Vạn Đế Chí Tôn

Chương 56: 56: Thiên Môn




Lăng Huyền Thiên cũng không để ý đến đầu cửu vĩ hồ kia kinh ngạc, thản nhiên mở miệng: “Nơi này ta muốn dùng một thời gian.

Một là người đi theo ta thì có thể ở lại nơi này, hai là rời khỏi”.

“Ngông cuồng” đầu cửu vĩ hồ kia nghe hắn nói như vậy thì tức giận không thôi.

Sau đó nhẹ nhảy lên một cái trực tiếp đánh về phía bốn người.

Nàng dù sao cũng là thánh thú, lại có huyết mạch cường đại.

Chỉ là một tên tiểu tử linh tôn cảnh cũng muốn chiếm lấy nơi ở của nàng, há có thể không tức giận.

“Hừ” Tần Phong thấy đầu hồ ly kia tấn công đến cũng không chậm trễ.

Lập tức tế ra một cây thương dài màu vàng, đúng là một thanh nhất phẩm thánh khí, trực tiếp nhắm đến hướng của cửu vĩ hồ.

~ oanh ~

Chớp mắt một người một thú đã va chạm vào nhau.

Đáng kinh ngạc là đầu cửu vĩ hồ kia lại có thể dùng thân thể cùng thánh khí chống lại.

Tuy nói yêu thú có thân thể cường hãn hơn nhân loại, nhưng bình thường yêu thú là không thể nào trực tiếp dùng thân thể cùng thánh khí chống lại, nhất là thánh khí do một tên đại thánh cảnh sử dụng.

Huống chi nàng lại là cửu vĩ hồ, cửu vĩ hồ thiên phú lớn nhất chính là ở huyễn thuật mê hoặc tâm trí con người.

Thân thể của chúng cũng không có bao nhiêu cứng rắn.

“Haizz” mắt thấy bọn họ đã giao thủ hơn trăm chiêu nhưng vẫn không phân thắng bại, Lăng Huyền Thiên lắc đầu thở dài.

Không biết nguyên nhân tại sao mà sự tình nào cũng cần hắn đích thân ra tay a.

Thật không biết hắn chiêu mộ mấy người này nên hay không a.

Cũng may là hắn cũng không cần bọn họ bảo vệ hay chiến đấu.

Nếu không thật sự là thảm.

Nghĩ như vậy Lăng Huyền Thiên nhẹ đưa tay ra một hư ảnh hắc long màu đen cũng nhẹ xoay tròn trong bàn tay hắn.

“Hắc ám pháp tắc” vừa nhìn thấy đầu hắc long này cả Tần Phong cùng cửu vĩ hồ đều là kinh sợ không thôi, cũng là lui ra sau vô cùng kiêng rè nhìn hư ảnh hắc long kia.

Bọn họ tu đến cảnh giới này tất nhiên biết đến pháp tắc tốt tại, chỉ là bọn họ tốn rất nhiều thời gian cũng không ngộ ra nó mà thôi.

Vậy mà một tiểu tử linh tôn cảnh lại có thể ngộ ra, thậm chí còn có thể sử dụng thuần thục như vậy.

Bọn họ tự nghĩ cho dù là thần cũng không thể thuần thục như vậy a.

Pháp tắc có vô vàn hình thái có thể diễn hóa, nhưng không phải ai cũng khiến pháp tắc diễn hóa đúng theo hình thái mà mình muốn.

Vì thế hình thái càng hoàn hảo chứng tỏ người đó nắm giữ pháp tắc càng cao siêu.

Lăng Huyền Thiên thì không để ý đến hai người bọn họ kinh sợ, chỉ nhàn nhạt mở miệng: “ta trước giờ không thích chiếm đoạt đồ vật của người khác.

Như vậy đi ngươi rời đi ta giúp ngươi đột phá bán thần cảnh, thế nào?”

“Cái gì?”

Lúc này hai người một thú đều như chết lặng, muốn đột phá bán thần cảnh là phải cảm ngộ được thiên địa pháp tắc.

Chẳng lẽ Lăng Huyền Thiên lại có cách giúp người khác cảm ngộ sao.

Cũng chỉ có La Khinh Sương không quá kinh ngạc, dù sao thì nàng cảm ngộ ra hắc ám pháp tắc là nhờ có sự giúp đỡ của Lăng Huyền Thiên a.

“Tiểu tử, ngươi là muốn trêu chọc ta sao?” Cửu vĩ hồ đương nhiên không tin lời hắn, thậm chí càng thêm tức giận lườm hắn nói.

Hừ, pháp tắc nếu như có thể nhờ người khác giúp đỡ cảm ngộ ra, vậy thần linh không phải thành rau cải trắng sao.

— QUẢNG CÁO —

“Ngươi tin hay không không quan trọng.

Bất quá ta không có thời gian, nếu ngươi kiên quyết không từ bỏ nơi này.

Vậy ta cũng không có cách nói khác a” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.

Chỉ là ánh mắt của hắn lúc này đã có chút lạnh.

Đầu hư ảnh hắc long cũng càng lúc càng ngưng thực, tất nhiên nếu nàng không đồng ý hắn sẽ ra tay.

Cửu vĩ hồ nhìn một chút đầu hắc long trong tay hắn, xong lại lườm đám người.

Cuối cùng cũng nhượng bộ: “Được, chỉ cần người có thể giúp ta đột phá bán thần cảnh.

Ta không chỉ cho ngươi nơi này, thậm chí cũng có thể theo hầu bên cạnh ngươi”.

Nói xong lời này, nàng cũng trực tiếp hóa thành một nữ tử vô cùng xinh đẹp cùng kiều mị.

Từ vóc người, khuôn mặt đều vô cùng đẹp, không khác nhân loại chút nào.

Chỉ có điều tai của nàng có chút nhỏ và dài hơn người bình thường.

Càng làm nàng trông giống một nữ yêu tinh.

“Tốt, bất quá tạm thời chưa thể giúp ngươi, hẳn là phải vài tháng nữa a” Lăng Huyền Thiên thu lại đầu hắc long, thản nhiên nhìn nàng nói.

Dù sao thì bây giờ hắn cũng đang tu luyện hắc ám chi đạo.

Mà cửu vĩ hồ tất nhiên không thể theo hắc ám chi đạo rồi, đại đạo hợp với nàng nhất chính là cực huyễn chi đạo, vì vậy nàng cần ngộ cũng là cực huyễn pháp tắc.

Bất kể nhân loại hay yêu thú đều cần ngộ ra pháp tắc phù hợp với mình nhất mới có thể tiến xa.

Cũng không phải ai cũng giống Lăng Huyền Thiên, có vô tự thiên thư cùng chí cao đại đạo.

“Tốt, bất quá nếu ngươi lừa ta.

Cho dù chết ta cũng sẽ kéo ngươi chết chung” cửu vĩ hồ cũng không quá để ý.

Dù sao nàng tại đại thánh cảnh đã có mấy vạn năm chờ thêm vài tháng nữa có xá gì a.

Còn tại sao nàng lại nguyện ý đi theo Lăng Huyền Thiên ư? Tất nhiên là vì nàng muốn tiến bước càng xa a.

Nếu như nhân loại này có thể giúp nàng cảm ngộ thiên địa pháp tắc, vậy chắc chắn hắn cũng có cách giúp nàng sử dụng chúng để đột phá thần cảnh.

Còn nàng có thật tâm theo hắn không a, cái này khó nói trước được.

Nếu một ngày biết hắn lừa nàng, hoặc là nàng phát hiện mình mạnh hơn hắn.

Đến lúc đó nàng chắc chắn không để hắn vui vẻ a.

Nghĩ đến đây, nội tâm nàng đều đang cười lạnh không ngừng.

Nhưng Lăng Huyền Thiên lại hoàn toàn không để ý đến nàng, mà hướng sâu trong Mê vụ sâm lâm đi tới.

Hắn đến đây một mạch là vì chọn nơi này làm cứ điểm, mặt khác là vì muốn sử dụng toàn khoáng linh thạch tại nơi này.

Dù sao thì hắn cũng không mang theo bao nhiêu tài nguyên bên mình, tất cả đều để lại cho Tô Ngọc Linh cùng Thiên Huyền tông.

Nên trọng yếu bây giờ vẫn là tài nguyên cho thế lực của hắn a.

“Đi sâu vô nữa chính là tòa linh khoáng, chỉ là linh khoáng đối với chúng ta không có chút tác dụng nào a” cửu vĩ hồ một bên dẫn đường một bên nói với Lăng Huyền Thiên.

Nàng cũng thầm than không thôi, nhân loại có thể dùng linh thạch cùng thánh thạch để tu luyện.

Nhưng yêu thú thì không thể a, bọn họ cũng chỉ có thể sử dụng linh dược, đan dược hoặc linh khí thiên địa mà tu luyện.

Nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không cần linh thạch, mà còn họ còn cần nhiều hơn nhân loại rất nhiều.

Bởi vì nhân loại đổi đan dược với bọn họ luôn dùng giá cả vô cùng cao a.

Chỉ tiếc đến cảnh giới như nàng đan dược hầu như vô dụng, không thể lại giúp nàng đột phá.

Chính vì thế nàng mới cho phép năm đại gia tộc mỗi năm một lần vào đây lấy một ít khoáng linh thạch đi.

— QUẢNG CÁO —

“Đến rồi”

Theo thanh âm của cửu vĩ hồ vang lên, mọi người nhìn theo chỉ thấy một hang động vô cùng lớn.

Bên trên có vô số khối đá trong suốt, đúng là khoáng linh thạch không sai.

Cái gọi là khoáng linh thạch chính là linh thạch tự nhiên chưa qua chắt lọc, rất khó sử dụng.

Nhưng một khi luyện chế một phen nhằm loại bỏ tạp chất của chúng thì rất hữu ích cho việc tu luyện.

“Woah, thật nhiều a” La Khinh Sương hai mắt như tỏa sáng vậy, nàng còn là lần đầu tiên thấy một tòa khoáng linh thạch.

Dù sao thì Huyền châu bên kia là thật rất rất ít khoáng linh thạch tự nhiên a.

“Không những thế còn có mạch khoáng thạch a” Tiểu Ánh thì lanh lợi, ngó nghiêng khắp nơi.

Sau đó chỉ vô một dòng suối nhỏ.

Trên đó đang có từng giọt nước nhỏ giọt, tạo thành từng khối nhỏ khoáng linh thạch.

“Không tệ, xem như bước đầu thành công đi” Lăng Huyền Thiên nhẹ gật đầu.

Sau đó nhìn ba người nói: “Ta muốn tại nơi này xây dựng một thế lực gọi là Thiên môn”

“Thiên môn”

“Thiếu gia, ngươi là muốn thôn tính Thiên châu sao?” La Khinh Sương ngạc nhiên nhìn Lăng Huyền Thiên hỏi.

Ba người khác cũng là đưa mắt tỏ vẻ hiếu kỳ.

Dã tâm không ai không có, nhưng ngươi phải có thực lực mới có thể biểu lộ nó ra ngoài a.

“Thiên châu sao? Các ngươi nếu đi theo ta thì tầm mắt cũng không thể dừng lại tại Thiên châu được” Lăng Huyền Thiên nhìn ba người lắc đầu nói.

Trầm ngâm một lát hắn lại hướng về La Khinh Sương nói: “Thiên môn sẽ do ngươi đại diện a.

Ta muốn toàn bộ tin tức tình báo của Thiên châu.

Tất cả, tông môn sự tình, Thần triều, Ma tông.

Hơn nữa chúng ta sẽ cung cấp đan dược và làm một số sinh ý khác”

“Ta? Thiếu gia ngươi đề cao ta quá a” La Khinh Sương đưa tay chỉ mình, sau đó cười khổ một tiếng.

Nàng cũng chỉ là thánh hoàng cảnh thôi a.

Đừng nói Trung tâm Thiên châu, cho dù Bắc châu đều có vô số người có thể một chiêu giết nàng a.

“Không cần lo lắng, sự tình ta nói đều có thể làm.

Cửu vĩ hồ từ bây giờ ta sẽ gọi ngươi là Hồ Nguyệt đi, ngươi phụ trách tuyển chọn người vào Thiên môn a.

Ta tin huyễn thuật của ngươi sẽ có tác dụng” Lăng Huyền Thiên nhẹ vỗ đầu La Khinh Sương sau đó hướng cửu vĩ hồ nói.

“Ngươi, ngươi không sợ ta sẽ có tư tâm sao?” Cửu vĩ hồ cũng không để ý đến việc hắn lấy tên cho nàng.

Dù sao nếu nàng thật sự đi theo hắn thì cũng không thể mãi lấy tên cửu vĩ hồ được.

Chỉ là nàng thắc mắc vì sao Lăng Huyền Thiên dám cho nàng lựa chọn người gia nhập Thiên môn a, nếu nàng có chút dị tâm thì Thiên môn triệt để xong nha.

“Tần Phong, ngươi phụ trách đảm nhiệm việc quan hệ với các thế lực khác tại Phi Linh thành.

Tất nhiên không phải thời điểm này” Lăng Huyền Thiên cũng không để ý đến Hồ Nguyệt nghi hoặc, dù sao hắn dùng ngươi sẽ không nghi.

Nghi người không dùng.

Huống hồ nàng lại có cách gì qua mặt hắn đây.

— QUẢNG CÁO —

“Được” Tần Phong thì chỉ nhẹ một tiếng, hắn cũng không nghĩ Thiên môn có thể phát triển bao xa.

Hẳn chỉ là thú vui nhất thời của Lăng Huyền Thiên mà thôi.

Tuy nhiên hắn đã đồng ý đi theo Lăng Huyền Thiên mười năm thì mười năm này hắn cũng sẽ toàn bộ làm theo lời nói của Lăng Huyền Thiên.

“Ca ca, còn ta thì sao nha?” Tiểu Ánh cũng là vô cùng hào hứng hướng Lăng Huyền Thiên hỏi.

Thành lập một thế lực a, nàng đọc trong sách vở thấy bao nhiêu thế lực như thần triều, ma tông, phật giáo, đạo giáo … phát triển đều vô cùng khó khăn.

Nhưng đều được lưu danh muôn đời, tất nhiên nàng cũng muốn được như vậy rồi.

“Ha ha, ngươi tiểu hài tử? tu vi không được chí hướng ngược lại rất cao a” Hồ Nguyệt nghe nàng hỏi tất nhiên có thể đoán ra suy nghĩ của nàng vô cùng khinh bỉ nói.

“Haizz” Tần Phong cũng là thở dài, dù cho Lăng Huyền Thiên thành lập Thiên môn chỉ để cho vui thì một tiểu nữ hài như nàng có thể làm được gì a.

“Tốt, muội muội ngươi là cùng tỷ chưởng quản Thiên môn nha” La Khinh Sương thấy Tiểu Ánh có vẻ ủ rũ khi nghe những lời kia thì có chút không đành lòng.

Liền tươi cười hướng nàng nói.

“A” Tiểu Ánh chỉ nhẹ a một tiếng cũng không nói gì.

Chỉ là ai cũng có thể nhìn ra nàng rất thất vọng.

“Ngươi có việc khác quan trọng hơn, không thể đi theo nàng” lúc này Lăng Huyền Thiên nhẹ xoa đầu Tiểu Ánh nói.

“Việc gì a?” Tiểu Ánh tưởng hắn vì muốn an ủi nàng nên cũng không quá quan tâm.

Chỉ nhẹ mở miệng.

Lăng Huyền Thiên tất nhiên nhìn ra ý nghĩ của nàng, nhẹ mỉm cười nói: “ngươi sẽ phải đọc tất cả các tình báo về đạo thống, hệ thống tu luyện mà Thiên môn tìm được”.

“Hắc hắc, ta tưởng việc gì a.

Tiểu nha đầu công việc đúng là vô cùng quan trọng a” Hồ Nguyệt cười hắc hắc nói.

Đọc sách a, đúng nha một nha đầu không biết tu luyện thì có thể làm gì ngoài đọc sách.

“Tốt a! Tiểu Ánh nhất định sẽ cố gắng, không làm ca ca thất vọng” Tiểu Ánh giả vờ vui vẻ nói, bất quá ai cũng có thể nhìn ra nàng không thật sự ưa thích việc này.

Dù nàng vốn thích đọc sách nhưng ai lại muốn chỉ ngồi yên một chỗ đọc sách mà không giúp ích gì được cho mọi người a.

Bất kể là Tần Phong, La Khinh Sương hay Hồ Nguyệt đều nghĩ Lăng Huyền Thiên chỉ muốn tìm một công việc cho Tiểu Ánh vui vẻ.

Nhưng bọn họ lại không biết, hắn muốn Tiểu Ánh đọc sách nào chỉ là để nàng có một công việc.

Mà là giúp nàng tu luyện cùng ngộ đạo.

Thế gian vạn pháp đâu phải chỉ là nói suông..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.