Vẫn Luôn Thích Em

Chương 159: van-luon-thich-em-159




Chương 159: Anh sẽ giúp cô ấy viết (4)

Trình Thơ trừng mắt nhìn thỏ trắng khi thỏ trắ3ng đề nghị gửi lá thư ấy giờ cho Sách Đồng Họ3c, nhưng cô không khỏi lo lắng: “Nhưng tớ vẫn2 run và lo lắng lắm!”

“Trời ơi, cậu l8o lắng điều gì nữa chứ, nếu giờ cậu không đưa9 thì khi nào cậu mới đưa được chứ?” Thỏ trắng động viên Trình Thơ: “Đây là một bức thư tình được viết bởi chú của cậu và cậu phải tin tưởng chú của mình cũng như cậu phải tin vào chính mình!”

Trình Thơ nhìn thỏ trắng và giữ chặt bức thư tình trong tay của mình. Cuối cùng, cô cũng nghiến răng và quyết định quay lại.

Sách Đồng Học, người đang lấy bài tập về nhà từ chiếc cặp của mình nhưng cậu lại bị choáng váng bởi Trình Thơ quay lui đột ngột, và đôi mắt nhìn thẳng về phía khuôn mặt Trình Thơ.

“Ừ.” Trình Thơ gật đầu mạnh mẽ.

Sách Đồng Học nhìn lá thư trong tay và không nói.

Không gian quanh lớp đột nhiên rơi vào trạng thái im lặng.

Một lúc lâu, Sách Đồng Học ngước lên và hỏi Trình Thơ: “Tớ có thể mở nó bây giờ không?”

Trình Thơ ngước nhìn Sách Đồng Học nhưng lại không có biểu cảm đặc biệt nào trên đôi má trắng của cô. Bởi vì Sách Đồng Học dường như không thể thái độ của cậu đối với bức thư tình này.

Trình Thơ ngập ngừng, rồi gật đầu.

Sách Đồng Học cầm lấy bức thư bên trong ra, rồi mở ra và nhìn lên.

Trên tiêu đề của lá thư tỏ tình này thì có những biểu tượng của đám mây và đoạn văn sau được viết.

Chúng ta là bạn cùng lớp, vậy nên hãy học tập chăm chỉ và cùng nhau đi lên mỗi ngày.

Chúng ta là những học sinh gương mẫu vì vậy nên tuân thủ những điều lệ của đảng và nhà nước, rồi thực hiện đầy đủ nghĩa vụ của một công dân và thực hiện quyết định của đảng.

Đôi má trắng bệch của Trình Thơ đột nhiên trở nên ửng hồng. Trình Thơ đưa lá thư đến trước mặt Sách Đồng Học rồi nói với giọng nói yếu ớt: “Sách ...Sách Đồng Học, đây là dành cho cậu!”

Sách Đồng Học nhìn vào phong bì tinh xảo trước mặt và cảm thấy choáng váng. Sau đó, cậu cầm lấy nó trong tiềm thức và nhìn vào phong bì thì thấy có viết tên của mình. Cậu không thể không hỏi:

“Đây là gì ??”

“Đây là một lá thư tình.” Trình Thơ trả lời rất thành thật.

“Cho tớ ư ??” Sách Đồng Học có chút không chắc chắn.

Tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật của đảng, bảo tồn bí mật của đảng, trung thành với đảng và không bao giờ nổi dậy chống lại đảng.

Chúng ta hãy cùng nhau làm việc vì sự nghiệp của chủ nghĩa cộng sản suốt đời và cùng nhau xây dựng một tương lai xã hội chủ nghĩa mới! !

Sách Đồng Học nhìn những dòng chữ trong lá thư thì dường như cậu không thể không khỏi bất ngờ.

Một lúc lâu, Sách Đồng Học ngước lên và nhìn vào khuôn mặt Trình Thơ với ánh nhìn phức tạp và hỏi: “Cậu có chắc ... đây là một bức thư tình ??”

“Đây tất nhiên là một bức thư tình!” Mặc dù Trình Thơ không biết ghi gì trong lá thư nhưng, cô vẫn khẳng khái trả lời. “Đây là những gì tớ viết với sự chân thành!”

...

Ok ... một bức thư tình có vẻ đầy tính lãng mạn ...

Sách Đồng Học lặng lẽ nhìn Trình Thơ.

Thỏ trắng nhìn cả hai người họ nhưng vờ như không không chú ý. Nhưng khi đưa mắt nhìn vào những dòng chữ bức thư tình trong tay Sách Đồng Học.

Khi nhìn thấy những từ đó, thỏ trắng đột nhiên cảm thấy có chuyện không hay sắp xảy ra.

Cuộc sống vì sự nghiệp cộng sản là gì! ! Nỗ lực xây dựng một xã hội chủ nghĩa mới vào ngày mai là gì! !

Cái quái gì thế này! !

Ca ca nước cam, tại sao lại chép một đoạn trong sách giáo khoa chính trị được chứ !?

Thỏ trắng run rẩy và quay lại vị trí của mình. Cô quay sang nhìn Trình Thơ, người vẫn đang mỉm cười, và cuối cùng không biết nên làm gì ngoài vào việc kéo áo của Trình Thơ rồi nói với giọng nhỏ nhẹ:

“Này Trình Thơ ... Cậu đi với tớ vào nhà vệ sinh được chứ? “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.