vọng.

Trong khi Ngôn Hành Yến làm chuyện vô ích Lệ Nam đứng ở trên giường, hắn gỡ ảnh cưới treo trên tường xuống, lật mặt tấm ảnh thì thấy phía sau bức ảnh được dùng bút vẽ lên hai hình trái tim và một mũi tên đơn giản xuyên qua, phía dưới viết: Nguyện thề cả đời 0528

"Thử 0528 xem, chắc là ngày kỷ niệm kết hôn của họ."

"Ok." Ngôn Hành Yến dứt khoát nhập vào, màn hình hiển thị mật khẩu sai như trước, thậm chỉ còn khóa năm phút vì nhập sai quá nhiều lần.

Họ đành gác điện thoại sang một bên, Lệ Nam vào phòng tắm, bàn chải đánh răng và sửa rửa mặt đều xem qua một lần, bỗng nhiên hắn phát hiện một chiếc điện thoại di động màu trắng ở dưới dao cạo râu, hắn khởi động máy, màn hình khóa vừa hiện ra thì nhập ngay 0528, lúc này mật khẩu chính xác, điện thoại di động được mở ra.

Trên màn hình điện thoại chỉ có một ứng dụng duy nhất, Wechat.

Ngôn Hành Yến tiến đến phía sau Lệ Nam, dùng mắt ra hiệu hắn mau mở Wechat ra, sau khi mở ứng dụng cũng không có tin tức dư thừa gì, chỉ có một group chat gồm năm thành viên và một cuộc trò chuyện riêng với người khác.

Group chat nói chuyện không có gì hay ho, chuyện nhà, chuyện ăn cái gì, tiện thể chia sẻ cho nhau các loại súp gà, phân biệt cách nói chuyện thì điện thoại màu trắng này là của một cô gái, bốn thành viên khác trong nhóm chat lần lượt là cha mẹ cô, chồng và em gái.

Cuộc trò chuyện riêng là với em gái của cô, nội dung cũng rất đơn giản: Em gái hỏi chị dạo này thế nào? Anh rể có đối xử tốt với chị không?

Cô chị trả lời có, chồng đối xử với cô rất tốt.

Cô em lại nói chị cứ gạt em, sau đó lại hỏi năm nay có về ăn Tết không? Đã lâu rồi không gặp.

Chị trả lời công việc bận rộn quá, nhất là vào dịp gần Tết, qua một thời gian ngắn rồi hãy nói.

"Cô ta đang nói dối." "Cô ta đang nói dối."

Lệ Nam và Ngôn Hành Yến trăm miệng một lời cùng lúc nói ra, hai người liếc nhau, Ngôn Hành Yến giơ tay lên ý bảo cậu nói trước tôi bổ sung sau, Lệ Nam ừ một tiếng bắt đầu giải thích suy đoán của mình: "Người vợ chưa về nhà trong một khoảng thời gian dài.

Tuy củi gạo dầu muối đều có dấu vết được sử dụng nhưng lại quá hạn, chứng minh trong nhà này đã từng nấu cơm bình thường, nhưng sau đó đều ăn ngoài hoặc sử dụng thực phẩm ăn liền, tôi xem tủ quần áo và đồ dùng hàng ngày có thể thấy trang phục của người vợ được gấp gọn gàng hơn, nói cách khác người chồng không quen làm việc nhà, hơn nữa trên ban công đúng là có treo quần áo nữ nhưng chỉ có hai cái áo khoác, nội y chỉ có của nam, hiển nhiên là người vợ đã rất lâu không ở nhà."

Ngôn Hành Yến gật đầu, "Có thể là như vậy nhưng cũng rất kì lạ, vì sao người vợ không ở nhà nhưng điện thoại di động lại ở trên kệ để đồ trong nhà tắm? Còn phải nói dối người nhà?"

"Nguyên nhân nói dối người nhà, cậu cũng biết có kiểu người như vậy mà, cứng ngắc như được sinh ra từ thế kỷ trước ấy, chỉ sợ trong cuộc sống với chồng không hòa hợp, đối với người như cô gái đó dường như hôn nhân chính là tất cả.

Huống chi người vợ này chắc chắn tràn ngập hi vọng với cuộc sống hôn nhân, chữ sau bức ảnh cũng rất thanh tú chứng tỏ là do cô gái viết, mật khẩu cũng là ngày kỷ niệm kết hôn, nếu không chấp nhận được chuyện hôn nhân tan vỡ thì sẽ lừa dối người khác cũng tự lừa cả mình..." Lệ Nam tự lẩm bẩm tới đây thì lại nhíu chặt mi tâm rồi lắc đầu: "Không đúng, cái này không hợp với lẽ thường, nếu người vợ quan tâm tới cuộc hôn nhân này như vậy thì cô ấy có thể đi đâu? Điều này không thể nào giải thích được."

Ngay lúc hai người rơi vào thế bí bên tai họ bỗng mơ hồ vang lên tiếng khóc văng vẳng, ánh mắt hai người lướt qua nhau để xác định, đều nghe được tiếng người khóc.

Ngôn Hành Yến rút sáo kiếm ra dẫn đầu đẩy cửa phòng ngủ đi ra ngoài, Lệ Nam lấy bút đen ra cảm thấy pháp khí của mình đúng là kém một khoản.

Không ngờ cảnh tượng trong phòng khách khiến cả hai người nghẹn họng nhìn trân trối, Ngôn Hành Yến đặt cưa điện của nó sang một bên, quỳ trên mặt đất hướng về phòng ngủ khóc hu hu, nó khóc thảm thiết vô cùng, nước mắt thành dòng chảy xuống tận cổ, vừa khóc thút thít vừa nấc lên như một đứa trẻ đau khổ không ai giúp đỡ.

"Thì ra lúc cậu khóc là như thế này?" Ngôn Hành Yến hứng thú nâng cắm, trong mắt y con quỷ mang khuôn mặt của Lệ Nam.

Lệ Nam không đáp lại y, hắn vô thức bước lên trước, khi đầu gối va phải góc của cái ghế giữa đường hắn mới nhận ra mình lại mềm lòng với một con quỷ.

Ngôn Tình Tổng Tài

"Tôi hiểu rồi! Thế giới của người trưởng thành thật sự đáng sợ hơn thế giới của trẻ con rất nhiều, hơn nữa mỗi giây mỗi khắc đều không ngừng nhắc nhở cậu..." Lệ Nam hưng phấn xoay người, "Bộ dạng của con quỷ này đại diện cho điều gì? Vì sao cậu thấy tôi, còn tôi lại thấy cậu? Đò là vì tôi là ông xã của cậu, cho nên con quỷ trong mắt cậu có khuôn mặt của tôi, còn tôi cũng vì nguyên nhân ấy mà nhìn thấy cậu."

Người vợ muốn truyền tin tức cho chúng ta, đây chính là ác mộng của cô ấy, ác quỷ trong lòng cô chính là người chồng!

Người đàn ông này đối xử với cô rất hung bạo, cô lại yếu đuối nhát gan không dám phản kháng chỉ đành mặc cho gã đánh chửi, nhưng có khi gã lại khóc nức nở sám hối, khóc ròng ròng khiến cô cũng phải mềm lòng, không tự chủ được mà tha thứ cho tất cả hành động của gã.

Ngôn Hành Yến nhếch mi, chỉ ra điểm mấu chốt, "Bạo hành gia đình." Lệ Nam gật đầu khẳng định, "Cưa điện chính là vật biểu tượng cho hành động bạo lực gia đình của người đàn ông, tôi còn phân vân quỷ này có phải làm hàn điện hoặc nghề mộc không, nhưng trong thực tế cũng không có ai thực sự cầm cưa điện để bạo lực gia đình...!Có lẽ người người vợ xem phim kinh dị thấy cảnh cưa điện nên sợ, cảnh bạo lực và máu me đó khắc sâu trong tâm trí cô, nên cô cũng ảo tưởng có một ngày nào đó chồng cũng sẽ dùng cưa điện chém mình."

Đang lúc nói chuyện Ngôn Hành Yến đã bước nhanh về phía trước, y hơi nhấc ngón tay sáo kiếm đã đâm xuyên qua khuôn mặt của con quỷ đang ngồi trên mặt đất, Ngôn Hành Yến cười lạnh một tiếng, "Xin lỗi, dù mày có đẹp đi chăng nữa thì tao cũng không thể khoan nhượng với loại người bạo lực gia đình."

Lệ Nam: "..."

Lệ Nam: "Là tôi...!có vẻ ngoài đẹp.

Không liên quan gì đến gã."

Quỷ tượng trưng cho cái chết, người vợ đã ở trên cầu Nại Hà để đưa họ vào giấc mộng vậy chứng tỏ cô đã sớm chết, dù cho Ngôn Hành Yến giết chết nam quỷ trong giấc mộng này bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cũng là chuyện vô ích.

"Đến cùng cô ấy muốn làm gì? Sinh tiền không có sức phản kháng, sau khi chết lại muốn để chúng ta giúp cô ấy vả mặt thằng cặn bã à?" Ngôn Hành Yến quay đầu nhìn về phía Lệ Nam, "Nói cô ấy bị bạo lực gia đình tới chết, cha mẹ và em gái của cô ấy có thể để yên mà không bắt thằng chồng vô lương tâm kia trả giá thật lớn à? Cảnh sát để làm cảnh chắc? Cần gì phải nhờ cậu giải oan?"

"Nhất định vẫn còn manh mối mấu chốt mà chúng ta chưa phát hiện." Lệ Nam đi tới bên cạnh Ngôn Hành Yến, đè thấp tiếng nói: "Cậu còn nhớ trong nhóm chat không, tô son trát phấn giả vờ hòa thuận, nhưng trong đó không hề có ghi chép về thời gian, còn cuộc trò chuyện riêng của hai chị em ở bên dười, cô em nói đã lâu rồi chúng ta không gặp mặt..."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Nam: Là tôi đẹp trai, thằng kia liên quan giề!

Một vài fact về 0528:

528 hz được gọi là Tone Giai điệu thần kỳ mang đến những thay đổi đáng chú ý và phi thường.

Nó được gọi là tần số của tình yêu.

Thiên thần số 528: Một ngày mai tươi đẹp hơn, Thiên thần số 528 cho biết bạn nên tiếp tục làm việc chăm chỉ để cải thiện cuộc sống của gia đình và những người xung quanh.

Về cơ bản, sẽ hữu ích nếu bạn cứ so sánh mình với những người đã làm việc chăm chỉ để có được cuộc sống mơ ước của họ.

Bên cạnh đó, bạn không nên lo lắng về những gì sẽ xảy ra vào ngày mai mà hãy tập trung vào những gì bạn làm bây giờ.

Tương tự, bất cứ điều gì bạn đang làm bây giờ sẽ cho bạn ánh sáng cho một ngày mai tốt đẹp hơn.

Còn một số khác khá gần là 8025, là một loại ngôn ngữ tay với số 8 giống "L", 0 giống "O", 2 giống "V" và 5 giống "E", ghép lại được LOVE.

Nhìn chung thì đây là những con số mang ý nghĩa tốt đẹp và hi vọng:) trái ngược hoàn toàn với câu chuyện của người vợ trong chương này, nó như thể sự đối lập giữa hi vọng và thực tại, hi vọng về cuộc sống tươi đẹp nhưng thực ra cuộc sống lại như đuồi bầu..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.