Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!

Chương 157: 157: Bị Thầy Giáo Nhắm Trúng Rồi




Sau khi kết thúc một tiết trợ giảng, Anthea định đi xuống thì thầy Cao liền gọi cô lại, sau đó đưa cho cô một tập đề nói cô phát cho mọi người làm bài tập về nhà.

Anthea phát xong định qua về chỗ xếp đồ chuẩn bị đi về thì thầy Cao lại bước xuống đưa cho cô thêm một tờ giấy.

Anthea nhìn sơ qua, ánh mắt mụ mị nhìn thầy Cao đẹp trai trước mặt.

"Bạn học Anthea, tôi có một đề riêng muốn bạn giải.

Sẽ không phiền nếu như bạn nộp cho tôi vào ngày mai chứ?"

Anthea nhìn tờ đề, ngẩng đầu lên mỉm cười nói, "Em sẽ nộp đúng hạn, thưa thầy."

Thầy Cao nghe vậy thì xoay người ra khỏi giảng đường ngay.

Những bạn học khác vội đi đến nhìn tờ đề thầy giáo vừa giao riêng cho Anthea, bĩu môi oán thán.

"Đề gì vậy? Cái gì, phân tích một đề nâng cao như vậy, thầy Cao sao lại nhằm vào bạn học Anthea của chúng ta?"

"Thầy Cao cũng thật quá đáng."

"Hôm qua Anthea đã vào thức đến gần sán để nghiên cứu bài trợ giảng, hôm nay lại phải làm thêm đề nâng cao.

Anthea, hôm nay cậu có đi làm thêm không?"

Anthea vừa cất tờ đề vào túi xách vừa trả lời, "Vì hôm nay chỉ học buổi sáng nên mình làm cả ca chiều và ca tối."

Bạn học nam nghe vậy liền kêu, "Như vậy làm sao có thời gian nghỉ ngơi."

Anthea đeo túi xách lên, chào tạm biệt với mọi người, trước khi đi còn quay mặt lại cười nói:

"Mọi người không cần lo lắng cho tôi.

Tôi đi trước nhé, tạm biệt."

Các bạn học nghe vậy cười rối rít tạm biệt Anthea.

Anthea không về ký túc xá mà đi thẳng đến chỗ làm thêm.

Cô hiện tại đang làm thêm ở một tiệm bánh ngọt, còn bán cả cà phê nữa.

Làm phục vụ ở đây không mệt, chỉ là công việc phục vụ vốn phải đi lại nhiều, đi quen rồi sẽ không còn thấy mỏi chân nữa.

Chào các chị nhân viên trong tiệm, Anthea vào thay trang phục, sau đó đi tìm chủ quán.

Vừa hay chị chủ quán cũng đang đợi Anthea, thấy Anthea đi đến liền không thèm lau mặt mũi dính đầy bột mà vội vàng bê một đ ĩa bánh đi đến.

"Nữ thần Pudding, cuối cùng em cũng đến.

Mau nếm hộ thử cái bánh này, chị mới tìm ra một công thức mới, nhưng chưa dám thử."

Chị Jade, thợ làm bánh chính của tiệm, đồng thời cũng là chủ quán.

Quán của chị là tiệm bánh ngọt có tiếng nhất thành phố này, bánh làm ra luôn mang hương vị mới mẻ ăn không ngán, lại phục vụ rất tốt nên luôn đắt khách.

Không nói đến bánh ngọt, chồng chị là người phụ trách pha chế cà phê cũng là người không thể xem thường, pha cà phê rất đỉnh, người uống người nghiện.

Nhưng cái tiệm này, uống cà phê ăn bánh ngọt, view đẹp, cũng không thể không hút khách.

Anthea đi đến lấy muỗng thử độ đàn hồn của chiếc bánh Pudding vừa được ra lò, "Có vẻ không được đàn hồi." Phát biểu một câu, cô múc lên một muỗng nhỏ, thấy vị có chút kì quái.

"Có vẻ ngày mai chúng ta không bán loại mới được rồi."

"A! Khó ăn lắm sao?"

"Chị thử lại vài nguyên liệu khác xem." Anthea vẫn thường nói như vậy mỗi lần Jade làm ra bánh mới mà mùi vị không tốt.

Sau khi nghỉ giữa ca, Anthea tranh thủ mang bài tập ra làm, cô chọn một góc ngồi ở chỗ khuất, xin một ly cà phê từ ông chủ, chị chủ Jade vẫn như thương hiệu xuyên mang ra cho cô một đ ĩa bánh Pudding.

"Hôm nay nhiều bài tập vậy sao?"

Anthea dừng bút ngẩng mặt lên cười trả lời, "Thầy giáo mới đến khá nghiêm khắc.

Có vẻ giáo sư Titus khen em khá nhiều trước mặt thầy ấy nên thầy ấy giống như đang kỳ vọng vào em sẽ làm lên kỳ tích vậy."

Chị chủ chống hai tay xuống cằm, đôi mắt to màu xanh mở to nhìn Anthea, "Cũng có thể thầy giáo mới nhìn chúng em thì sao? Em nói xem, thầy ấy đẹp trai không?"

Anthea nhớ lại gương mặt nghiêm túc của thầy Cao lúc giảng bài.

"Đẹp trai, còn rất trẻ tuổi, mới có 22 thôi."

Jade nghe vậy há miệng ngạc nhiên, "Trẻ vậy mà đến dạy ở trường quản lý Sloan rồi sao?"

"Em cũng không biết, chỉ biết là giáo sư Titus đã đề cử thầy ấy dạy thay."

Chuông cửa của tiệm bánh ngọt kêu lên, Jade nâng mắt lên nhìn khách đến, nhìn xong liền ngây ngốc, "Thầy ấy có đẹp trai bằng vị khách kia không?"

Anthea ngẩng mặt lên khỏi tờ đề quay đầu lại, thật trùng hợp lại chạm vào ánh mắt người đó, cả hai đều im lặng nhìn nhau đến gần một phút.

Người kia rất nhanh đi đến quầy cà phê, Anthea lại vẫn dõi mắt nhìn theo.

Jade thấy ánh mắt em gái nhỏ nhìn mãi liền cười cười đẩy tay cô, "Thất thần như vậy là sao?"

Anthea lúc này mới quay mặt lại nhìn vào tờ giấy đơn độc không nằm trong tập đề bên cạnh, "Đó là thầy giáo mới đến mà em vừa kể với chị."

"Trùng hợp vậy sao?" Jade trố đôi mắt to màu xanh nhìn về phía thầy Cao đang bưng ly cà phê đến bàn ngồi.

Bàn Anthea ngồi ở góc khuất, đồng thời cạnh lối ra vào của phục vụ, maya chị phục vụ ngó đầu ra nhìn về phía thầy Cao, ríu rít nói chuyện, còn tranh nhau túi banh ngọt được gói cẩn thẩn cần phải mang ra.

Jade thấy vậy liền trâm tư suy nghĩ, nhìn qua em út của tiệm liền đi đến cướp hộp bánh ngót, lên giọng nói, "Đó là chồng tương lai của em út nhà chúng ta, không được giành."

Nói xong liền cầm hộp bánh ngọt đi ra đẩy vào lòng Anthea.

"Mau, cầm ra cho chồng tương lai của em đi."

Anthea nghe vậy ngượng đỏ mặt, lại thấy mấy chị phục vụ che miệng tủm tỉm cười thúc giục, nhỏ giọng nói:

"Đó chỉ là thầy giáo mới tới của lớp em thôi."

Anthea chần chừ đứng dậy cầm hộp bánh gọt đi đến bàn của thầy Cao, đi một bước lại quay đầu nhìn Jade một lần, thật gượng chết mất.

Cô lại không để ý rằng, từ đầu đến cuối cáu màn này đều được thày giáo trẻ vừa đến thu hút vào trong tầm mắt.

Lúc Anthea đứng dậy đi đến mới cúi mặt xuống giả như đang đọc sách, nhưng bên môi lại bất giác câu lên một đường cong hoàn mỹ.

"Bánh của thầy."

Thầy Cao lúc này ngẩng mặt lên, nhìn cô nữ sinh giỏi nhất lớp, lại nhìn hộp bánh ngọt được gói cẩn thận còn được thắt một chiếc nơ màu đờ xinh xắn.

"Cảm ơn.

Em làm thêm ở đây sao?"

"À, dạ."

"Không ảnh hưởng đến học tập chứ."

"Công việc không mệt.

Trong lúc làm việc vắng khách cũng có thể ôn bài."

"Đang vắng khách, vậy đang làm bài sao?"

Sau một hồi đối thoại, Anthea dần nhận ra thầy giáo trẻ đang quan tâm đ ến việc học của mình.

"Đang là nghỉ giữa ca nên em đang bỏ một vài đề ra làm."

"Đề tôi ra cho em, tôi nghĩ là nó khá khó.

Em có cần nghe gợi ý không?"

Chỉ một phút sau, Anthea đã ngồi xuống đối diện thầy Cao, trên tay còn có thêm một tờ đề và một tờ giấy trắng cùng cây bút.

Thầy Cao tim đập nhưng mặt không đỏ, mắt cười nhưng miệng không cười, bĩnh thản như không có gì chỉ bài cho nữ sinh được thầy đặc biệt ưu ái giao thêm bài tập.

"Chỗ này là như vậy, em hiểu chưa?"

Anthea nhìn theo dòng thầy Cao vừa viết, số và chữ tuy không phải viết nắn nót nhưng vẫn rất rõ ràng, nét chữ cứng cáp như con người nghiêm khắc của thầy vậy.

Anthea gật đầu, ánh mắt chăm chua chỉ vào ý tiếp theo, "Ý này nữa thầy."

Thầy Cao rất vui vẻ mà giảng tiếp cho cô học sinh của mình.

Jade đứng bên cạnh quầy cà phê tủm tỉm cười, nói một nhân viên gần đó vào lấy bánh pudding tình nhân ra đây.

Sau đó ho nhẹ một tiếng, cất bước trần ổn đi đến bàn của thầy giáo đẹp trai.

"Bánh ngọt.

Phục vụ miễn phí." Jade nở một nụ cười hòa ái đặt chiếc bánh tình nhân được chia làm hai đỡ xuống.

Lại quay ra bảo với Anthea:

"Em cũng ăn đi, lấy sức trả bài cho thầy giáo."

Anthea chỉ là thiếu nữ 17 thôi, nghe không hiểu ý tứ sâu xa trong câu nói của Jade, cười nói cảm ơn chị, còn rất tự nhiên vui vẻ ăn bánh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.