(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chưa bao giờ thấy anh cuồng nhiệt thế này, Thẩm Chi Hành không hề kiên nhẫn trêu đùa mà liên tục đòi cuốn lấy cô.
Cơ thể Chu Phù bị lật xuống, cô gái nhỏ yêu kều chủ động nâng mông lên.
Gò bông đào căng tròn thõng xuống trong không khí nhưng rất nhanh bị đôi bàn tay thuôn dài nắm lấy. Anh hơi dùng sức, nhào nặn thứ mềm mại kia.
Bốp một tiếng.
Thẩm Chi Hành vỗ vào bờ mông đang nâng lên của cô, anh dùng một ngón tay thâm nhập vào tiểu huyệt ướt át. Hạt đậu nhỏ bị trêu đùa tới mới sưng đỏ, anh nhéo nhẹ khiến Chu Phù run người.
“Cục cưng, có thích ông xã đánh mông em không?”
Cơ thể Chu Phù con đang run lên, cô thích muốn chết nếu không cơ thể sẽ không phản ứng thế này.
Tiểu huyệt của cô liên tục tiết ra chất lỏng nóng bỏng mà Thẩm Chi Hành vẫn dùng ngón tay trêu đùa nó tạo ra âm thanh khiến người nghe tim đập nhanh mặt đỏ bừng. Chu Phù cắn môi, nhỏ giọng cầu xin, “Anh tiến vào đi, làm em đi.”
“Sao lại nóng vội như thế?” Thẩm Chi Hành bật cười.
Ngay sau đó anh đưa thứ to lớn kia cắm thẳng vào hoa huy*t mấp máy, Chu Phù hài lòng ‘hừ’ một tiếng.
Cơ thể Chu Phù từ nhỏ đã trắng trẻo mong manh, khi bị Thẩm Chi Hành giữ lấy eo một thời gian dài không tránh khỏi xuất hiện dấu vết hồng nhạt khó biến mất.
Nhìn người mình yêu chìm đắm trong dục vọng, khắp người đều có dấu vết anh để lại, hai mắt Thẩm Chi Hành đỏ hơn.
Thẩm Chi Hành vừa ‘làm’ cô vừa dùng tay vuốt ve kích thích hoa huy*t khiến Chu Phù chịu không nổi nức nở xin tha, mong anh chậm lại nhưng người này dường như càng lúc càng hưng phấn.
“Tiểu Chu Phù, có phải mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện bị anh ‘làm’ không?”
Chu Phù dùng tư thế nửa quỳ dựa vào ghế sofa, đầu ngực ép vào mặt ghế mềm mại cọ xát liên tục bởi tiết tấu ra vào của anh.
“A … Ông xã, ngực bị cọ sát đau quá. Anh mau bắn cho em được không?”
Chu Phù nghi ngờ người bị hạ thuốc không phải cô mà là Thẩm Chi Hành. Sức lực của anh dường như không cạn, giữ vững trạng thái sung mãn.
“Được rồi, chờ anh một chút nữa.”
Thẩm Chi Hành hôn lên cổ cô, mỗi lần cắm vào đều là nơi sâu nhất khiến Chu Phù chẳng còn suy nghĩ được gì.
Đầu gối chống trên thảm lông của cô bị cọ xát đến đỏ, hoa huy*t co rút liên tục, theo bản năng Chu Phù kẹp chặt đùi lại. Thẩm Chi Hành khàn giọng nhắc nhở, “Tiểu Chu Phù, muốn kẹp chết ông xã mình sao?”
Hoa huy*t không khác gì dòng suối nhỏ chảy nước róc rách, đỏ bừng vì bị đòi hỏi quá độ nhìn qua giống như bị ai đó ngược đãi. Cuối cùng không chịu được sự trêu đùa dai dẳng của anh mà triều phun.
Đợi Thẩm Chi Hành bắn xong, Chu Phù cảm thấy cơ thể mất cảm giác. Cô đã hiểu thế nào là bị ‘làm’ đến mức tay chân không cử động nổi.
Thẩm Chi Hành ôm cô từ phía sau, lồng ngực vững chắc dính chặt vào lưng cô.
“Có phải anh lén lút uống thuốc bổ thận không? Với tình trạng sức khỏe sung mãn này của anh có khi em sẽ chết trong lúc ‘làm’ đó.”
Đàn ông trời sinh đều giống nhau, ai chẳng thích được phụ nữ khen về phương diện kia. Anh cắn cắn tai cô sau đó nói, “Ông xã em trời sinh có sức khỏe dẻo dai.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");