Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 508




Hàn Vân Tịch nói cho Mộc Linh Nhi chuyện gì?

Cái này, trời không biết, đất cũng không biết. Chỉ có hai người bọn họ tự mình biết.

Tóm lại, cả người Mộc Linh Nhi cũng sáng lên, "Hàn Vân Tịch, ta tin ngươi!"

Sau khi Hàn Vân Tịch nói rõ trọng điểm, nàng lại lặp lại một lần, "Việc ngươi có thể làm, chính là không biết gì."

Tâm tình Mộc Linh Nhi thật tốt, giống như kẻ gian cười lên, "Ta biết cái gì? Cái gì ta cũng không biết!"

Hàn Vân Tịch phát hiện nha đầu này cười rất đẹp mắt. Nàng cho Mộc Linh Nhi một chai Dược, "Nhanh đi xử lý vết thương chỗ cổ, cẩn thận để lại sẹo thì không ai thèm lấy ngươi."

Mộc Linh Nhi liếc mắt nhìn bình Dược kia, đặc biệt khinh thường, "Không cần, ta có là Dược."

Nàng đang muốn đi, nhưng lại tiến tới bên tai Hàn Vân Tịch, thấp giọng, "Hàn Vân Tịch, cái ước định lần trước kia coi như là điều kiện cân nhắc sao?"

Mấy tháng trước, Hàn Vân Tịch muốn nàng đến Dược Quỷ Đường khiêu chiến Dược quỷ đại nhân. Sau đó, bởi vì Thiên Ninh Đế Đô xảy ra Chính Biến, Dược Quỷ Đường chậm chạp không khai trương. Mà cũng bởi vì nàng chạy trốn khỏi Mộc gia đuổi bắt, chuyện này vẫn trì hoãn tới giờ.

Một vệt giảo hoạt thoáng qua từ đáy mắt Hàn Vân Tịch. Nàng biết nàng cơ bản có thể lừa nha đầu này đến Dược Quỷ Đường.

Giảo hoạt là cái gì, nàng cũng chấp nhận!

"Dĩ nhiên, Dược Quỷ Đường thì ở cách vách. Trong vòng nửa tháng tới sẽ khai trương. Sau khi khai trương, lúc nào cũng hoan nghênh ngươi tới." Hàn Vân Tịch cười nói.

"Chờ đến ngày đó!"

Mộc Linh Nhi bỏ lại hai chữ này liền đi. Về phần Mộc Siêu Nhiên, một hồi trước ở trong kho dược thảo của Mộc gia, nàng đã để cho Thất ca ca tha cho hắn một mạng. Lần này, nàng cũng không quản hắn sống hay chết!

Mộc Linh Nhi đi, Mộc Siêu Nhiên bất tỉnh, đám hộ vệ Mộc gia trố mắt nhìn nhau, cũng không biết làm sao bây giờ.

Hàn Vân Tịch cũng không nói chuyện, liền hướng đám thị vệ cười khẽ.

Đám thị vệ thấy nụ cười vô hại của Tần Vương Phi thì bị hù dọa, liền lăn một vòng chạy trốn, nào dám cứu Mộc Siêu Nhiên? Việc duy nhất bọn họ có thể làm, chính là nhanh đi bẩm báo Mộc gia Chủ.

Quản một cọc việc vớ vẩn, lại nhặt được một cái Đại thiếu gia Mộc gia.

(Ý khinh rõ luôn =)) nhưng lại có bản lĩnh để khinh người thì sao??

Hàn Vân Tịch nghĩ, người có lòng tốt vẫn được báo đáp tốt!

( 🤥🤔🤭🤫🥴)

Nàng quay đầu nhìn hướng Long Phi Dạ, "Điện hạ, vác đi đi."

Giờ khắc này, Long Phi Dạ đang có loại cảm giác chính mình trở thành hộ vệ, mặc cho nữ nhân này sai sử.

Đương nhiên, vác Mộc Siêu Nhiên đi sẽ chỉ là việc của Ám Vệ.

Long Phi Dạ có bệnh thích sạch sẽ nặng như vậy, phỏng chừng đời này chỉ có thể vác một Hàn Vân Tịch.

(Ưm.. vác??)

Mộc Siêu Nhiên bị ném ở Dược Quỷ Đường một ngày một đêm, người còn không tỉnh lại. Mộc Anh Đông đích thân viết mật hàm, dùng Phi Ưng, truyền thư tới. Trong mật hàm, giọng tương đối không khách khí, thanh minh chuyện chợ đen mua bán dược liệu là một cây số chuyện. Mà chuyện nhà của Mộc gia lại là một cây số chuyện khác. Đồng thời, chất vấn Long Phi Dạ vì sao vô duyên vô cớ nhúng tay quản chuyện nhà Mộc gia, chỉ trích Long Phi Dạ lấy cường lấn yếu, không xứng là đại trượng phu, mãnh liệt yêu cầu Long Phi Dạ lập tức thả Mộc Siêu Nhiên. Nếu không, Mộc gia cùng Dược Thành, nhất định sẽ phụng bồi tới cùng!

Ước chừng Hàn Vân Tịch đọc phong mật hàm này ba lần, nghiêm túc nói với Long Phi Dạ, "Điện hạ, việc chúng ta làm không phải là quá đáng chứ?"

"Không phải là nàng cứu người sao?" Long Phi Dạ hỏi ngược lại.

Hàn Vân Tịch nghiêm túc gật đầu, vì vậy, Long Phi Dạ tự mình cử bút, gửi cho Mộc Anh Đông một phong thư, Phi Ưng truyền thư đi qua.

Làm cho thời điểm Mộc Anh Đông nhận được bao thư, giận đến mức, thiếu chút là nữa phun ra máu. Bởi vì, Long Phi Dạ trả lời như vậy.

Hắn nói, Mộc Linh Nhi bị buộc tự sát, thật may Tần Vương Phi cứu người. Cho nên, Mộc gia thiếu Tần Vương Phi một cái ơn cứu mạng. Về phần Mộc Siêu Nhiên, bị chính muội muội đánh, hôn mê bất tỉnh, lại bị đám hộ vệ vứt bỏ. Tần Vương Phi không đành lòng, chỉ có thể cứu về Dược Quỷ Đường chiếu cố. Cho nên, Mộc gia lại thiếu Tần Vương Phi thêm một cái ơn cứu mạng. Tổng cộng là cứu về hai mạng người, phiền Mộc gia nhớ cho kỹ.

Lúc này, Mộc Anh Đông đang ở trên đường tới Quận Nam Ninh. Sự tình Mộc Siêu Nhiên cấu kết cùng Trường Tôn Trạch Lâm, ở chợ đen bán ra trân quý dược liệu với giá cao, Mộc Anh Đông không ra mặt, chỉ định làm quân sư phía sau màn, để cho Mộc Siêu Nhiên tự ra mặt, nói cùng Hàn Vân Tịch.

Dù sao, hắn phải tự lưu cho mình một con đường lùi. Vạn nhất, sự tình đàm phán không thành, hắn còn có thể lấy chức vị gia chủ, nghiêm trị Mộc Siêu Nhiên, cho người trong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng. Ít nhất, còn có thể vãn hồi danh dự ở một mức nhất định cho Mộc gia.

Nhưng hôm nay, hắn còn chưa tới đâu, Mộc Siêu Nhiên liền rơi vào trong tay Hàn Vân Tịch bọn họ. Bây giờ, hắn còn có thể nói cái rắm!

Mộc Anh Đông nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng, đẩy hết trách nhiệm, trách tội lên trên đầu Mộc Linh Nhi. Nếu như không phải do nha đầu này được nuông chiều quá mức, sự tình cũng sẽ không náo đến nước này.

Dược Quỷ Đường đã hoàn toàn xây xong, Hàn Vân Tịch bận rộn, phi thường cao hứng.

Bận rộn gì sao?

Đương nhiên là thu thập dược liệu!

Nàng vốn còn muốn cho Dược Quỷ Đường làm mấy thứ đồ trang trí, bày ra cái loại. Nhưng sau khi đi bộ mấy vòng, nàng phát hiện căn bản không cần thiết.

Dược Quỷ Đường tại Nam Ninh này tuyệt đối là tốn tâm tư, dốc hết vốn liếng. Trừ mua bán dược liệu, bất kỳ đồ trang trí nào cũng đều là dư thừa. Bản thiết kế thương khố vốn là kết hợp từ bản vẽ của nàng, nay còn tăng thêm không ít chi tiết, có thể nói là hoàn mỹ.

Đây cũng là tác phong làm việc của Long Phi Dạ, cho nàng thứ tốt nhất.

Hàn Vân Tịch bận bịu cũng không có quên Mộc Siêu Nhiên. Nàng vốn định chờ hắn tỉnh lại, trò chuyện cùng hắn thật tốt một chút. Nhưng ai biết, Mộc Siêu Nhiên lại ngủ một ngày một đêm không tỉnh.

Nắm đấm của Mộc Linh Nhi có thật sự cứng đi nữa, có thể thật sự đánh một người đàn ông thành tàn phế? "Sách!"

Thời điểm Hàn Vân Tịch đi theo Long Phi Dạ tới phòng khách "Thu nhận" Mộc Siêu Nhiên, chỉ thấy Mộc Siêu Nhiên sưng mặt, sưng mũi, nằm trên giường, chưa có dấu hiệu thanh tỉnh.

Phụ trách canh giữ là Từ Đông Lâm thấp giọng hỏi, "Vương phi nương nương, không phải là hắn bị thương tổn đến đầu chứ?"

Hàn Vân Tịch cố ý đến gần, theo dõi mặt hắn, lớn tiếng nói, "Mang một chậu nước đá tới!"

Mộc Siêu Nhiên nằm im, một chút phản ứng cũng không có, không giống như giả bộ.

Từ Đông Lâm đang muốn rời đi, Long Phi Dạ lạnh lùng mở miệng, "Nước nóng, nóng bỏng."

Thanh âm này không lớn, lại làm cho Mộc Siêu Nhiên cả kinh. Trong nháy mắt, hắn mở to hai con mắt, bị dọa phát hoảng.

"Ngươi tỉnh rồi nhỉ?" Hàn Vân Tịch cười thật vui vẻ.

Mộc Siêu Nhiên sắp khóc. Hắn đã tỉnh từ lâu, biết rõ mình bị cầm tù, bị dọa sợ đến mức giả bộ ngủ. Hắn hi vọng phụ thân mau chóng phái người tới. Nhưng hắn giả bộ lâu như vậy, phụ thân còn không phái người tới.

Hắn nên làm cái gì? Trời mới biết hai vị phật lớn này đang giữ hắn lại làm gì.

"Đói không?" Hàn Vân Tịch hảo tâm hỏi.

Có thể không đói bụng sao? Mộc Siêu Nhiên đói bụng đến mức muốn ngất đi. Nhưng Hàn Vân Tịch cười chính là ác mộng với hắn, "Vương phi nương nương, có chuyện gì cũng có thể thương lượng. Cầu xin ngài, chúng ta không nên động thủ."

"Từ Đông Lâm, lấy cho hắn chút cháo trắng. Phải ăn no mới có sức lực nói chuyện phiếm!"

"Đói lâu như vậy, ăn cháo gạo trắng sẽ dễ tiêu hoá, không tổn thương dạ dày." Hàn Vân Tịch nói chuyện rất hiền lành. Nàng và Long Phi Dạ ngồi xuống ở một bên trà tọa, chờ.

Mộc Siêu Nhiên như được đại xá, tâm tình lơ lửng giữa trời cuối cùng cũng rơi xuống. Chỉ cần không động thủ, tất cả sẽ dễ thương lượng! Hắn thanh thản ổn định ăn cháo.

Hàn Vân Tịch nguyên tưởng rằng Mộc Siêu Nhiên sẽ như lang thôn hổ yết(1), nhưng ai biết, người này đói hai ngày hai đêm, lại còn có thể nhai kỹ, nuốt chậm!

(Chú thích:

(1)    Lang thôn hổ yết: 狼吞虎嚥 ăn ngấu nghiến (như sói, như cọp).)

Từ Đông Lâm đưa cho chén cháo thứ hai, hắn cự tuyệt, còn hỏi câu, "Một lúc lâu sau lại cho ta một chén cháo đi."

Hàn Vân Tịch sinh lòng bội phục, người này quá tiếc sinh mạng!

Được, bây giờ có thể nói.

"Mộc gia ngươi có tổng cộng bao nhiêu loại tinh phẩm dược liệu Hạ Đẳng?" Hàn Vân Tịch đi thẳng vào vấn đề.

Mộc Siêu Nhiên phi thường kinh ngạc, "Vương phi nương nương muốn nói gì?"

"Thì tuỳ ý trò chuyện một chút." Hàn Vân Tịch cười nói, trong tay vuốt vuốt một mảnh lá cây.

Thấy vậy, tâm tình Mộc Siêu Nhiên đều không tốt, vội vàng trả lời, "Tinh phẩm dược liệu Hạ Đẳng là tinh phẩm dược liệu có nhiều loại nhất. Tính các loại lớn, tổng cộng có hơn 270 loại. Trong mỗi một loại lớn còn phân chia tỉ mỉ, ít nhất, cũng có năm sáu loại nhỏ nữa."

Tiếng nói vừa dứt, một mảnh lá cây ác liệt liền bay xẹt tới, xẹt qua tay Mộc Siêu Nhiên, lưu lại một vết máu nhàn nhạt.

Mộc Siêu Nhiên bị dọa phát, vội vàng thay đổi lời nói, "Trong danh sách tinh phẩm dược liệu, Mộc gia có tổng cộng ba trăm loại. Trong đó, có 30 loại là độc nhất của Mộc gia, Tạ gia cùng Vương gia cũng không có. Trong 30 loại này lại phân phát theo nhánh nhỏ. Mỗi một chủng loại trong còn có thể phân ra tới mười loại."

Từ khi muốn bắt đầu mua bán tinh phẩm dược liệu, Long Phi Dạ liền hỏi thăm qua Vương lão. Mặc dù Vương lão không biết trên tay Mộc gia có bao nhiêu dược liệu, nhưng vẫn biết được trong tay Mộc gia có không ít dược liệu là độc nhất vô nhị.

Mộc Siêu Nhiên muốn nói láo, đơn giản là tự mình chuốc lấy cực khổ!

Hàn Vân Tịch không thay đổi thái độ, vừa cười vừa hỏi, "Giá tiền thì sao?"

Lời vừa nói, Mộc Siêu Nhiên rất là kinh hỉ, "Vương phi nương nương cần sao? Chỉ cần tại hạ trở lại Mộc gia, lập tức dâng tặng mấy nhóm lớn tới, đảm bảo Vương Phi nương nương sẽ hài lòng!"

Mộc Siêu Nhiên này đầu heo, lại vẫn không tự suy nghĩ có liên quan tới sự tình Dược Quỷ Đường. Bất quá, cũng không trách hắn, Dược Quỷ Đường là bán dược liệu cao cấp từ Dược Quỷ Cốc, làm sao có thể mua bán loại tinh phẩm cấp thấp này đây?

"Sao có thể như vậy. Như vậy, ngươi nói ra các loại giá cả. Nếu cần, Bản vương Phi phái người đi mua." Hàn Vân Tịch khách khí nói.

Vì vậy, Mộc Siêu Nhiên liền tự cho là thông minh.

Hắn nghĩ, Thiên Ninh loạn như vậy, chắc hẳn sẽ xảy ra Loạn Chiến. Đến lúc đó, thương vong nhiều, dược liệu nhất định khan hiếm. Hàn Vân Tịch cùng Long Phi Dạ nhất định có dự định muốn độn Dược.

Mặc dù dùng tinh phẩm dược liệu đắt một chút, nhưng chỉ dùng tinh phẩm dược liệu Hạ Đẳng, tài lực của bọn họ sẽ không mấy hao tổn.

Cảm thấy Hàn Vân Tịch mượn cơ hội này, giữ hắn ở lại, phỏng chừng là vì trả giá!

Cứ như vậy, Mộc Siêu Nhiên đưa ra một phần giá siêu rẻ, không chênh lệch bao nhiêu so với giá vốn.

Hàn Vân Tịch liếc mắt nhìn, vô cùng hài lòng.

Mà thấy Hàn Vân Tịch hài lòng, Mộc Siêu Nhiên cũng liền an tâm. Chỉ cần có thể thả hắn đi, kiếm tiền đi, thậm chí tiền lỗ một chút, cũng không coi là chuyện lớn.

"Vương phi nương nương, nếu như không có chuyện gì khác, tại hạ liền xin cáo lui?" Mộc Siêu Nhiên khiếp khiếp nói, "Tại hạ sớm đi quay về Mộc gia cũng tốt, tự mình giúp chuẩn bị lễ đưa tới Vương phi nương nương."

"Chúng ta sẽ hợp tác lâu dài, không gấp. Ngược lại, phụ thân ngươi hai ngày nữa hẳn sẽ tới. Đến lúc đó, đồng thời quay về với hắn đi." Hàn Vân Tịch cười nói.

Mộc Siêu Nhiên ngây ngẩn, trong lúc nhất thời nghe không hiểu lời này của Hàn Vân Tịch có ý gì?

Lời này, có lượng tin tức tương đối lớn!

Cái gì hợp tác lâu dài? Phụ thân tự mình tới?

Nhưng mà hai ngày sau, Mộc Anh Đông không đến. Ngược lại, Nhị lão gia của Vương gia là Vương Trọng Dương, Đại thiếu gia của Tạ gia là Tạ Hồng Minh, Chu chưởng quỹ của Mộc gia cũng tới.

Hai người của Vương gia cùng Tạ gia vừa tới đều là người tham dự mua bán dược liệu trong chợ đen, mà Chu chưởng quỹ, chỉ là một người làm của Mộc gia mà thôi.

Tần Vương điện hạ cùng Vương phi nương nương lưu lại người của Vương gia cùng Tạ gia, để cho Chu chưởng quỹ của Mộc gia quay trở về.

Tần Vương điện hạ rất tức giận, "Hoặc là người trong cuộc đến, hoặc là gia chủ đến. Chỉ là một tên chưởng quỹ mà cũng có thể đến nói chuyện với Bản vương sao?"

Vương phi nương nương rất thân thiện, nàng nói, "Mộc Đại thiếu gia đang ở tại Dược Quỷ Đường, Mộc gia cũng không cần phái người tới nữa."

Mộc Anh Đông đang ẩn thân tại khách sạn tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể tự mình ra mặt. Là gia chủ duy nhất trong Tam gia Dược thành tự mình ra mặt, hắn buồn bực chết đi được.

Rốt cuộc, người của Tam gia đã đến đông đủ, vụ mua bán biết nói thế nào đây?

Không biết khi Mộc Siêu Nhiên thấy phụ thân, hắn sẽ phản ứng ra sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.