Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!

Chương 156: 156: 17 Tuổi Chạm Vào Ánh Mắt Thầy Giáo Là Rung Động




Trước khi vào phòng phẫu thuật An Tịnh Nhã đã tỉnh lại, hình như là đang rất đau đầu nên gương mặt cô xuống sắc rất nhiều, môi cũng hơi trắng chứ không hồng hào như mọi ngày.

Cao Minh Thành ở bên cạnh cô ngay cả lúc cô ngủ, bàn tay to lớn của anh nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô không rời.

"Anh nhớ là còn nợ em một buổi đi trượt tuyết đấy." An Tịnh Nhã hơi cười nói.

"Được.

Em còn nợ anh một lời đồng ý nữa đấy."

Bác sĩ đi vào thông báo đã đến giờ làm phẫu thuật, mọi người hầu như đều có mặt, cùng nhau đưa An Tịnh Nhã đến phòng phẫu thuật.

Cao Minh Thành từ từ buông ray cô ra, ánh mắt lo lắng nhìn cửa phòng phẫu thuật từ từ đóng lại.

.....

Anthea là vô gái phương Đông có ngoại hình đẹp nhất tại Trường quản lý Sloan.

Cô không chỉ có ngoại hình xinh đẹp mà còn là cô gái hòa đồng lại rất dễ thương.

Vì vậy không chỉ có nam sinh, mà đến nữ sinh cũng rất yêu quý cô.

Mỗi lần cô cười, nam sinh đều hận không thể moi tim móc ruột dâng hiến tất cả cho cô, còn nữ sinh thì ghen tị cảm thán.

Không nói đến ngoại hình xinh đẹp mà cô còn học rất giỏi.

Tuy lúc thi vào trường không phải là thủ khoa mà chỉ xếp thứ ba, nhưng cô luôn chăm chỉ học tập lại rất được lòng các giáo sư.

Họ thường cho cô lên làm trợ giảng, lại đặc biệt ưu ái các phát biểu của cô.

Phải nói rằng, Anthea là nữ sinh sáng giá nhất Trường quản lý Sloan.

Anthea hiện tại đang ngồi ở dãy thứ hai trong giảng đường chuẩn bị cho tiết học sắp tới.

Một nhóm nữ sinh nói chuyện rôm rả từ ngoài đi vào, không ngoài ý muốn đã thấy Anthea đến chuẩn bị bài rồi.

"Honey, đến thật sớm nha, cô mau truyền cho tôi xin chút năng lượng nào." **

(( *Chú ý: Những lời thoại ở đây đều được nói bằng tiếng Anh Mỹ nha mọi người."

Anthea quay ra nở một nụ cười, nữ sinh liền ôm ngực cảm thán, "Quả nhiên là rất có sát thương."

Những nữ sinh ngồi xuống xung quanh liền cười rộ lên.

Lúc này có một nữ sinh từ bên ngoài hớt hải chạy vào.

"Mọi người, mọi người, có tin tức sốt dẻo."

"Làm gì mà vội vàng vậy.

Uống miếng nước không?"

Nữ sinh vừa đi vào vội xua tay, "Nghe nói hôm nay người lên lớp là một thầy giáo trẻ đến làm giảng viên tạm thời thay cho giáo sư Titus.

Anthea, nghe nói thầy ấy cũng là một người phương Đông, chắc chắn là rất đẹp trai."

Anthea vừa lật sách vừa nói, "Mình chưa gặp người phương Đông nào quá đẹp trai." Dừng lại một chút, cô bỏ bút xuống quay ra, "Nếu là một người trẻ chỉ đến làm giảng viện tạm thời vậy chắc là mới ra trường, học cũng rất giỏi.

Mà người như vậy thường đeo cặp kính dày 10 độ, còn có, ăn mặc chắn chắn không gọn gàng."

Những nữ sinh khác nghe vậy cũng gật đầu đồng ý.

"Mấy nam sinh giỏi đều là như vậy, đeo cặp kính nặng, còn ăn mặc quê mùa."

Nữ sinh vừa đến báo tin nghe vậy liền xua tay, "Không đâu.

Mình nghe mấy cô nói với nhau, là một thầy rất đẹp trai.

Các cô ấy còn nói, nếu chưa chồng các cô ấy nhất định sẽ hốt thầy."

Một nhóm nam sinh mới đi vào nghe vậy liền bĩu môi, người cao nhất trong nhóm liền lên tiếng.

"Chắc chắn không đẹp trai bằng tôi."

Sau đó nhìn đến Anthea, "Nếu đã không đẹp trai bằng tôi, vậy chắn chắn là sẽ không lọt vào mắt nữ thần chả chúng ta." Nói xong liền chống tay ngồi xuống ghế cười lớn.

Mấy nữ sinh khác nghe vậy liền cười trào phúng, "Đúng rồi, ông là đẹp trai nhất.

À mà hôm nay nhớ thay giày chưa đó, đẹp trai mà giày thối là không tốt đâu."

Nam sinh nghe xong tức đỏ mặt, chửi mắng đứa nào loan tin đồn thất thiệt, còn trực tiếp cởi đôi giày phiên bản giới hạn của mình ra đưa đến trước mặt các nữ sinh kêu họ có thể ngửi thử.

Anthea quay ra nhìn đồng hồ rồi nhắc nhở.

"Mọi người ngồi vào chỗ đi, giáo viên sắp lên rồi."

Mọi người nghe vậy thì không đùa nhau nữa đi đến ghế ngồi xuống, nhóm nữ sinh vẫn bàn tán xem thầy mới đếm có đẹp trai không.

Anthea không đế ý nhiều, lấy giấy nhớ ra ghi lại một số công thức cần học thuộc, lúc thấy mọi người trầm trồ lên thì cô cũng đứng dậy theo ngẩng mặt lên chào thầy giáo.

Đúng lúc ánh mắt cô chạm đến ánh mắt của người đó, hai người bốn mắt nhìn nhau, Anthea có cảm giác như tim mình đập nhanh hơn, hai má cũng nóng lên theo.

Người kia chỉ nhìn một lát rồi chuyển ánh mắt đi, bước chân trầm ổn đi lên bục.

"Xin chào các bạn, tôi tên là Cao Minh Thành, các bạn có thể gọi tôi là thầy Cao.

Tôi sẽ thay giáo sư Titus dạy các bạn một thời gian.

Như các bạn cũng biết thầy ấy vừa gặp tai nạn.

Nếu như tôi có chỗ nào chưa tốt, vậy mong chúng ta sẽ cùng nhau lên tiếng để tìm hướng giải quyết thỏa đáng.

Các bạn có câu hỏi gì cần hỏi nữa không?"

Một nữ sinh có mái tóc đỏ giơ tay lên, "Thầy Cao, thầy có vợ chưa? Thầy bao nhiêu tuổi rồi?"

Người đàn ông nhìn nữ sinh bình tĩnh đáp lại, "Tôi nghĩ câu hỏi đầu tiên của bạn là vấn đề riêng tư.

Tôi năm nay 22 tuổi."

Toàn giảng đường liền vang lên tiếng "A" cùng lúc.

Đùa gì vậy, 22 tuổi.

Nhưng thầy Cao lại không giải thích gì nhiều, sau khi hỏi mọi người còn ai muốn hỏi gì nữa không, thấy mọi người im lặng liền nói sẽ bắt đầu bài giảng ngay.

Nữ sinh ngồi cành Anthea huých khủy tay cô, "Honey, thầy ấy đẹp trai quá.

Trẻ tuổi lại tài giỏi, tôi đoán chắc chắn là thầy ấy còn chưa có người yêu."

Anthea lúc này mới hồi phục lại tinh thần, cười cười với cô bạn bên cạnh.

"Mau lo học đi."

Nữ sinh bên cạnh cũng chẳng nghe lọt tai lời Anthea nữa, hai mắt gần như là bắn trái tim về phía thầy Cao trên bục giảng, bên tai chỉ có hưởng thụ giọng nói trầm ổn ấm áp của thầy giáo.

Anthea cầm chắc cây bút trong tay, chăm chú ghi bài và nghe giảng, khó khăn lắm mới không chú ý đến thày giáo trẻ vừa đến.

Ai biết sau khi kết thúc tiết học, thầy giáo trẻ lại nói cô ở lại.

Anthea cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể, đi đến chỗ thầu Cao.

Thầy Cao đưa cho cô một giấy, ánh mắt nhìn vào màn hình máy tính.

"Giáo sư Titus có để cử em với tôi, thầy ấy nói em rất giỏi, còn nhiều lần làm trợ giảng rồi.

Đây là tư liệu cho ngày mai, em cầm về tìm hiểu trước, ngày mai đến sớm chuẩn bị bài giảng giúp tôi."

Anthea nhận lấy tập giấy "dạ" một tiếng, sau đó xoay người ra về.

Các bạn học vừa thấy cô đi ra liền chạy đến hỏi rối rít.

Anthea giơ tập giấy ra, "Thầy ấy muốn mình ngày mai trợ giảng."

Các nữ sinh thất vọng, "Chỉ vậy thôi sao?"

Các nam sinh lại vui vẻ cười nói, "Chỉ vậy thôi.

Còn muốn thế nào nữa, chẳng lẽ muốn thầy ấy mời nữ thần của chúng tôi đi ăn sao?"

Anthea vừa cười vừa đi về phía ký túc xá.

Tối hôm đó cô ngồi bên bàn học, lật xem chăm chú từng ghi chép, càng xem càng thấy thầy giáo tạm thời này thật là tài giỏi.

Có thể phân tích kỹ thị trường chứng khoán, một loại hình kinh tế lên xuống thất thường.

Xem một tập tài liệu là xem đến khuya.

Sau khi lên giường, Anthea bất giác nhớ lại ánh mắt thầy Cao lúc chạm mắt với mình, cảm giác tim đập thình thịch trong lồ ng ngực.

Thầy Cao....!đúng thật là đẹp trai.

Anthea đã có một giấc ngủ ngon đến sáng khi nghĩ đến gương mặt của thầy giáo trẻ vừa đến.

Anthea đã có một buổi trợ giảng vô cùng thuận lợi, thầy Cao tuy không có những lời khen hoa mỹ như những giáo sư khác, tuy chỉ là một cái gật đầu, nhưng bất giác lại khiến trái tim Anthea rung động.

Là rung động, trái tim của thiếu nữ 17 tuổi lần đầu tiên biết rung động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.