Nhân lúc Zenasi ra ngoài tìm diễn viên, Joshua bắt đầu viết kịch bản.
Cầm bút than trong tay viết chữ như thời Trung cổ, Joshua mới hoài niệm lại khoảng thời gian ở thời hiện đại dùng bàn phím gõ chữ.
Tuy rằng dùng bút viết chữ không có gì không tốt, tu thân dưỡng tính, nhưng thực sự quá chậm so với sử dụng bàn phím, hiệu suất quá thấp.
Nhưng khiến Joshua cảm thấy may mắn là tố chất thân thể của hỗn độn ác ma mạnh hơn xa nhân loại, ngay cả tốc độ phản ứng cũng thế, vậy nên tốc độ viết tay của Joshua rõ ràng rất nhanh.
Chỉ trong chốc lát từng chữ tiếng Anh hiện ra liên tiếp dưới ngòi bút của Joshua.
Kịch bản phim so ra còn ngắn gọn tóm tắt hơn nhiều, nhưng nghĩ tới cảnh diễn viên dưới tay mình là một người mới toanh thậm chí ngay cả "phim" là gì cũng chưa từng thấy qua, vậy nên Joshua tận lực viết để bọn họ có thể hiểu ý tứ mà mình muốn biểu đạt.
Kịch bản thì Joshua có thể giải quyết nhẹ nhõm, chỉ cần tiêu tốn chút thời gian để sửa chữa những chỗ khác biệt so với kịch bản nguyên bản.
Một bộ phim hay ngoại trừ kịch bản tốt ra thì còn phải xem kỹ năng diễn xuất của diễn viên, khả năng quay phim, kỹ xảo hình ảnh, âm thanh... vâng vâng.
Ở phương diện kỹ xảo hình ảnh thì Joshua không hề cảm thấy lo lắng gì, nơi này là thế giới ma pháp nên không tồn tại cái từ kỹ xảo hình ảnh này, mọi thứ diễn ra trong phim đều là thật, chỉ cần sử dụng vài pháp thuật là có thể giải quyết nhanh gọn.
Tiếp theo, Joshua cảm thấy phiền toái nhất chính là điều khiển máy quay. Hắn ngừng bút, cầm chiếc camera phiên bản ma pháp đang đặt ở trên bàn lên.
Chiếc camera này có ngoại hình giống như chiếc máy ảnh loại hòm gỗ ở thế kỷ mười tám, vẻ ngoài đen nhánh có điêu khắc minh văn khó hiểu, Joshua truyền ma lực vào trong nó, minh văn sẽ thay thế bánh răng để vận chuyển chiếc camera này, ma lực cũng thay thế điện lực.
Sau đó chính là dùng tài liệu để lưu lại hình ảnh, thứ đó ở thế giới này được nhân loại đặt cho cái tên là 'nguyên tinh thạch'. Đây là một loại vật liệu tính dẻo, nếu như là ở trên Trái Đất thì nó tựa như chất hỗn hợp giữa silic, đồng, bạc... tất cả những vật liệu công nghiệp mà nhân loại có thể nghĩ ra. Tóm lại nó là một thứ rất tiện lợi, trừ không thể nào rèn cho cứng thành khôi giáp hay vũ khí ra thì gần như nó thể trở thành vật dẫn của hết thảy mọi nguyên tố ma pháp, mỗi người thi pháp hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ dự trữ một chút thứ này trong người.
Quá trình sử dụng nguyên tinh thạch để rèn đúc đồ vật khá giống luyện kim thuật, luyện thành trận, minh văn... Có rất nhiều phương thức để thay đổi cấu tạo của thứ này.
Lúc này nguyên tinh thạch trong tay Joshua bị cải tạo thành một loại môi giới có thể chứa đựng ký lục ảnh tượng.
Mới nãy Joshua đã thử qua phương pháp sử dụng thứ này, chỉ cần đưa ma lực vào bên trong thì hình ảnh chứa đựng bên trong lập tức sẽ hiện ra theo phước thức hình chiếu 3D ở trên bất cứ mặt phẳng nào.
Hình ảnh được chiếu ra cũng không có vấn đề gì về chất lượng, hỉnh ảnh lớn nhỏ thay đổi dựa theo ma lực lớn nhỏ. Duy chỉ có một tệ nạn nho nhỏ...
"Vì sao thứ đồ chơi này lại chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất?"
Joshua cầm trong tay một viên tinh thạch đã ghi lại hình ảnh từ trước đó, muốn đem nó nhét vào trong camera để thu hình tiếp nhưng lại phát hiện ra hình ảnh cũ bị thay thế bởi hình ảnh mới quay được.
Chẳng lẽ mình chỉ có thể sử dụng một cái ống kính để quay một bộ phim hoàn chỉnh? Nếu như là phim chỉ có mười phút thì Joshua còn có thể suy tính một chút, nhưng bản kế hoạch của hắn lại là phim dài khoảng 120 phút lận.
Dùng một cái ống kính để quay toàn bộ, đừng nói môt kẻ mới nhập môn như Joshua mà ngay cả một trong những đạo diễn ưu tú nhất Hollywood như Steven Spielberg cũng không thể làm được.
Nhất định phải nghĩ cách giải quyết vấn đề ống kính.
"Thế giới ma pháp thì chỉ có thể dùng ma pháp để giải quyết vấn đề, khoa học cái con mẹ gì chớ..."
Joshua thử nghiệm đặt thử hai tinh thạch lưu trữ hình ảnh ở cùng một chỗ, ma lực màu xám từ đầu ngón tay toát ra tiến vào trong hai viên tinh thạch.
Hai viên tinh thạch như bị hấp dẫn lẫn nhau, từ từ hợp lại, hình tượng bên trong cũng bắt đầu từ từ dung hợp.
Thành công? Joshua không chế ma lực màu xám của mình, hai viên tinh thạch vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, mặt ngoài thì nhiệt độ đột nhiên nóng lên rồi đột ngột hạ xuống.
Khoa học dùng loại phương thức này để chứng minh với Joshua rằng nó vẫn tồn tại, hai viên tinh thạch này sau khi trải qua cực nóng đến thiêu cháy rồi cực lạnh đến đóng băng thì nát tan thành từng mảnh vụn ngay trước mặt hắn.
"Ta chính là băng hỏa song tu?"
Joshua thoáng nhìn qua pháp lực màu xám hiển hiện trên tay mình.
Đây chính là ma lực đặc hữu của hỗn độn ác ma nhất tộc, đặc điểm hỗn loạn khiến cho vị tam vương tử này từng phải điên loạn.
Đặc tính của loại ma lực này tựa như kỹ năng C - Chaos Bolt của Chaos Knight trong DOTA, trước khi ngươi nhìn thấy trị số tổn thương nảy lên thì căn bản không biết bản thân bị tổn thương bao nhiêu.
Với một người nghiên cứu khoa học thì hỗn loạn chính là tình huống mà gã không vĩnh viễn không mong gặp phải nhất, vì thế vị ác ma vương tử này thậm chí còn từng cân nhắc xem có nên đi học trộm ma pháp nhân loại hay không. Đây cũng là nguyên nhân là hắn chạy đến thế giới nhân loại.
"..."
Thở dài từ sâu trong linh hồn khiến Joshua từ bỏ tiếp tục loại hành vị ngu xuẩn lãng phí tài nguyên tinh thạch này.
Viết bản thảo gần một ngày thời gian thì vị thị tòng thủy nguyên tố lại xuất hiện một lần nữa trước cửa phòng Joshua, nàng rất trung thực đảm nhiệm chức vụ bồ câu đưa tin.
"Điện hạ, hộ vệ Zenasi của ngài mời ngài đi tới sảnh tiếp đãi."
Dân thường không được cấp phép thì không thể tự tiện tiếp cận hoàng thành, nếu không sẽ bị phán trọng tội xử tử. Mà chuyện cho phép một lượng lớn dân chúng không rõ lai lịch vào thành lại là một hành vi cực kì vô trách nhiệm đối với sự an toàn của những thành viên khác trong hoàng thất.
Joshua cũng không trông mong bản thân rước lấy thêm những phiền toái không cần thiết.
Hắn thoáng thu thập một số thứ trong tay, đặt quyển sách đã viết được một nửa kịch bản lên bàn rồi theo thị tòng thủy nguyên tố đi tới sảnh tiếp đãi ở bên ngoài hoàng thành.
Tốn hơn mười phút, Joshua mới đi tới được sảnh tiếp đãi ở ngoài hoàng thành, Zenasi với hình thể to lớn đang chờ đợi ở ngay lối vào.
"Điện hạ, do nguyên nhân chủng tộc của ta nên bản thân ta cũng không có khái niệm giống cái, vậy nên ta đành ban bố lệnh triệu tập ở trong thành, các nàng đều đã đợi lâu ở bên trong."
Joshua quên rằng Zenasi là thuộc chủng tộc tội nghiệt ác ma sinh sôi nhờ sự 'phân bào nhiễm sắc thể' nên không có sự phân chia giống loài, thế nên tự nhiên cũng không có thẩm mỹ quan về giống cái.
Vậy nên Joshua bắt đầu chuẩn bị những lời thoại mời mọc đại loại như là 'tà nhãn tiểu thư', 'khô lâu phu nhân', 'thạch tượng quỷ nữ sĩ' gì đó, nhưng sau khi đẩy cửa bước vào trong sảnh hắn mới phát hiện ra lo lắng của mình là dư thừa.
Tất cả đều rất xinh đẹp.
Joshua nhìn thoáng qua sinh vật giống cái đứng đầy trong đại sảnh, đây chính là ý niệm đầu tiên trong đầu hắn.
Suy nghĩ thứ hai chính là bản thân có phải đã tiến vào kỹ viện hay không? Khách điếm tràn ngập mị ma.
Không khí nơi đây cũng quá thoáng hương sắc tình.
"Các nàng đều là Mị ma?" Joshua thấp giọng hỏi Zenasi ở sau lưng mình.
Ngoại hình các sinh vật giống cái đứng trong đại sảnh rất phù hợp với hình ảnh Mị ma ở trong trí nhớ của Joshua.
"Đúng thế thưa điện hạ." Zenasi trả lời.
"Cũng được."
Joshua tìm một chiếc bàn trong đại sảnh rồi ngồi xuống, ma tộc công tác ở đây coi như cũng xe nhẹ đường quen bảo các Mị ma tiểu thư này xếp thành một hàng dài.
Tố chất này, hiệu suất công việc này, nếu không phải công cụ chiếu sáng trong tay Joshua là ngọn nến thì hắn thật không thể tưởng tượng nổi mình đang ở thời Trung cổ.
Ma tộc là tộc quần đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ mỗi thân phận hỗn độn ác ma này của Joshua thôi cũng khiến cho tất cả ma tộc ngồi ở đây phải trật tự hẳn lên.
Hắn lấy giấy bút mang theo từ trong phòng mình ra bắt đầu công việc đăng ký nhân viên.
Kỳ thật Mị ma rất tốt, dung mạo xinh đẹp, dáng người từng ma đều tuyệt hảo, có lẽ chủng tộc xinh đẹp duy nhất của ma tộc cũng chỉ có Mị ma mà thôi.
Chỉ là khí chất có hơi chim lợn một xíu, không... không phải chỉ một xíu.
"Điện hạ, mặc kệ ngài có yêu cầu gì thì ta cùng tỷ muội của ta đều sẽ giúp ngài hoàn thành."
Vị mị ma tiểu thư đầu tiên tiếp nhận xét duyệt của Joshua hé cánh môi đỏ thắm lém lưỡi, ám chỉ điều gì thì Joshua đến đoán cũng không cần phải đoán.