Vạn Biến Hồn Đế

Chương 305: Viết Hoa Gạch Chân




Thiên Tiếu vẫn ngồi đó nhìn theo bóng lưng nhỏ bé rời đi , hắn có cảm giác tương lai mình sẽ thật sự được giúp đỡ không chừng.

Cô bé rời đi giám sát phụ trách mới đi xuống hỏi :

“Ngươi rõ ràng chỉ cần hù một câu sẽ có thêm bốn triệu , tại sao lại để cho cô bé kia.

Nàng rõ ràng chỉ là một tiểu nữ yếu đuối , có khả năng vĩnh viễn không cho ngươi lợi ích gì .”

Thiên Tiếu chân vẫn đều bước , lạnh nhạt đáp lại :

“Ta cũng từng là kẻ yếu , cường giả mạnh tới đâu thì vẫn từng là kẻ yếu , có người đã từng giúp ta.

Bây giờ Thiên Tiếu ta đã trở nên mạnh hơn , vươn tay ra cho kẻ yếu nắm lấy có gì sai , đây căn bản chỉ là nhân quả tuần hoàn thôi .Nếu không có ai chịu giúp thì kẻ yếu sẽ tuyệt diệt , kẻ mạnh càng không tồn tại .”

Hồ Thái vẫn tiếp tục dùng bảo vật liên hệ với người giám sát kia , truyền cho đối phương một câu hỏi.

Người kia tiệp nhận rồi mở miệng hỏi Thiên Tiếu :

“Ngươi có thể đang tạo ra cho mình một kẻ thù tương lai , chứ không phải đồng minh như ngươi tưởng .”

Thiên Tiếu bình thản vô cùng :

“Ta chẳng tưởng gì cả , con người ta luôn nghĩ đến trường hợp xấu nhất mỗi khi làm việc.

Nếu nàng trở thành kẻ thù , thì ta rất vui vẻ khi giết chết nàng bởi vì lại chuyện ta làm là đúng , kẻ mạnh đã xuất hiện .”

Có thể đào tạo ra một người nhưng sẵn sàng giết chết kẻ đó , Thiên Tiếu nói chuyện đúng chất ma đạo , nhưng lại có cái gì đó rất riêng.

Thiên Tiếu nhìn giám sát ngây người liền biết mình hơi quá , hắn nhẹ giọng :

“Ta nói thế thôi , bản thân hơi bi quan quá nên tiền bối đừng để ý làm gì.

Nói thật ra thì không ai chịu giúp đỡ người khác thì chẳng có Băng Thần , Chí Cao Thần chúng ta thờ phụng , lúc đầu cũng chỉ là thú cưng của người ta.

Diệt Thiên nếu không phải có người bao nuôi thì cũng sớm chết nơi đầu đường , Cả ta cũng thế thôi , không nhờ vào người khác bảo vệ thì ta đã chết từ lâu rồi .”

Nhiều năm như thế , Quang Tiến , La Sơn , Cầm Tử Nam âm thầm bảo vệ , che giấu cho hắn.

Không có bọn họ thì hắn đã sớm bị tìm ra và giết chết , càng nghĩ càng cảm thấy run hết cả người.

Ai nghĩ được đang sống bình yên như thế thực chất lại tràn đầy nguy cơ.

Vác tiền đi mua Thất Sắc Liên Hoa , bỏ ra gần một triệu để mua chút đồ hỗ trợ hắn ta phá giải phong ấn.

Thất Sắc Liên Hoa không phá giải phong ấn thì không thể hấp thu được , dù không muốn bỏ ra nhiều chi phí nhưng cần thiết thì không thể tiếc.

Đến giữa đêm chờ lúc âm khí nồng nặc Thiên Tiếu lấy hết ra những vật liệu bản thân đã làm từ trước , trên đất trống vẽ lên một trận pháp.

Chưa vội vàng hấp thu Thất Sắc Liên Hoa , hắn dạo một vòng ở khu vực xung quanh trước đã , phải chắc chắn không có ai làm phiền hắn trong khoảng thời gian này.

Tòa thành này vốn hoang tàn , ban đêm chẳng còn quang cảnh nhộn nhịp , chỉ có màn đêm tĩnh lặng , những căn nhà với đầy những hình vẽ kỳ dị.

Ban ngày thì cảm giác bình thường , tới ban đêm khi những hình vẽ này phát lên ánh sáng nhàn nhạt màu huỳnh quang mới khiến chúng đáng sợ.

Đã xác định tạm thời không có bất cứ ai ở gần , Thiên Tiếu đi vào giữa trận pháp , mặt trăng tỏa ra ánh sáng mờ ảo dần dần bị bóp méo tụ tập lại một chỗ.

Tòa thành nồng đậm âm khí bắt đầu chuyển hưởng , xung quanh Thiên Tiếu bắt đầu hình thành những cơn lốc nhỏ , bờ tường xung quanh hắn bắt đầu xuất hiện những lớp băng mỏng.

Nhìn thấy cảnh này nhiều người có chút khó hiểu , giám sát cũng tập trung quan sát Thiên Tiếu.

Chín mươi chín người thi còn lại cũng không thú vị bằng một mình Thiên Tiếu , hắn đâu có rảnh đi xem một đám nằm bên lề đường than trời sao lạnh quá.

Thất Sắc Liên Hoa xoay tròn cực nhanh trên không trung , âm khí bắt đầu tác dụng lên nó , toàn bộ đóng băng thành một khối.

“Rắc”

Khối băng đóng thành một hình tròn rồi tan vỡ , để lộ ra diện mạo chân thật , đầy đẹp đẽ của Thất Sắc Liên Hoa.

“Thu”

Thất Sắc Liên Hoa bị kéo vào trong thân thể của Thiên Tiếu , Bát Ma Hoán Linh Trận khiến cho Thất Sắc Liên Hoa vẫn còn sống tốt.

Chỉ cần bồi dưỡng đủ tốt nó có thể trở thành Cửu Sắc Liên Hoa giống như Băng Mị , xong xuôi Thiên Tiếu lấy ra một linh quả mới mua ăn hết , đây là năng lượng dùng để duy trì việc nuôi dưỡng Thất Sắc Liên Hoa.

Có được Bát Ma Hoán Linh Trận và Thất Sắc Liên Hoa rồi , bây giờ chỉ cần vận dụng cùng lúc tu vi hắn sẽ tăng tới tận một đại cảnh.

Có điều đêm này chắc chắn sẽ không dễ dàng , cảm giác đau nhói do Thất Sắc Liên Hoa cắm rễ không phải thường nhân có thể chịu được , mồ hôi trên trán của Thiên Tiếu tuôn ra như nước.

Người ngoài nhìn vào cũng có thể biết hắn đang rất đau đớn , nhưng hắn vẫn đứng dậy , bước đi trong màn đêm lạnh giá giống như bình thường.

Không ai biết hắn ta tính làm cái gì , chỉ tính đến sự quyết tâm này đã đủ khiến người khác phải nể phục.

Đánh giá của các thế lực khác về Thiên Tiếu bước đầu tiên đã có.

Dũng cảm , thông minh , quyết đoán , gian xảo.

Giám sát phát hiện khi Thiên Tiếu rời đi không lâu thì có một nhóm người áo đen xuất hiện , phiền phức mà Hồ Thái dự đoán cuối cùng đã xuất hiện , Không có chuyện giết chết chồng người ta mà được yên thân , vị phu nhân kia quả nhiên muốn gây phiền phức cho hắn.

Mọi người rất trông chờ xem hắn có thể làm được gì tiếp theo , nhìn lại con cháu của bọn họ thì ai cũng lắc đầu ngao ngán.

Đến một khu đất trống Thiên Tiếu dựng một cái lều lên rồi bắt đầu chờ đợi , chỗ này đã ở ngoại thành nên rất hoang vu hẻo lánh , cực kỳ phù hợp để giết người giấu xác.

Một lát sau cả khu đất xung quanh tràn ngập những bóng người mặc đồ đen , Thiên Tiếu thấy đã có người đến rồi thì mới to giọng nói :

“Ra mặt đi Lục phu nhân , ta biết ngươi đã biết người sẽ sớm tới .”

Một người mặc áo đen bước ra , khí thế của nàng ta dễ dàng cảm nhận ra là Hồn Tông và Vũ Tông song tu , người này chiến lực vô cùng mạnh mẽ.

Cùng cảnh giới thì khó ai có thể đánh tay đôi thắng được nàng một cách dễ dàng.

Một nữ nhân bước đi ra , trên mặt có một lớp khăn che , nàng giọng nói nặng nề :

“Ngươi dám giết chồng của ta , đã thế còn dám tới nơi vắng vẻ như thế này , quả thật gan của ngươi không nhỏ đâu.

Có điều hôm nay dù phải chôn vùi Lam Ma Bang ở đây ta cũng sẽ khiến ngươi phải trả giá .”

Thiên Tiếu bật cười nói :

“Ta phải trả giá , trước tiên không biết lên gọi người là Lục phu nhân hay Lệ Thiên Tuyết tiểu thư nhỉ ?”

Lệ Thiên Tuyết nghe thấy có người gọi tên mình thì vô cùng sợ hãi , nàng rõ ràng đã ẩn giấu thân phận rất kỹ rồi , Đối phương lại đầy tự tin gọi tên của nàng , hẳn đã biết rất rõ , rốt cuộc đây là kẻ nào , lại có thể đáng sợ như thế.

Nàng cũng không thừa nhận :

“Ta không biết ngươi nói gì , đừng tưởng ba hoa mấy câu là có thể xong chuyện .”

Thiên Tiếu nhún vai bình thản nói :

“Tiểu thư Lệ gia Lệ Thiên Tuyết lại phải trở thành xã hội đen , còn đi lấy một tên cảnh sát quèn làm chồng.

Lệ Tuyệt sơn trang ngày nào lại trở thành xưởng đóng giày , ta thật sự không ngờ tới luôn , các người thật sự rất biết nhẫn nhịn đấy .”

Lệ Thiên Tuyết và những người xung quanh đều rùng mình một cái , bọn họ đều là người của Lệ gia , lấy danh nghĩa bang phái để hoạt động.

Từ sau khi rời khỏi Thanh Long Đế Quốc đến giờ liền dùng cách này nuôi sống gia tộc , chờ ngày đông sơn tái khởi.

Thấy đối phương không nói gì Thiên Tiếu cười nhạt :

“Từ giờ đến sáng mai ta không báo tin về thì lần sau ngươi trở về hai vạn người của Lệ Tuyệt sơn trang sẽ biến mất hoàn toàn .”

Hắn tự tin đi tới trước mặt của Lệ Thiên Tuyết , bàn tay vươn ra , nàng ta bản năng lùi lại nhưng tốc độ của Thiên Tiếu quá nhanh.

Nàng ngẩng đầu liền thấy hắn liếm môi một cái , giọng điệu biến thái :

“Bảng xếp hạng mỹ nữ hạng 7 , tìm ngươi thật là khổ đấy Lệ Thiên Tuyết tiểu thư , chúng ta đêm nay sẽ vui vẻ một chút.

Không muốn Lệ Tuyệt sơn trang xóa sổ thì ngươi nghe lời một chút , bé ngoan sẽ được thưởng chứ không bị phạt .”

Tại trung cấp vi diện

Tạ Hồng không tin vào mắt mình liền nói :

“Giết chồng người ta , còn đòi xơi người ta , mang tính mệnh cả gia tộc người ta ra uy hiếp , ta sống đến bằng này tuổi còn chưa thấy ai đê tiện như thế này .”

Đánh giá của các thế lực khác liền có thêm hai chữ đê tiện , được viết hoa , còn phải gạch chân ở dưới.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.