Vạn Cổ Ma Thần

Chương 18: Hỗn Độn Sơ Khai Thể (2)




“Oanh —“ Một tiếng, không gian bị xé rách ra, Ba Ngàn Thế Giới như bị kéo lại, Vạn giới như bị lôi đến nhét vào trong không gian lỗ thủng. Không gian lỗ thủng từng nơi đều là không gian phong bạo, mỗi cơn gió đều điên cuồng như nhau cắn xé lấy hư không.

Tại tay hắn mở ra, một cỗ lực lượng Hắc Ám từ tay hắn đánh ra làm không gian bị nghiền ép vỡ vụn, thời gian dưới lực lượng Hắc Ám cũng bị chấn nát, tại lỗ thủng không gian đang điên cuồng đó thời không cũng như bị thôn phệ hóa thành hư vô, không một thứ gì có thể trụ lại đến cùng.

“Oanh —“ Từng đại đạo pháp tắc bị oanh diệt, từng tiếng thanh minh vang lên liên tục. Tại ngay oanh một tiếng thanh minh đó, chỉ gặp trong Đại Thiên Vũ trụ một nơi xa xôi, từng điểm sáng như lôi long đang gào thét hướng nơi này bay xuyên không đánh tới.

Những điểm sáng này mang theo thiên uy bá bạo đánh nát hư không bay tới, thiên uy đi qua đâu liền mang đến hủy diệt khí tức phá hủy hết thảy, từng tinh không bị hủy diệt nhiều vô kể.

Vô tận khủng bố thiên phạt từ tận cùng vũ trụ phóng đến đánh xuống đại điện đang ở trong làn sương trắng.

Lúc này đây, khi ngàn vạn đạo thiên phạt rơi xuống liền mang theo huỷ diệt khí tức bao trùm lấy tinh không này, khí tức này dẫn đến vô số đại nhân vật chưởng quản tinh không này chú ý, bọn hắn liền vì một lần kinh động này mà thức tỉnh, dẫn đến hậu quả không lường được xảy ra sau này.

“Oanh —“ một tiếng kinh thiên động địa vang lên, ngàn vạn Thiên phạt liền ngay lập tức đánh xuống. Thiên Phạt bá đạo ẩn chứa thiên uy khủng khiếp liền tại trên đỉnh vũ trụ đánh xuống.

“Ầm —“ Thật mạnh tiếng nổ làm đại điện run chuyển dữ dội, Đại điện cũng bị đánh cho biến dạng. Đương nhiên không thể không nói bảo điện này đúng rõ lợi hại, có thể chịu được như vậy mạnh mẽ thiên phạt. Nên biết rằng mỗi đạo Thiên phạt có thể trực tiếp tuyệt duyệt một vị Bất Hủ Tiên Đế, Trường Tồn Tiên Đế cũng phải bị thương trước nó thì đã biết thiên phạt mạnh mẽ như thế nào, từ đó thấy được ngàn vạn đạo thiên phạt này mạnh không thể hoài nghi, huống chi lúc này có ngàn vạn đạo đánh xuống. Thế nhưng đại điện này chỉ run lên mà thôi chứ không bị phá hủy.

Đại Điện này chính là lấy cứng rắn nhất Thiên Địa Huyền Hoàng Nguyên liệu luyện chế thành, có thể vừa công vừa thủ huyền ảo vô cùng. Công có thể đánh ra Chúa Tể Lực Lượng băng diệt mọi thứ, thủ có thể ngăn chặn Chúa tể cảnh vài kích toàn lực. Ai cũng biết Chúa tể danh xưng cũng như thực lực, đã xưng chúa tể thì chính là vô địch ở mảnh vũ trụ này. Như vậy có thể nghĩ một thần bảo như thế nào bá đạo kinh khủng mới đánh ra được thế này uy lực, thủ thì như thế nào kiên cố.

"Oanh —" Một tiếng lớn chấn động toàn bộ thiên địa, nhiều tinh cầu ngoài kia lập tức bị chấn vụn, hoá thành vô số tinh quang rơi rụng tạo thành một màn sao băng tuyệt đẹp.

Dạ Ảnh hai tay đã mở ra một tia khe hở nhỏ bé, nhưng chỉ với một tia khe hở này không gian đã bị xé toạc không thương tiếc, thiên địa cũng phải đánh xuống thiên phạt ý đồ muốn diệt nó đi. Tại tay hắn mở ra, những tiếng leng keng như thần đao ra khỏi vỏ chém hết tinh thần, vạn vạn đại tinh thần bị chém rung, đại thiên bị chém nát.

- Hỗn Độn Đoạt Tạo Hóa!

Một âm thanh như mơ hồ, lại như lôi đình ầm ầm vang lên. Sau khi thanh âm vừa dứt, một cỗ lực lượng hắc ám càng tinh thuần từ lòng bàn tay đi ra, làm không gian lổ thủng càng thêm to lớn, lực hút cũng càng mãnh liệt dị thường, cứ như vũ trụ cũng bị hút vào một dạng.

Dạ Ảnh hai tay mở mạnh ra, miệng phun ra từng đạo chân ngôn, từng chữ vừa ra liền hóa thành hắc tự theo đó đánh lên không gian lổ thủng.

Hắc tự giống như thâm ảo như là khi thiên địa chưa sơ khai, vũ trụ chưa phân thành, từ trong hỗn độn truyền ra mang theo cảm giác hư vô mờ mịt.

Từng hắc tự đoạt lấy tạo hóa ầm ầm đánh lên hắc động, càng đánh tới hắc động càng thêm trở nên hỗn độn khí tức thoát ra.

"Ong" Bỗng ngay lúc một hắc tự cuối cùng đánh ra, toàn bộ không gian lổ thủng vang lên một tiếng. Không gian gợn sóng mạnh mẽ, như thiên địa bị xé rách có vô số tinh ngoại bay vào.

Tại một tiếng ong đó, không gian lổ thủng đang đen đến tận cùng bỗng như trở thành một thiên địa, bên trong vô hạn tinh quang chớp loé, từng tia tinh quang rọi nhẹ ra bên ngoài.

Ánh mắt hắc diễm quét qua động đạo trước mắt, ngay tại ánh mắt của Dạ Ảnh quét qua Vũ trụ như là run rẫy, vạn pháp bị một ánh mắt phá diệt.

Không gian lổ thủng kêu oanh oanh, bỗng nhiên trong chớp mắt xoay vòng, chính lúc xoay vòng đó không gian lổ thủng tỏa ra tinh quang mãnh liệt đủ chiếu sáng toàn bộ hư không.

Bỗng oanh một tiếng, tinh quang mạnh mẽ như Hoàng Hà vỡ đê nhất tề trào ra, vô tận tinh quang che lấy đại thiên vũ trụ. Trong tinh quang vô tận đó, không gian thời gian bị đình chỉ vận hành, mọi thứ bên trong tinh quang tràn ngập hư vô khí tức.

Khi tinh quang bùng nổ ào ạc trào ra, Dạ Ảnh vô cùng bình tĩnh đứng yên tại chỗ, ánh mắt vẫn bị che phủ bởi hắc diễm. Khi tinh quang phóng ra, hắc diễm như tìm được nở để thiêu VCYVT đốt, nhất thời hắc diễm phừng to hơn. Tinh quang một đường đi qua liền bị hắc diễm đốt cháy, trong chớp mắt này hắc diễm phảng phức như đế của vạn hỏa.

Ánh mắt Dạ Ảnh xuyên vào trung tâm tinh quang, ở nơi trung tâm đó đang thẩm thấu ra một loại khí tức mà khí tức này hắn quen thuộc vô cùng.

Hỗn Độn Khí Tức!

Dạ Ảnh ánh mắt càng đi sâu vào, hỗn độn khí tức càng trở nên đậm đặc ngưng thực lại, tinh quang cũng mờ yếu dần đi.

Xuyên qua lớp tinh quang bên ngoài, cuối cùng cũng không thấy tinh quang chói sáng nữa, thay vào là một mảnh hỗn độn không ánh sáng. Mỗi một tất không gian thì lại có vô số hỗn độn thải vân bao quanh bọc lấy, tạo thành từng dòng hỗn độn lưu thủy.

Trong mảnh hỗn độn đó, từng đại đạo pháp tắc như được sinh, có thể đây thật là khởi nguồn vạn pháp. Tại trong từng dòng hỗn độn lưu thủy đó những đại đạo pháp tắc phân thành vạn quả luân chuyển không ngừng, những tiếng như nước chảy vang mãi không ngừng.

Trong mảnh hỗn độn vạn vật vô sinh, không tồn tại lấy một chút sinh cơ. Chỉ còn lại mờ mịt cảm giác, hư vô cảm nhận.

Tại trong trung tâm mảnh hỗn độn đó được che bởi những đám mây hỗn độn, nhưng ánh mắt Dạ Ảnh lại là vô thượng đồng mục, vô tận đế hỏa. Tại dưới vô thượng đồng mục, vô tận đế hỏa này, mọi thứ ngăn trở đều bị xuyên thủng hết thảy đâm thẳng vào trong.

Nhìn vào bên trong hỗn độn thải vân, một điểm sáng nhẹ nhàng tỏa ra. Tuế nguyệt tang thương cảm giác mạnh mẽ tản ra, cảm giác như trời đất cũng già nua đi đồng dạng. Tại một điểm sáng đó, một hỗn độn thân ảnh đang ngồi ở xếp bằng lơ lững ở giữa mảnh hỗn độn. Dưới thân ảnh này, mọi thứ trở nên mờ ảo mơ hồ, như thật như giả. Càng kì diệu là thân ảnh này giống Dạ Ảnh vô cùng, đến cả khí tức tỏa ra xung quanh cũng không khác một chút gì. Đây đương nhiên chính là thứ Dạ Ảnh tìm kiếm.

Hỗn Độn Sơ Khai Thế!

Hỗn Độn Sơ Khai Thế hay còn được gọi là Hỗn Độn Pháp Thân chính là Đệ Nhị bài danh Vạn Cổ Thần Thể Bảng. Trong 36 Vạn Cổ Thần Thể Bảng, chính là bài danh thứ hai a, ngoài đệ nhất bài danh thần thể thần bí kia thì nó chính là thiên địa bá nhất thần thể.

Lại nói, Hỗn Độn chính là cội nguồn của vạn vật. Vạn vật từ hỗn độn mà ra. hỗn độn bao gồm tất cả những gì tồn tại trên vũ trụ. Những thứ tôn tại trong vũ trụ quá nhiều không biết đâu mà phân biệt cho nên được gọi là Hỗn Độn.

Như vậy, Hỗn Độn Sơ Khai Thể chính là bao gồm tất cả những thần thể khác có trong vũ trụ, chỉ cần muốn, người nắm giữ Hỗn Độn Sơ Khai Thể có thể hóa thành bất cứ thần thể khác, cho nên nói, chỉ cần có Hỗn Độn Sơ Khai Thể liền có tất cả Thần Thể khác, đương nhiên là ngoài đệ nhất bài danh Thần Thể thần bí. Bất quá đây chỉ là Sơ Khai, cảnh giới thứ nhất của thần thể bài danh đệ nhị này.

Nhìn thấy thân ảnh đó Dạ Ảnh liền cười nhẹ, hai mắt tràn ngập hắc diễm từ từ nhắm lại.

Trong tinh quang vẫn đang chiếu rọi mờ ảo, thời gian cũng chậm chạp trôi đi. Thiên Địa giống như ngủ đi một dạng.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Đại điện trở nên dị thường im lặng, đến cả cây kim rơi xuống cũng nghe thấy âm thanh. Dạ Ảnh thân ảnh xếp bằng ngồi trong tinh quang, hắc bào nhẹ nhàng phất phất thỉnh thoảng ánh lên ngân quang huyền ảo.

Chợt đôi mắt đang khép hờ bỗng mở ra, ánh mắt hiện lên phù văn tối nghĩa, nhìn vào mảnh hỗn độn kia. Khi hắn mở mắt, tại mảnh hỗn độn thân ảnh đang xếp bằng cũng mở mắt theo, ánh mắt đồng thời hiện hiện lên phù văn giống nhau, như là cùng một thể.

Mà cũng đúng là vậy, Hỗn Độn Sơ Khai Thể vốn là hắn trăm vạn năm trước sử dụng nhưng do vạn năm trước vì đi vào chỗ kia mà đoạn xuống ném vào trong không gian đặc thù chỉ có ở đại điên này mới có thể mở ra, bất quá còn phải biết toạ độ không gian nơi đó nữa mới được.

Hai “Dạ Ảnh” nhìn nhau bỗng nở nụ cười quỷ dị, liền thấy môi bọn hắn nhích lên, cùng lúc đó liền nghe thấy hai âm thanh đồng thanh vang lên:

- Đến lúc ta ngươi trở về một thể rồi!

Thanh âm vừa rơi xuống liền nghe hưu một tiếng. Chỉ thấy hai thân ảnh bỗng run lên rồi biến mất. Ngay khi biến mất chi thấy trong mảnh hỗn độn hiện ra vô cùng vô tận tinh quang xoay vần. Bên trong mảnh hỗn độn, những dòng hỗn độn lưu thủy hay hỗn độn thải vân đều trở nên cấp tốc di chuyển theo quỷ đạo vô cùng kì lại.

Từ lúc hai thân ảnh quỷ dị biến mất cho đến từng dòng hỗn độn lưu thủy cấp tốc di chuyển, mọi thứ đều chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, thế nhưng chỉ tại trong chớp mắt này, trong mảnh hỗn độn này lại như cả hàng trăm ngàn vạn năm, chỉ một cái chớp mắt đó lại cứ như là vĩnh hằng.

“Oanh —“ Bỗng một tiếng vang lên, chính lúc những dòng hỗn độn lưu thủy cùng với hỗn độn thải vân di chuyển, một đợt sóng phun tử sắc phóng thẳng về bốn phương tám hướng. Tại một tiếng oanh đó, có vô số sợi tử sắc sóng phun trào ra.

Những sợi tử sắc sóng phun đi đến mọi nơi trong mảnh hỗn độn, từng sợi tử sắc sóng phun hướng tận cùng thiên địa mà đi, tới nơi nào liền dẫn đến nơi đó tràn ngập tử sắc. Chỉ tại một khắc thời gian, mảnh hỗn độn khắp nơi là tử sắc, đến cả những nơi xa xôi nhất, nhỏ bé nhất cũng là tử sắc.

“Oanh —“ Sau khi mảnh thiên địa này tràn ngập trong tử sắc, chỉ nghe một tiếng oanh liền tiếp đó, một vết nứt nhỏ bé từ từ hình thành ở chính giữa trung tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.