Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 798: Chương 798




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mọi người đều đứng về phía bạn gái cũ mà bất bình hành vi của Lâm Minh .

[Nhưng chuyện này có liên quan gì đến Lâm Minh bây giờ?]

Vẫn có người không hiểu.

Lâm Minh cũng không hiểu, anh ta gào lên: “Tôi tự tử lại làm sao vậy ? Tôi tự tử gây trở ngại ai?”

Nhìn thấy Lâm Minh còn một bộ ngoan cố không biết mình sai ở đâu như vậy, Kỷ Dao Quang trực tiếp bật cười, là tức giận mà bật cười .

“Làm sao vậy?” Kỷ Diêu Quang lạnh lùng nói: “Để cứu anh, đội cứu hỏa đã phải cắt điện và triển khai các biện pháp khẩn cấp, nhưng anh lại không gặp nguy hiểm thực sự. Anh chỉ đang tự chơi đùa với tính mạng của mình. Hành động của anh không chỉ chiếm đoạt tài nguyên cứu trợ một cách không hợp lý mà còn thể hiện sự thiếu trách nhiệm đối với xã hội.”

Lưu Hải Thông bĩu môi, “Tôi cũng đâu có bảo họ cứu tôi, là tự họ muốn cứu!”

[A a a, tức c.h.ế.t tôi rồi, sao người đàn ông này còn sống chứ?]

[Tôi thật sự tức c.h.ế.t mất, chỉ vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà mọi người phải chịu ảnh hưởng, vậy mà anh ta lại vẫn cứ bình thản, không hề cảm thấy có gì sai trái? Lại còn tỏ thái độ người ta cứu anh ta là người ta sai á ???????? Đao dài 3 mét của tôi đâu ?! Mau mang ra đây ! Tôi phải ch.é.m ch.ế.t tên cẩu nam nhân này ! Tức ch.ế.t tôi rồi !]

 

[Đao đến đao đến ! Mau băm anh ta ra thành trăm mảnh đi ! Sống chỉ tổ làm lãng phí tài nguyên xã hội !]

 

[Chính vì vậy, mới nói những người vô tâm như vậy, mới có thể sống càng thoải mái .]

[Nếu là như vậy, tôi thà sống không tốt ! Người như thế này , đúng là hết thuốc chữa rồi ! Không cứu ! Ch.ô.n đi !]

Mọi người đều lên án Lâm Minh.

Nhưng Lâm Minh dù bị cộng đồng người xem livestream trong phòng phát sóng trực tiếp【 Kỷ Sư đoán mệnh 】công kích lại vẫn không hề hối cải , còn tỏ thái độ thách thức , anh ta nói : “Cũng đâu phải các người cứu tôi, các người có quyền gì mà chỉ trích tôi ?"

“Ha hả.”

Kỷ Dao Quang lại một lần nữa lên tiếng: "Lâm Minh, anh thật sự nghĩ rằng mình chẳng gây ra tổn thương gì cho ai sao?"

“Còn không phải là cắt điện mà thôi sao? Làm sao vậy ? chẳng lẽ có người không có điện, liền sẽ ch.ế.t sao?”

Lâm Minh vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy khó thở.

Anh ta trợn tròn mắt, cầu xin Kỷ Dao Quang, “Đại sư, đại sư, tôi sai rồi, tôi sai rồi.”

Nhìn người phía sau Lâm Minh , không đúng, là quỷ !

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.