Vì Em

Chương 5




 

"Đường Đường không cần phải lo lắng cái gì, cứ ở trong nhà, đợi những người khác trở về, ông nội sẽ giới thiệu cho cháu."

 

"Vâng ạ, ông nội Đoàn."

 

Bà nội Đoàn: "Đường Đường, ngồi xe lửa lâu như vậy, chắc chắn rất mệt mỏi nhỉ, bà nội dẫn cháu về phòng mình, phòng của cháu, Thích Thích và Duệ Duệ đều ở lầu 3." 

 

"Bà nội, để cháu dẫn đi, bà ngồi đi ạ." Đoàn Thích đứng dậy, khẽ nâng mí mắt nhìn Đường Thi.

 

Đường Thi cũng không muốn để cho bà nội Đoàn vì mình mà phải đi đi lại lại, nhanh chóng gật đầu: "Bà nội Đoàn, để anh Thích dẫn cháu đi là được rồi."

 

Trưởng quan Đoàn cười nói: "Mẹ, con cũng đi theo, mẹ yên tâm đi, A Tích sẽ không bắt nạt Đường Đường đâu."

 

"Vậy được, để Đường Đường và Thích Thích bồi dưỡng tình cảm." Bà nội Đoàn cũng không từ chối nữa, cười nhìn hai đứa trẻ.

 

"Đường Đường phòng của cháu đối diện phòng của Thích Thích, vừa mở cửa là có thể thấy rồi." Trưởng quan Đoàn nhìn hai đứa trẻ nói.

 

Đường Thi bước vào căn phòng mà Đoàn gia chuẩn bị cho mình, nhìn thấy trang trí của căn phòng, cảm thấy trong lòng ấm áp, căn phòng rất sạch sẽ, ba màu xanh, vàng, trắng kết hợp, rất có phong cách của cô gái nhỏ, cũng chính là sở thích của Đường Thi, nắng chiều màu cam ngoài cửa sổ chiếu vào làm cho căn phòng có thêm chút ấm áp.

 

"Cảm ơn chú Đoàn, cháu rất thích."

 

Nhìn ra được Đoàn gia rất xem trọng việc mình đến đây, trong lòng Đường Thi cũng an tâm hơn một chút.

 

"Đường Đường thích là được rồi, trong nhà không có con gái, bà nội Đoàn của cháu vẫn luôn thích có cháu gái, vừa hay cháu đến, hôm nay bà nội Đoàn của cháu rất vui đó, nhưng mà ta vẫn phải sửa lại cách xưng hô của cháu, trong nhà vẫn còn chú tư, sau này Đường Đường theo A Thích gọi ta là chú ba nhé, vẫn có bác cả và bác hai, ta sắp xếp theo tuổi so với ba cháu, đỡ sau này cháu phải rối rắm chuyện xưng hô."

 

"Vâng ạ."

 

"Được rồi, Đường Đường mau đi tắm rửa sạch sẽ, nghỉ ngơi sớm một chút, mấy ngày này ngồi xe lửa, mắt cháu đã thâm đen rồi, cô gái nhỏ phải có tinh thần mới được." Trưởng qua Đoàn dặn dò một phen, lại nhìn Đoàn Thích một cái, mới chậm rãi xuống lầu.

 

Lầu ba chỉ còn lại Đoàn Thích và Đường Thi, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, Đường Thi cười nói: "Anh Thích, sau này mong chỉ giáo nhiều hơn."

 

"Đừng có gọi tôi như vậy, tiểu gia nghe khó chịu! Quỷ nịnh bợ!" "Hừ" một tiếng, cửa phòng đối diện không chút lưu tình mà đóng sập lại trước mặt Đường Thi.

 

Nhìn về cửa phòng đang đóng, sắc mặt Đường Thi kỳ lạ: Quỷ nịnh bợ? Là đang nói cô hả?

 

Đường Thi trong tâm hồn đã thành thục không đến nỗi phải đi so đo với một cậu thiếu niên, thế nên cô chỉ nghĩ một giây, sau đó liền quyết định theo ý của Đoàn Thích, nhưng mà trước mặt trưởng bối, nên có thì vẫn phải có.

 

Một đêm an giấc.

 

Vào thân thể này mấy ngày nay, giờ giấc nghỉ ngơi của Đường Thi hoàn toàn giống với đời trước, sáu giờ rưỡi đúng giờ tỉnh dậy, căn phòng này có nhà vệ sinh riêng, rất thuận tiện cho Đường Thi.

 

Đánh răng rửa mặt xong, Đường Thi nhẹ nhàng mở cửa, bước thẳng xuống lầu, ông nội và bà nội Đoàn đã dậy rồi, ngạc nhiên nhìn Đường Thi, ông nội Đoàn hỏi: "Đường Đường, sao cháu dậy sớm vậy?"

 

"Ngủ không quen hả?" Bà nội Đoàn lập tức hỏi.

 

"Không phải ạ, giờ giấc bình thường của cháu là 6h30 sẽ tỉnh ạ." Sờ sờ tai, Đường Thi cười.

 

"Có muốn đi tập thể dục cùng ông nội Đoàn không?" Nhìn thấy Đường Thi một thân quần áo thể thao, ông nội Đoàn cười hỏi.

 

"Muốn ạ, cháu đang chuẩn bị đi chạy bộ." 

 

Đời này Đường Thi có một thân thể khỏe mạng, nhưng cô hoàn toàn không thể yên tâm, cõ lẽ chỉ có một thời gian biểu làm việc nghỉ ngơi có quy luật, mới làm cho nội tâm cô yên tâm được. Vì thế, cô kiên trì luyện tập, bảo vệ sức khỏe bản thân.

 

Hai ông bà Đoàn đi theo phía sau cô gái nhỏ xinh xắn hoạt bát, làm cho một đám ông bà già dậy sớm tràn đầy hiếu kỳ.

 

Ông Trần có quan hệ tốt với ông nội Đoàn cười hỏi: "Lão Đoàn, ông lừa gạt được một cô bé xinh đẹp từ đâu đến vậy?"

 

Đoàn gia hai đời đều không có con gái, tất cả người trong đại viện đều biết, Đoàn gia từ trên xuống dưới đều muốn có một cô gái nhỏ, mà không có phúc này, đột nhiên Đường Thi xuất hiện, dẫn đến mọi người ngạc nhiên, cũng không phải là kỳ lạ.

 

Sờ râu, ông nội Đoàn đắc ý nói: "Làm sao? Sau này Đường Đường chính là con gái Đường gia tôi đấy."

 

"Lão Đoàn, không phải ông cướp từ chỗ nào về đấy chứ?" Ông Trần nghi ngờ mà nhìn ông nội Đoàn một lượt, ông càng nhìn càng cảm thấy lão Đoàn rất có khả năng làm ra chuyện này.

 

Ông nội Đoàn thở phì phì nói: "Cái ánh mắt này của ông là gì vậy? Tôi còn phải làm như vậy sao?" Nhìn Đường Thi và bạn già đang nói chuyện ở phía xa, thấp giọng nói, "Ông chỉ cần biết Đường Đường là người của Đoàn gia là được rồi, đâu ra nhiều lời như vậy."

 

Ông Trần bị nghẹn một cái, im lặng, nếu lão Đoàn đã nói đến mức này, chính là biểu hiện rất che chở cô bé này.

 

Bên này Đường Thi bị bà nội Đoàn lôi kêu, lại phát hiện ra một bí mật kinh thiên!

 

Thì ra cô xuyên sách!

 

Hi hi, Đường Thi mặt đầy nụ cười mà chào hỏi người khác, nhưng ánh mắt lại lén liếc nhìn Tô Tiếu đang khởi động ở bên cạnh, trong lòng không ngừng xao động.

 

Đây là nữ chính Tô Tiếu xinh đẹp như bạch lan, cao quý ưu nhã như Athena, xinh đẹp tuyệt sắc, cho dù xinh đẹp, nhưng trên người lại mang theo khí chất tự cường không ngừng dùng mị lực từ bên trong hấp dẫn nam chính và một đống nam phụ ư?

 

Nội tâm Đường Thi có chút run rẩy, nhớ tới vừa rồi làm quen với Tô Tiếu, cô tình nguyện thời gian quay ngược trở lại, cũng không muốn biết mình vậy mà lại xuyên thành nữ phụ độc ác!

 

Lúc Đường Thi và bà nội Đoàn cùng qua, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng giữa một đám bà lão, cũng không có gì hiếu kỳ, khi bà nội Đoàn giới thiệu, cô gái xinh đẹp kia cười rất tươi: "Chào em, chị là Tô Tiếu, Tô trong Tô Đông Pha, Tiếu trong nụ cười." 

 

Mặt tươi cười bắt tay với Tô Tiếu, trong lòng Đường Thi lại cảm giác không đúng, cái đoạn tự giới thiệu này sao cảm giác hình như đã nghe qua ở đâu rồi?

 

Nhưng mà, cô cũng không biểu hiện trên mặt, bà nội Đoàn lại nói một câu: "Đường Đường, đây là Tiếu Tiếu nhà bà ngoại Văn, đến khai giảng là Tiếu Tiếu lên lớp 11, cháu có thể hỏi con bé tình hình ở trường, đúng rồi, Tiếu Tiếu cũng thích chạy bộ, vừa hay hai đứa có thể làm bạn với nhau."

 

Trời má! Tô Tiếu! Tô Tiếu! Tô trong Tô Đông Pha, Tiếu trong nụ cười!

 

Đúng rồi! Thiếu niên xinh đẹp ngày hôm qua tên là Đoàn Thích!

 

Bà Văn! Đoàn Thích! Đoàn gia!

 

Đoàn Thích là nam phụ có cảnh diễn tương đương với nam chính Cố Lệ trong truyện, vững vàng mà khẳng định vị trí nam thứ thâm tình! Đường Thi quả thực không thể tưởng tượng nổi, thiếu niên ngang bướng kiêu căng Đoàn Thích sau này sẽ trở thành nam phụ bá đạo thâm tình lại vô cùng cường đại trong truyện, vì đưa nữ chủ lên đỉnh danh vọng mà làm ra cống hiến to lớn, ồ, tục xưng là bắp đùi vàng của nữ chính, nhưng mà, thế sự không có tuyệt đối, không cho Đường Thích bởi vì tình yêu mà trở nên cường đại?

 

Lớp 11! Nói như vậy, Tô Tiếu đã trọng sinh được hai năm rồi, Tô Tiếu ở Văn gia, cũng có thể nói, bây giờ tình tiết đang ở chỗ nam chính Cố Lệ và nam phụ Đoàn Thích có hảo cảm với nữ chính Tô Tiếu! Mà cô, Đường Thi, là giai đoạn đầu của nữ phụ độc ác trong "Trọng sinh những năm 90 hạnh phúc", vừa mới lên sàn!

 

Đường Thi:.... Cô có thể nói cái gì được! Hờ hờ hờ.

 

"Đường Thi, em không khởi động sao? Trước khi chạy bộ, phải khởi động, rất tốt cho sức khỏe." Tôi Tiếu thấy Đường Thi đang nhìn mình khởi động, bèn lễ phép nhắc nhở, có lẽ Đường Thi không biết khởi động? Hôm nay cô ta liền làm người tốt một lần vậy.

 

Đường Thi: "....Ừm, em chuẩn bị làm đây."

 

Nghĩ nghĩ, Đường Thi từ từ hoạt động tay chân, Tô Tiếu nhìn mấy động tác có chút kỳ quái của Đường Thi, hiếu kỳ hỏi: "Đường Thi, em đang làm động tác khởi động gì vậy? Nhìn rất đẹp mắt."

 

Đường Thi: "Em làm tùy tiện thôi, chính là kéo cánh tay, vươn người."

 

Bây giờ Đường Thi chỉ cảm thấy may mắn vì đã đọc truyện tỉ mỉ, cho dù cô không đọc đến đoạn sau, nhưng ít nhất vẫn có một chút hiểu biết với nữ chính Tô Tiếu này.

 

Ba mẹ Tô Tiếu ly hôn, đời trước Tô Tiếu ở cùng với ba Tô, triệt để cắt đứt quan hệ với mẹ là Văn Thuần Tĩnh và Văn gia, nhưng không lâu sau thì ba Tô cưới một người phụ nữ khác, Tô Tiếu có thêm một người mẹ kế và em gái kế, ở trong Tô gia, cô ta trở thành cô bé lọ lem, sau đó lại bị Tô gia lợi dụng thành tiền đặt cược cho mối hôn nhân thương nghiệp, gả cho một tên đàn ông không có nhân đạo, bị nhà chồng ngược đãi, sau khi chịu không nổi thì tự sát.

 

Lúc Tô Tiếu chết mới có 25 tuổi, trọng sinh trở về năm 16 tuổi, chính là năm 90, Đường Thi đời trước sinh sau năm 2000 (nguyên văn là năm Thiên Hỉ, tính theo đạo Thiên Chúa giáo thì đó chính là năm 2000), tương lai mà cô biết còn xa hơn Tô Tiếu, hơn nữa, Tô Tiếu mười tám tuổi đã gả cho người ta, mấy năm sau đều sống trong ngược đãi của nhà chồng, không biết nhiều về thế giới bên ngoài, cho nên, cô cũng không sợ lộ sơ hở trước mặt Tô Tiếu, dù sao bàn tay vàng mà Tô Tiếu có được cũng chỉ là một linh tuyền bình thường.

 

Nước linh tuyền ngoại trừ tác dụng làm cho người ta càng ngày càng đẹp, và giúp cho Tô Tiếu có được y thuật cao siêu thì không có tác dụng gì khác, ồ, còn có một tác dụng nữa, đó chính là làm ruộng, sản phẩm của không gian đều là hàng cao cấp, không gian linh tuyền cũng có tác dụng rất lớn, nếu không Tô Tiếu cũng không thể leo lên đỉnh cuộc đời được.

 

Đường Thi vẫn còn nhớ, Tô Tiếu là loại nữ chính ngự tỷ, cường đại, xinh đẹp, thông minh, thủ đoạn cứng rắn, có lẽ do đời trước không may, cho nên Tô Tiếu gấp gáp muốn chứng minh bản thân, gia nhập vào giới giải trí, sau này trở thành nữ diễn viên nổi tiếng quốc tế, nhưng người không hoàn mỹ, tác giả vì muốn câu truyện có nhiều cao trào hơn, tạo cho Tô Tiếu hình tượng vừa tuyệt tình lại vừa đa tình, nam chính và nam phụ trong truyện đều bị Tô Tiếu ngược một lần!

 

Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Thi có chút run rẩy, Tô Tiếu không phải là một nữ chính hiền lành dịu dàng bình thường, tuy rằng lúc đọc truyện thấy Tô Tiếu vả mặt thì rất sung sướng, nhưng thật sự gặp phải nữ chính như vậy, Đường Thi nhận ra, cô vẫn hy vọng có một nữ chính đáng yêu lại lương thiện, như vậy cô mới có thể làm một cô chị gái hào phòng rộng lượng được?

 

"Chị có thể tập cùng em không? Động tác khởi động này." Không biết vì sao, Tô Tiếu cảm tấy động tác này rất có lợi cho sức khỏe.

 

Đường Thi cười: "Đương nhiên có thể rồi, cũng không phải chuyện gì to lớn." Hờ hờ, đây là những động tác khởi động cho những chuyên gia của nước ta sau năm 2000 thiết kế đó, không thể tốt cho sức khỏe sao? Đối với những người bệnh như cô không thể phù hợp hơn được nữa rồi!

 

Tô Tiếu: "Cảm ơn." Cô bé này cũng khá tốt, không hề kiêu căng, xem ra có thể kết giao cùng con bé, tuy rằng bây giờ cô ta đã có rất nhiều bạn ở trong đại viện, nhưng thân thiết lại không có, con bé này lại là người Đoàn gia, nhìn cũng không có tâm cơ, có thể phát triển quan hệ.

 

Trong lòng Tô Tiếu đánh giá, nụ cười trên mặt càng thêm nhu hòa hơn.

 

"Khởi động xong rồi, Đường Đường, chúng ta cùng nhau chạy bộ đi." Tô Tiếu ngẩng đầu nhìn lên Đường Thi cao hơn cô ta nửa cái đầu.

 

Đường Thi ngẩn người, lập tức gật đầu: "Được." Nữ chính bình dị dễ gần như vậy sao? Trong truyện Tô Tiếu bởi vì cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, sau khi trọng sinh rất khó bỏ lòng phòng bị, đối xử với người khác cũng rất lạnh nhạt?

 

Lẽ nào bây giờ cô bị Tô Tiếu xem thành người của mình rồi?

 

Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Thi sợ hãi, đừng nha, cô không thèm nghĩ mình có phải là nữ phụ độc ác hay không, có phải thúc đẩy tình cảm của nam chính nam phụ với nữ chính hay không, cô vừa mới quyết định, cô sẽ mang theo một chiếc ghế, ngồi bên ngoài xem tam giác yêu hận tình thù này, còn có rất nhiều nữ pháo hôi và nam phụ khác!

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.